HÉO HON
Trời đừng gió, đèn cạn dầu
Bấc gần sắp lụn, nhiệm màu bao lâu?
*
Má ơi! Con trẻ dạ sầu
Đường Về mất dấu, giọt châu nhỏ hoài
Ý Nga, 29-11-2011.
NHỚ NẮNG SÀI GÒN
Em vẫn thích áo quần thơm nồng nắng
Nên giặt xong cứ rào giậu mà phơi
Áo thơm tho bay duới ánh mặt trời
Như lời gọi: quê mù khơi vẫn nhớ!
Ý Nga, 18-10-2011
KHEN KHÔNG ĐÚNG
Anh luôn xưng tụng hết lời
Em không nhẹ dạ. Nhường đời: khiêm cung!
Nào đâu em “Quá lạnh lùng!”
Tài hèn, sức mọn, ngại ngùng thưởng, khen!
Ý Nga, 14.1.2016
HỌC HOÀI CHƯA HẾT
“Từ tuổi mộng mơ tới tuổi mắt mờ*”
Học viết i tờ, đọc, nói, gói, mở…,
Yêu: học làm thơ khoe những dại khờ,
Già, tóc bạc phơ: học thiền và… thở ,
Hiếu thảo học: thờ khi đời… bơ vơ!
Ý Nga, 19.6.2023
*Câu này của Kim Liên (Italy)
BỆNH!
Dù đã ra đời hơn sáu mươi năm
Mà bệnh sao buồn, khóc như con nít?
Khi tuổi trăm năm ai khóc âm thầm?
“Lực bất tòng tâm” ai cầm nước mắt?
Ý Nga, 19.6.2023
ĐỌC HOÀI CHƯA GIỎI
Đêm tìm sách quý ru…. mơ,
Sáng đưa ẩn nghĩa bất ngờ vào thơ
Tiếc rằng bản thảo bơ vơ
Ý ra phân nửa, nửa chờ kiếp… nao?
●
Thơ không hay, xé rào rào
Trăm bài còn một, ai nào như em?
Ý Nga, 19.6.2023
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét