Thứ Tư, 27 tháng 2, 2019

CÒN TUỔI NÀO CHO EM - Thơ PT. Minh Hưng



    Xin em đó chút tình dấu ái
Sưởi ấm lòng năm tháng tàn phai
Thuở hồng hoa tình thoáng như mây 
Dạt trôi giữa sóng đời nghiêng ngả
...
Còn tuổi nào cho em 
    tình như mộng
Vẫn xôn xao nắng lụa hoa hồng
Bình minh tiếng chim hót bâng khuâng
Hoàng hôn lặng lẽ 
    bềnh bồng tình xa
...
Mảnh trăng khuyết tóc thề nương gió
Tình âm thầm, mộng mị bơ vơ
Dẫu muộn màng một chút tình hờ...
Em có thấy, 
      tình xuân hoa hé nụ?

PTMinh-Hưng

Thứ Ba, 26 tháng 2, 2019

Cảnh Tết - Thơ Đông Thiên Triết

2798 CanhTetDongThienTriet


Tết đến gặp nhau, chúc phát tài,
Tưng bừng hoa pháo nổ tung bay.
Gà đi vỗ cánh khoe mồng đẹp,
Chó đến tru mồm sủa lấy oai

Mồng Một xuất hành thăm chú bác,
Mồng Ba bày tiệc hú anh Hai. 
Bánh chưng rượu thịt bày la liệt,
Thù tạc đầu hôm đến sáng ngày.


Thù tạc đầu hôm đến sáng ngày,
Trống lân rầm rộ mấy hôm nay.
Bầu cua xập xám la ù ráy,
Cá cọp bài cào hét điếc tai.
Trước ngõ hoa đào chờ khách đến,
Ngoài hiên đôi liễn đón xuân lai.
Ríu ra ríu rít bầy con trẻ,
Đòi được lì xì lấy vận may.


2798 1 CanhTetDTTriet
Đông Thiên Triết

(Tết năm trước)

Thứ Sáu, 22 tháng 2, 2019

XUÂN GỢI NIỀM ĐAU - Thơ Vĩnh Liêm

3112 1 XuanGoiNiemDauVLiem


Người ta hớn hở khi xuân tới
Chỉ có mình tôi lặng lẽ buồn!
Tôi viết những vần thơ sầu tủi
Gửi về tạ lỗi với quê hương.

Nơi đây đất khách hồn quay quắc
Mơ ước thanh bình – chuyện tích xưa!
Ước vọng, thèm, mơ… đời huyễn hoặc
Phong sương còn lại chút hương thừa!

Tôi mơ níu cả càn khôn lại
Ðể bóp cho tàn những khổ đau
Ðể gieo hạt giống mầm nhân ái
Ðể thấy tình thương mãi dạt dào.

Bên ni bên nớ đều thương cảm
Mỗi phút sầu dâng rợn cả người
Một áng mây che, trời ảm đạm
Làm sao tiếng nói đượm lời vui!


2417 1a VanChuyenThangTuVLiem 


Ngày xuân là cả trời thao thức
Một tiếng chim kêu cũng ngỡ ngàng
Giữa cảnh đêm trường tôi vẫn thức
Thì thầm đối bóng lúc xuân sang.

Mỗi năm người lại chờ xuân mới
Ðể vẽ lên môi những nụ cười
Còn tôi mong mỏi xuân đừng tới
Ðất khách tha hương luống ngậm ngùi!

Bao năm xa cách, đời ly biệt
Nỗi nhớ khôn rời tiếng thở than
Xuân gợi niềm đau, buồn da diết
Làm sao ngăn được lệ tuôn tràn!

Ôi thôi! Xuân đến làm chi nữa!
Thịt mỡ dưa hành cũng nhạt môi!
Ðất khách nào đâu là đất hứa
Mà xuân lại đến ở quê người!


3112 2 XuanGoiNiemDaoVLiem


Vĩnh Liêm
(Thủ Khoa Huân)

Xuân Giữa Trời Đông - Thơ HUY VĂN

Inline image

Thứ Tư, 20 tháng 2, 2019

Tiếng Yêu - Thơ Trầm Vân



Tiếng yêu như tiếng họa mi
Lời em êm dịu nhu mì bay ngang
Như hơi thở ấm vai quàng
Như tình anh thắt khăn voan em về

Tiếng yêu cháy bỏng đam mê
Như là lửa phượng đỏ hè ve ran
Như chèo khua chuyến đò sang
Bến xưa hò hẹn trăng vàng ngả nghiêng

Tiếng yêu như giọt sương mềm
Rơi quanh buổi sáng đỏ lên nụ cười
Như đêm vàng ánh trăng rơi
Bên nhau tiếng nhạc quấn lời trăng sao

Tiếng yêu rơi xuống ngọt ngào
Nụ hôn chờ đợi nôn nao đôi hồn
Tiếng yêu lộng tiếng gió luồn
Mùi hương tình ái ngát thơm tuyệt vời

Dẫu là xa cách đôi nơi
Tiếng yêu thầm lặng nghiêng lời cỏ hoa
Trăm năm tình vẫn mượt mà
Tiếng yêu nồng cháy có già đâu em
 
Trầm Vân 

Thứ Hai, 18 tháng 2, 2019

Xuân Nhớ Bạn - Thơ Nhất Hùng - Trang Châu


Xuân Nhớ Bạn.jpg

Tao sẽ vui xuân cùng thiên hạ
Dù Tết năm nay không có mày
Nói rứa chứ mình tao cũng chán
Thiếu mày rượu không đã cơn say.

Bao năm rồi phải không mày nhỉ
Hai đứa ôm chung giấc mộng đầy
Cái thưở hồn đang non trẻ ấy
Xem đời dễ như trở bàn tay
Tao nhớ chúng mình say ngất ngưởng
Một đêm trừ tịch khói hương bay
Văn chương chửi đổng qua thời thế
Chính trị bàn từ Đông sang Tây
Chán chê hai đứa kềnh ra ngủ
Sáng dậy thề nhau tao không say!

Một kỷ niệm xưa mày có nhớ
Hai đứa yêu và đã đắm say
Cô gái trước nhà căn gác trọ
Nhìn mình đôi má đỏ hây hây
Bọn chúng mình tương tư quá:
Tao làm thơ, mày hát suốt ngày!
Bây giờ em đã lên bà lớn
Con đứa tay bồng, đứa dắt tay
Mà mày vẫn còn lưu lạc đó
Mà tao vẫn còn lất khất đây.

Nhắc đôi kỷ niệm ngày xưa để
Buồn cho thế sự của hôm nay
Bao năm mơ ước chưa tròn ý
Duyên chỉ thêm nhiều men đắng cay
Đuổi đeo đeo đuổi trăm hình bóng
Rút cuộc còn tao với một mày!

Đã hẹn xuân này ăn Tết muộn
Chúc nhau nâng một cốc rượu đầy
Những tưởng chông gai cùng sát cánh
Nào ngờ thế nước bắt chia tay!
Còn đâu những buổi sương chiều xuống
Mưa lạnh, đường xa, gió heo may
Bấm tay ngồi đếm ngày phiêu bạt
Chợt thấy xuân về trên khóm cây.

Mày vẫn âm thầm quê cũ sống
Tao phải bôn ba đất nước này
Cách sông, cách núi, lòng không cách
Nhớ mày tao chỉ một cơn say
Văn chương xứ Việt giờ chắc đắt?
Mấy mươi triệu kẻ đọc văn mày?
Văn mày còn như văn ngày trước:
Giọng cười pha lẫn ý chua cay?

Tao ở bên này xem tuyết trắng
Thơ lòng một cõi tha hồ hay
Thơ hay khốn nỗi không người đọc
Nhìn tóc hoe vàng nhớ tóc mây.

Tao sẽ vui xuân cùng thiên hạ
Dù Tết năm nay không có mày
Nói rứa chứ mình tao cũng chán
Rượu buồn thiếu bạn uống không say.

Trang Châu

Chủ Nhật, 17 tháng 2, 2019

Valentine ... - Thơ Mây Tím "VTAH"


Nhìn bông tuyết trắng phủ nhành thông 
Lóng lánh mơn man giọt nắng hồng 
Ríu rít chim trên cành gió lặng 
Nghiêng mình thác nước tím hoàng hôn 

Thiên nhiên tạo bức tranh huyền diệu 
Quyến rủ mê say lạc lối hồn 
Đắm đuối chiều buông nghe suối hát 
Mơ màng trên dốc nẻo cuối thôn 

Anh về chung bước con đường mộng 
Nơi chốn cảnh tiên dạ khúc tình 
Ngời sáng hào quang bông tuyết trắng 
Khi màn đêm xuống bóng hình in 

Giữa đồi nương ngát hương nồng ái 
Tha thiết say sưa nối nhịp tim
Bông tuyết trắng trên đồi Diễm Tuyệt 
VALENTINE thấm đậm duyên mình 

Arna 14.2.2019
Mây Tím “VTAH”

Thứ Năm, 14 tháng 2, 2019

Mỗi Lần Gặp..- Thơ Như Nguyệt

3094 2 MoiLanGapNhuNguyet

Mỗi lần gặp, về nhà em thấy nhớ
Người gì đâu mà dễ ghét quá chừng!
Mắt nhìn mắt, ta nhìn nhau ngầm hiểu
Thương lâu rồi, mình chẳng nói ra thôi
Mỗi lần gặp, hai ta ngồi đối diện
Em thẹn thùng, cố ra vẻ tự nhiên
Chắc kiếp trước mình đã từng yêu dấu
Nên kiếp này gặp lại, ngỡ quen lâu
Chưa bao giờ mình hẹn gặp riêng nhau
Vì em sợ, chắc là anh cũng thế
Lửa gần rơm chắc chắn rồi sẽ bén
Ta yêu nhau nhưng vẫn sợ ê chề
Giữa bạn bè, em cố tình dấu diếm
Chẳng dám nhìn, sợ ánh nhìn âu yếm?!
Cười với anh cũng sợ người ta biết
Càng dấu nhiều…  càng dễ lộ ra thêm
Đường tình ái có bao giờ ấm êm?
Nên cố tránh dù tình trong như đã
Mỗi lần gặp, thấy bâng khuâng chi lạ
Rõ ràng là tim hạnh phúc, hoan ca
Mỗi lần gặp, em về nhà làm thơ
Thấy nhớ lắm, viết ra bài thơ nhớ
Nhớ vu vơ cứ như thời mới lớn
Tình mông lung, tình lãng đãng dại khờ
Mỗi lần gặp… mỗi lần em gặp anh
Má ửng hồng, đời sống bỗng ngát xanh
Rồi từ giã, rồi đành phải dặn lòng
Thôi, thôi nhé, thôi tránh… đừng gặp nữa….

Như Nguyệt

EM LÀ ĐOÁ HOA HỒNG ĐẸP NHẤT - Thơ Trần Minh Hiền


image.png


Em là đoá hoa hồng đẹp nhất
Nở dịu dàng trong ngày Lễ Tình Yêu
Anh yêu mãi tâm em hiền chân thật
Em nàng tiên kiều diễm mỹ miều

Em là một vì sao sáng nhất
Chiếu toả đời anh xoá bóng đêm dài
Anh yêu mãi em nghe theo lời Phật
Em là mùa xuân rực rỡ hình hài

Em là cánh chim trời hoang dại
Đến cho anh mê mẩn muôn đời
Anh yêu mãi nụ cười tê tái
Em là tình yêu tuyệt diệu giữa trời

Em là tiếng đàn cầm vời vợi
Thấm đẫm hồn anh bức tranh hiền
Anh yêu mãi em là tươi mới
Em là bình minh mầu nhiệm ảo huyền

Trần Minh Hiền 
Orlando ngày 14 tháng 2 năm 2019

Thứ Tư, 13 tháng 2, 2019

TẤM THẺ BÀI - Thơ Dư Thị Diễm Buồn

Image result for chiếc thẻ bài

Mẹ qua đời tôi chưa tròn một tuổi
Sống với bà, nhờ chén nước cơm vo
Cha cải tạo, không biết đến bao giờ?
Từ giặc chiếm, phải xa cha, lìa mẹ

Tôi không được vào trường như bạn trẻ
Bởi con “ngụy” liên hệ tội của cha
Ăn không no, bà yếu sức tuổi già
Sống lây lất bo bo thay cơm cháo

Cay đắng nào hơn, tuổi vừa lên sáu
Bà qua đời trong khốn khổ, ốm đau!
Tôi lang thang bươi rác, ngủ gầm cầu
Kiếm từng bữa, ngày qua ngày tiếp nối

Lất phất mưa bay, trời chạng vạng tối
Chị hàng rong dừng gánh, ở bên đường
Cho gối xôi, mắt ấm áp tình thương
Ôi hạnh phúc, nghẹn ngào tôi bật khóc!

Và từ đó đời bớt phần cô độc
Sống với chị, nhờ vào gánh hàng rong
Lâu lắm rồi, giữa đêm tối mùa đông!
Bờ sống vắng, tôi lên xuồng ba lá

Trước, sau xuồng có hai người khách lạ
Họ bơi nhanh từ sáng đến xế chiều
Qua vùng thôn quê, hoang vắng đìu hiu
Trời khuất núi, xuồng vẫn chưa ghé bến

Tôi không hỏi đi đâu, bao giờ đến?
Qua đồng xanh lác đác cụm trâm bầu
Bông súng vàng hơn hớn dưới đầm sâu
Cá nhảy ngược, dầm bơi làm quấy động

Gió vi vu, xuồng lướt êm trên sóng
Tôi lặng thinh, ngắm đếm những sao trời
Chăm chú nhìn chờ sao xẹt, đổi ngôi
Thành Tâm nguyện, sẽ ứng linh lập tức

Tiếng ai gọi? Bàng hoàng tôi chợt thức!
“…Con ơi con, hãy tỉnh giấc đi con
Cha đây! Con tôi thân xác gầy còm
Tuổi thơ dại, sớm chịu nhiều khốn khổ…”

Chị thiết tha, vuốt tóc tôi bảo nhỏ:
“…Gọi đi em, người đó chính là cha…”
Tôi ôm cha, mắt lệ mãi chan hòa!
Cha ôm tôi trong vòng tay trìu mến!

“…Ngày cha ra đi, Miền Nam giặc chiếm…
Bà qua đời rồi con sống với ai?
Nhận ra con nhờ có tấm thẻ bài
Là di vật cuối cùng cha để lại…” 

Hôm nay đây, mình tôi nơi hải ngoại
Tuy bạn bè và đồng đội rất đông
Đoàn tựu rồi, vẫn cách núi ngăn sông!
Nhưng cùng dạ, chung lòng cho chính nghĩa

DƯ THỊ DIỄM BUỒN

Quà tặng Valentine - Thơ Q. Như Nguyệt

https://scontent-lga3-1.xx.fbcdn.net/hphotos-xpt1/v/t1.0-9/12744443_1678921339032967_1595631969675702104_n.jpg?oh=2b5db5fed47a932e4f5f75dddf3528db&oe=5728E713


Anh tặng em một đóa hồng đỏ thẫm
vào ngày Valentine thay lời nói tỏ tình
Biểu lộ thương yêu qua ánh mắt anh nhìn
Đâu cần nói, vòng tay ôm đầm thấm
Giản dị thế thôi, chẳng rượu sang, trà ấm
Chẳng trăm đóa hoa hồng, chẳng trang sức kim cương
Mình đâu cần xa hoa, tinh tú dị thường
Trăng có đó, trăng nhìn mình quấn quít
Một đóa hồng thêm quà em rất thích:
bài thơ tình ngọt ngào và lọ nước hoa nhỏ xíu Chanel No. 5
 *
Bắt đầu thế thôi, chỉ thế thôi giản dị
Nhưng tình ta chẳng giản dị tí nào
Anh kinh nghiệm dạn dầy, đường tình ái lao xao
Em khờ khạo, bước vào yêu… chập chửng
 *
Mình yêu nhau, yêu quá đỗi, quá chừng!
Tình dữ dội, vướng mắc hoài là thế!
Hơn hai năm, gần ba năm nơi trần thế
Vẫn nặng nề, vẫn nhớ thuở đam mê!      

Q. Như Nguyệt