buổi chiều nghiêng cửa sổ, mưa
cầm như có ngọn gió lùa qua mây
giọt trời rụng xuống trên tay
nhẹ như âm vọng bước hài mộng du
*
dang tay vọc vũng mơ hồ
nghe sương tí tách sa bờ liêu trai
bóng em đổ xuống đường dài
lang thang ngày tháng, niệm hoài ngẫu nhiên
*
cơn mưa ào, chạm tim mềm
hạt lăn, hạt vỡ, hạt triền miên rơi
mắt, mi chạm gót nước trời
nghe môi than thở mặn ơi lạ lùng!
*
nửa chừng, khóe lặng, rưng rưng
và em trăn trở, yêu thương quá nhiều
nhoài người hái lá quạnh hiu
kết thành tấm áo mặc chiều không anh
đông hương tôn nữ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét