ta chán ngán với lòng
người man trá
bên con sông giở đã
cạn dòng
tình yêu cũng như lời
từ tạ
đốt lửa rừng sâu soi
rõ nỗi lòng
hồn hạn hán nên cháy
niềm hy vọng
vẽ sóng thời gian hờ
hững mê cuồng
đêm ngọn nến mù mờ
vọng động
một vì sao rụng vỡ u
buồn
nghe ngọn gió thổi
lưng trời lỡ muộn
rưng rức thời gian,
thao thức bão bùng
tiếng chim hót trong
tâm hồn cuồn cuộn
chảy suốt mùa thu
lặng lẽ lạ lùng
ta vẫn cố một đời làm
lụng
chờ ánh bình minh
rạng rỡ mặt người
mơ hạnh phúc vuốt ve
mùa lá rụng
chở cả hồn ta về thắp
nụ cười
trần minh hiền
orlando ngày 6 tháng
11 năm 2014
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét