Thứ Bảy, 22 tháng 11, 2014

TRỜI CÓ CHI BUỒN - Thơ KIỀU PHONG (Toronto)


Trời có chi buồn mà trời mưa mãi thế ?
Cỏ cây có chi buồn mà cỏ cây đẩm lệ ?
                         HÀ THƯỢNG NHÂN

Trong cuộc sống được bao người đắc ý ? !
Bất như ý bao giờ cũng nhiều hơn 
Cõi trần ai dẫy đầy phiền não miễn tâm trí không sờn
Đủ Dũng Khí đương đầu, vượt qua khổ nạn
Trong Hạnh Phúc đã ẩn chưá thảm trạng
Trong Khổ Đau tiềm ẩn Lạc Thú cõi đời
Cứ mãi xoay vòng, đổi ngôi
Thiện-Ác, Âm-Dương, Sáng-Tối......
Biết truy tìm hay tự tạo niềm vui
Sống tha thiết, nhiệt tình, đậm đà tình nghiã
Dù cõi đời lắm điều phi nghiã, phi nhân
Trui rèn tâm trí kiên cường vượt qua mọi thử thách
Nhìn cuộc thế bể dâu đau lòng, đáng trách
Người với người cốt tuỷ TÌNH THƯƠNG
Sao không ăn ở cho cuộc đời thắm hương ?
Tiền Tài, Danh Lợi chỉ là phù dù , có đó, mất đó
Kiếp nhân sinh dài ngắn chỉ qua hơi thở thôi
Sống sao cho thắm đượm tình người
Dù trong khổ hải vẫn ẩn chưá kho tàng Niềm Vui vô giá
Nếu biết sống cho ra Người vẫn đã
Ngày nào có đi đoàn tụ theo diện Ông Bà
Lòng thanh thản an  nhiên từ giã cõi ta bà
Chuyển sang cõi khác Thiện Nghiệp, Ác Nghiệp theo sát ta
Như vậy ngu daị gì tạo Nghiệp Ác ? !
Như trong Quả đã có Nhân
Tuỳ tha nhân gieo, gặt .
                                
KIỀU PHONG (Toronto)

                  

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét