Chẳng nhớ nhung ai
cũng ngậm ngùi
Như con tàu lạc
giữa xa khơi
Tiếc theo những
bước chân xa lạ
Đã rũ nhau đi
tận cuối trời
Họ về đâu nhỉ bước
êm êm
Có lẽ hồn đau vạn
nõi niềm
Tôi nuốn theo sau
buồn với họ
Nghe sầu hoang dại
khóc trong tim
Người về phương
khác biết chi đâu
Tôi bỗng dưng đi
rước lấy sầu
Đem hết tình thương
dâng kẻ lạ
Muôn đời
chẳng biết được lòng nhau
Tôi vẫn thầm đi
giữa cuộc đời
Để lòng theo những
bước xa xôi
Vu vơ chuốc lấy
muôn sầu não
Chẳng nhớ
riêng ai cũng ngậm ngùi
Thanh Vân
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét