Chiều thu nơi viễn xứ
tâm hồn ta héo hon
nhìn lá úa rơi đầy!
Lòng sao vấn vương !
Hay ta buồn
cho kiếp đời ly hương ?
Ta như chiếc lá,
gió cuốn bay, bay về đâu ?
Trong tia nắng ấm
thoáng lung linh niềm đau !
làm hồn ta chợt nhớ thương quê nhà.
Ôi ! Những con đường xưa
dấu yêu,
những chiều dịu nắng lá thu bay?
Chiều trên sông Seine
nhìn lá úa
để hồn ta tiêu điều !
Chiều nay trong quán vắng
ta ngồi nghe tiếng mưa
mà xót xa trong hồn !
Lòng sao nhớ thương ?
Hay, ta buồn cho tháng ngày
tàn phai ?!
Đỗ Bình
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét