Tháng Mười hoa cúc nở miên man,
Thu tặng hoàng hôn chút gió ngàn,
Soi nắng úa màu trên cỏ lạnh,
Chập chờn lây lất , đợi chiều tan.
Thu tự bao giờ se sắt da,
Lạnh tràn kẽ lá , tím trời xa.
Muộn màng thức giấc , chiều mau xuống,
Buồn bã trời giăng mây xám nhòa.
Những giọt mưa thầm rơi hắt hiu,
Gieo dòng thương cảm , nỗi cô liêu,
Gợi tim thổn thức , khơi nhung nhớ,
Nhắc nhở niềm riêng trong nhịp đều .
Gió đẩy xạc xào cây lá đưa ,
Ngả nghiêng hòa nhập hướng màn mưa.
Mưa Thu cho lá vàng rơi rụng ,
Ngập kín hoàng hôn , khắp lối xưa …
Tôi lỡ nhốt vào trong đáy tim,
những mùa Thu cũ , mãi đi tìm !
Đón từng hạt nước rơi nhòa mặt ,
Nghe sóng biển về trong bóng đêm …
Thu Tâm
10-14
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét