Thứ Sáu, 14 tháng 11, 2014

MÁI ĐÌNH BẢNG - Thơ Xuân Mai


                     Mái Đình Bảng* lươn uốn cong                         
Ngôi chùa Cổ Pháp bên con sông Hồng
Phù sa lớp lớp mênh mông
Dọc bờ Sông Đuống ruộng đồng tốt tươi
 
Lũy tre xanh ngát chân đồi
Tiêu Tương hai nhánh chảy xuôi theo dòng
Ai về Rừng Báng, Cao Lâm?
Ai về Nội Duệ, Hồ Đầm, Tương Giang?
 
Ai đi thăm nước non ngàn?
Gò Mun, Đồng Dậu qua Làng Cổ xưa
Ruộng xanh bông lúa thơm mùa
Dân làng Đình Bảng sớm trưa nhọc nhằn
 
Chăn tằm dệt cửi quanh năm
Những câu Quan Họ đêm rằm hát ca
Bình minh qua nắng chiều tà
Những cô yếm thắm mặn mà đẹp duyên
 
Mắt huyền đăm đắm trông lên
Thuyền anh bẻ lái chao nghiêng sóng tình
Lối về qua ngõ trúc xinh
Phất phơ dải lụa tang tình nước non
 
Trăng non nấp bóng mây luồn
Hàng cau lả ngọn hoàng hôn ráng chiều
Lưng trời vẳng tiếng chuông kêu
Hòa tan trong gió, sáo diều buông lơi
 
Quê làng Đình Bảng tôi ơi!
Nghìn năm cổ tích trăng soi mái Đình
Câu ca Quan Họ Bắc Ninh
Ru tình non nước thấm nhuần xương da
 
Sen hồng thơm ngát hồn ta
Tiêu Tương nước chảy chan hòa cung Thương
Người đi muôn vạn dặm trường
Mái làng Đình Bảng vấn vương tơ lòng.             
 
Ai về thăm đất Thăng Long?
Vương Triều Kinh Bắc nghìn năm vẫn còn
Đền Đô,** Cổ  Pháp vàng son
Tiên Long Bát Đế lư hương khói trầm

Ta về thắp nén hương lòng
Thả hồn thanh thản theo dòng sông trôi
Mây bay khắp bốn phương trời
Từ trong thiên cỗ vọng lời Thánh Nhân

Hồn thiêng non nước xa gần
Trời cao đất rộng ru tình nước non
Trăm năm lòng vẫn vuông tròn
Theo dòng lịch sử nên non nước này.
 
Xuân Mai

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét