Thứ Năm, 13 tháng 11, 2014

EM TÓC RỐI - Thơ Đông Hương Tôn Nữ



em tóc rối trong gió hoang biền biệt
anh lãng du, trời suối bạc * không gần
Thu vụng dại níu linh hồn lá chiếc
 rơi, rơi, rơi vô định xứ không còn
*
long lanh sóng, trong lòng sông đồng tử
tóc nhớ vai, nũng nịu với bông trời
đang tụ - rã như đoàn người lữ thứ
sa mạc đồi vọng ảo, dỗ em nguôi
 *
mộng ươm giọt trời cho trên tuyến lũ
em rót bình đợi người lúc chồn chân
lệ nửa tím nửa ngà hương sắc cũ
sóng sánh màu vời vợi bóng thi nhân
 *
em tóc rối, bên gốc hoang tàn lá
mười nhành gầy thế nắng quấn hai vai
chừng như sực nhớ lời thơ, vồn vã
ôm môi em thủ thỉ chuyện nọ này... 
*
chừ tóc rối bạch kim trăng rừng núi
giòng sông tim con nước cuốn về khơi
  ra đến biển, đan thơ tình với nỗi
 thương yêu người, em khâu sợi mưa rơi
 
đông hương tôn nữ

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét