Tháng Mười Một mây sà trên cành lá,
Trời lập Đông gió buốt xoáy thịt da .
Sương mù giăng làn khói tỏa nhạt nhòa,
Đường trơn ướt mưa phùn bay lất phất …
Tháng Mười Một trời nhạt buồn hiu hắt,
Giải nắng lan lây lất níu chân ngày .
Hoàng hôn tàn ngơ ngẩn cánh chim bay .
Chiều băng giá cho đêm đen đến vội .
Tháng Mười Một mơ hồ trong mắt mỏi ,
Vàng ngợp đường tan tác lá khô rơi.
Hàng cây gầy run rẩy dáng tả tơi ,
In bóng sẫm trên mặt hồ gợn sóng.
Tháng Mười Một ngọn đèn khuya mờ bóng ,
Chập chờn soi con phố nhỏ u buồn .
Trong vũng sâu hứng những giọt mưa tuôn,
Có heo hắt bóng người về ngõ vắng.
Tháng Mười Một mùa Thu buồn sâu lắng,
Dù sắc màu muôn lá vẫn khoe khoang.
Đẹp thướt tha, nhưng ẩn chứa nhẹ nhàng
niềm u uẩn khi tàn cây xơ xác .
Tháng Mười Một sắp thay màu áo khoác,
Và lập Đông chờ sẵn đứng trên cao.
Không chờ ai mở cửa, đợi đón vào ,
Cứ len lén rót thầm cơn buốt lạnh.
Tháng Mười Một cho người xa bỗng chạnh
nỗi nhớ nhà , mùa hẹn của năm sang.
Những người con đang lạc lõng ,dở dang,
Thèm khao khát một vòng tay ,hơi ấm.
Thu Tâm
11-14
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét