Em đến
trong ngày tôi đầy mộng mị
Sớm mai mở mắt đã
nghĩ về em
Em khóa mình
trong tri-thức êm đềm
Khi tôi khoá của
ra đi làm việc
Trong hơi xuân sớm cùng tôi sánh bước
Sưởi ấm tôi những sáng lạnh mùa đông
Ở với tôi qua bao việc lòng vòng
Của một phần ba cuộc đời
tôi đó
Chọn giúp dùm tôi thức ăn đúng
ngọ
Chia sớt và cùng bước bộ tiếp
sau
Nhờ có em tôi tiết giảm biết bao
Những điện đàm
với bạn bè buổi xế
Nhờ có em tôi tươi cười rất dễ
Ở sở làm
sau những bữa ăn
trưa
Cũng
nhờ có
em, tôi dễ thứ tha
Những bất mãn trong cuộc đời
thường nhật
Ngày ngắn đi bởi tôi thường tất bật
Viết những dòng thư ngắn
gửi cho em
Bởi lòng tôi vương vấn quả tim
mềm
Nên lắm lúc quên xã giao, chào hỏi
Cũng trên đường về qua
cùng những lối
Bước chân tôi nay trôi nổi nhẹ tênh
Giấc mộng-thường hay mộng-lớn bồng bềnh
Trong tôi bỗng trở thành
như là
một
Em đã giúp tôi thấy điều
rất tốt:
Ở cùng em, mang hạnh phúc cho em
Nhờ có em tôi đơn-bước
nhiều thêm
Để thẩm thấu bao nỗi niềm hạnh
phúc
Em nhan sắc tôi mơ từng
giây phút
Trọn ngày dài phải đánh vật với đời
Nhịp tim tôi hụt hẫng một vài hơi
Khi tên em hiện lên nơi thư tín
(Và cũng thế, máu trong tim tôi rịn
Khi hộp tin-thư thiếu vắng tên Người)
Em biến tôi thành ông lão tám mươi
Mãi lo cho Người an toàn thịnh đạt
Lòng tin của em: Món quà quý nhất
Em sống
vui: hạnh phúc thật của tôi
Em, vô tình, đã
giúp đỡ cho
tôi
Giải
thoát được
tính hẹp hòi ích kỷ
Và hiểu
rằng sự hy
sinh cao quý
Nếu vì
em, đồng
nghĩa với sướng vui
Trước
khi tôi chìm trong giấc ngủ vùi
Em là ý nghĩ cuối
cùng mỗi tối
Thật yên hàn để khi
bình minh tới
Em sẽ là ý nghĩ phút đầu
tiên
Khi tôi choàng tỉnh giấc cô miên
(Trong buổi sớm diệu huyền vừa tiếp nối)
Ó Biển 227 Lê
Chiếu
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét