Chủ Nhật, 31 tháng 3, 2019

CÓ NHỮNG BÀI THƠ. - Thơ Trần Gò Công/Lão Mã Sơn

Inline image 
      
Có những bài thơ gợi nhớ thương
Thương người ở lại, kẻ tha phương
Anh sống chân trời, Em góc biển
Cách mặt, nhưng lòng mãi vấn vương.

Có những bài thơ đượm nỗi sầu
Đời ta, rồi biết sẽ về đâu
Bốn mươi Năm lẻ, rời tổ quốc
Thương nhớ cố hương, bạc mái đầu.

Có những bài thơ nói nghẹn lời
Bao Năm ta đã mất nhau rồi
Biết đến bao giờ ta gặp lại?
Người nơi góc biển, kẻ chân trời.

Có những bài thơ gợi nhớ nhà
Những người lữ khách sống phương xa
Nhìn lá Thu bay ngoài song cửa
Chạnh thấy bâng khuâng nỗi nhớ nhà.

Trần Gò Công/Lão Mã Sơn

Thứ Bảy, 30 tháng 3, 2019

ĐÊM THÁNG TƯ - Thơ Như Thương


IMG_0558.JPG

Đêm Tháng Tư, Tướng giữ thành tự sát
Mặt trời ơi, giây phút Tử Vi Thần
Đồi chiến mã hí vang lời "Sát Thát"
Áo trận giờ quyết tử "Sá gì thân"
.
Đêm Tháng Tư, trong tim anh"Tổ Quốc"
Thật linh thiêng để dâng hiến thân mình
Viên đạn xuyên trái tim nghe đau buốt
Và anh về theo hành khúc chiến chinh
.
Đêm Tháng Tư, trần gian thành địa ngục
Không trăng sao, không hoa lá cỏ cây
Chỉ thân người: Còn sống hay ngã gục
Bóng phách hồn ngơ ngác đi tìm thây
.
Đêm Tháng Tư nghe rền vang bom đạn
Thay nhạc tình: Điệu luân vũ chiến tranh
Người còn sống đếm thây người chết vạn
Đất bỗng mềm giọt nước mắt ly tan
.
Đêm Tháng Tư: Bốn mươi bốn năm hận
Những oan khiên còn vương vấn cỏ cây
Những Anh Linh, giờ còn ngoài biên trấn
Ai chiêu hồn người Tử sĩ về đây?

Như Thương
(Viết cho 44 năm mất nước)

Thứ Sáu, 29 tháng 3, 2019

NGHĨA TRANG BUỒN - Thơ Hoàng Nhật Thơ.



Anh nằm đây bao năm yên giấc ngủ
Bóng hoàng hôn ủ rũ cuối chân mây
Nghĩa trang buồn quạnh vắng mấy hàng cây
Từng chiếc lá vờn bay về xa vắng.

Anh về đây một ngày thu nhạt nắng
Mưa thu buồn một sáng nhẹ tuôn rơi
Mưa phất phơ vẫy tiễn một mảnh đời
Về lòng đất ôm trọn trời Tổ Quốc.

Anh hy sinh trọn lời thề "Vị Quốc"
Trên chiến trường ... Anh gục ngã tuần qua
Từ phương xa khói lửa giữ Sơn Hà
Anh trở lại bằng vòng hoa "Thương Tiếc".

Giọt mưa thu hay lệ nhòa mắt biếc
Mảnh tang buồn ... Em góa phụ ngây thơ
Anh lắng im ... Em tan nát thẫn thờ
Hồn chết lịm hằng giờ ... môi mặn đắng.

Nghĩa trang buồn mỗi ngày chưa tắt nắng
Em một mình lặng lẽ đến thăm anh
Ngồi lắng im nghe chết quãng đời xanh
Ôm bia mộ ... thiếp dần ... Em nào biết.

Tháng Tư Đen ... bạn bè anh tuẫn tiết
Khi lệnh truyền buông súng, mất quê hương
Cuộc chiến tàn sao lại quá tang thương
Máu loang đỏ khắp nẻo đường đất nước.

Tháng Tư Đen ... tang sầu phủ vận nước
Lá Cờ Vàng ... giặc kéo xuống hôm nao
Cả Miền Nam mặc niệm, lòng nghẹn ngào
Ngày "giải phóng" ... máu trào nơi khóe mắt.

Giặc tràn vào ... Quê Hương mình đã mất
Chúng đê hèn tàn phá cả nghĩa trang
Chúng trả thù hèn hạ quá dã man
Từng bia mộ, xương tàn văng tung tóe.

Ba tám năm nghĩa trang buồn quạnh quẻ
Cây phủ giăng như một đám rừng hoang
Cỏ tràn lan che mất lối nghĩa trang
Tượng "Người Lính" bàng hoàng ... giặc phá vỡ.

Quốc Hận nay, đảng gian manh tráo trở
Đến thắp nhang che giấu dạ bất lương
Đảng chủ trương độc ác mở con đường
Xuyên nghĩa địa ... con đường tang thương quá.

Anh nằm đây ngỡ yên dưới mộ đá
Nhưng đâu ngờ lũ giặc quá dã man
Chúng trả thù ngay cả nắm xương tàn
Để xây dựng cái "thiên đàng cộng sản".
Hoàng Nhật Thơ 

Thứ Năm, 28 tháng 3, 2019

Buồn lắm Tháng Tư ơi! - Thơ Thiên Kim (Danlambao)


Buồn ơi!Mỗi độ tháng Tư về

Thương quá Việt Nam! Bao tái tê
Nỗi đau chất ngất sao nguôi được
Dân tộc tang thương. Nợ câu thề!

Bốn thập niên rồi dân vẫn khổ
Tàn cơn binh lửa đất đầy mồ
Quê hương tàn tạ nghèo và đói
Chỉ bề mặt thôi, giặc điểm tô.

Nước mắt tháng Tư lặng lẽ chảy
Thương đời một kiếp, khóc lưu đày
Nhớ thuở xa xưa bao hạnh phúc
Việt Nam - thế giới vai sánh vai 

Rồi từ giặc vào cướp đất đai
Anh yêu tổ Quốc hiến đời trai
Cuộc sống vui, Cộng gây trở ngại 
Hai mốt năm chiến đấu miệt mài

Mệnh nước đau thương, giặc Cộng thắng!
Toàn dân khóc phận đời cay đắng
30 tháng Tư: Trang sử đen
Đất nước mất dân mình tay trắng!

Bằng mọi cách anh chị em ơi
Gắng sao cho đất Mẹ rạng ngời
Đấu tranh để hồi sinh nước Việt
Cứu quê hương hiểm nguy đến rồi!

Con sẽ về Tổ quốc yêu ơi
Nhớ nhung quá bao năm không vơi
Giải thể Cộng, xây lại đời mới
Ngày vui đó bỗng thấy... Thương đời!


Tháng Tư - 2015.

* NỖI LÒNG NGƯỜI Ở LẠI - Thơ Thu Chi Lệ

Image may contain: 3 people, people smiling

Người vì lý tưởng sơn hà đó
Khoác chinh y bảo vệ non sông
Hai miền ngăn cách dòng sông nhỏ
Ý thức chia hai chẳng một dòng

Nỗi xót xa lòng người ở lại
Những ngày thương nhớ kẻ chinh phu
Từng đêm thao thức vầng trăng khuyết
Xa vắng người đi đã mấy thu

Người đi xa mãi miền quan tái
Người ở thành đô quên phấn son
Khói lửa triền miên nơi chiến tuyến
Tiền đồn rực sáng hỏa châu rơi

Người vẫn đi về nơi gió cát
Núi rừng xa mưa gió lê thê
Người chinh phụ từng đêm trăn trở
Đại bác nơi đâu vẫn vọng về

Lòng còn gởi tận phương nào đó
Cánh nhạn về đâu khắp núi sông
Vầng trăng sáng tỏ dường xa khuất
Chờ đợi trăm năm dấu mỏi mòn..

  Thu Chi Lệ
(Tháng 03.2019)

   * NỖI SẦU THIÊN CỔ

Đâu biết lần đi chẳng trở về
Người nằm xuống một mùa ly loạn
Mưa rừng gió núi ngàn dâu bể
Như vọng ngàn xa tiếng thở than

Những tưởng ngày về vui sum họp
Ngờ đâu giấc mộng đã vỡ tan
Vùi chôn một nấm mồ hoang lạnh
Đau lòng chinh phụ mảnh khăn tang

Lòng quắt quay bên trời kỷ niệm
Sầu nào vương vấn bóng hình xưa
Đường xa mỏi bước về hoang vắng
Hương khói chiều nay theo gió đưa

Nghe tiếng chim chiều tha thiết gọi
Bóng người đã lạc thuở nhân gian
Nỗi sầu thiên cổ trôi ngày tháng
Đêm đêm mờ nhạt ánh trăng tan

Ngàn năm nữa về qua chốn cũ
Thăm mộ bia ai ngủ bên đường
Nghe trong từng phút giây mầu nhiệm
Một mảnh hồn ai mãi vấn vương..

      Thu Chi Lệ

   ( Tháng 04.2015)

Thứ Hai, 25 tháng 3, 2019

Chùm Thơ, Tranh Á Nghi


 
ĐỪNG RA BIỂN!
*
Cho Mình Yêu Dấu
Trích tuyển tập TÌNH SẦU
*
Hai đứa mình leo núi
Cùng nắm đôi bàn tay
Chia quýt, cam từng múi.
Mồ hôi giọt chảy dài.
 
Hai đứa mình ra biển
Tay đan tay ngắm thuyền
Nhắc chuyện ngày vượt biên
Lệ tuôn giọt, dài ngắn?
 
Lệ chảy ngược vào tim!
Mỗi người một ký ức
Nhớ những chuyện không tìm
Râm ran đau lồng ngực.
 
Đêm thở dài buồn bực
Ngày nhức nhối đăm chiêu
Khóc con, khóc thật nhiều
Vợ chồng cùng mất sức!
 
Đừng ra biển nữa anh!
 
Á Nghi, 3.12.2015





CHÀNG SINH VIÊN
SÀI GÒN
*
Trích tuyển tập: ẢO DIỆU
*
Sân trường Kiến Trúc ngày xưa
Chúng mình đứng núp cơn mưa chợt về
Anh khoe bản vẽ, thước “T”
Viết Rotring* nhọn, chấm mê cỏ nè.
 
Sinh viên học, mắt đỏ hoe
Thức khuya vẽ mãi, cà phê cứ thèm
Rủ nhau ra quán cùng em:
-Nhâm nhi chút đắng để xem Ngọt Ngào.
 
Trêu em má ửng hồng đào
Lân la –“Sinh tố, trái nào…?” Cầm tay…
Thế rồi từ đấy hồn bay
Sang… tim chàng ấy, đến nay chưa về!
 
Á Nghi, 031215
*Viết Rotring: viết kim của dân kiến trúc




NỮ SINH SÀI GÒN
*
Trích tuyển tập  TRÔNG MÒN CON MẮT!
*
Mình cùng đạp từ đường Trần Quý Cáp
Mưa vấn vương, tắm táp từng phố phường
Nắng thong dong, ấm áp những chặng đường
Hai đứa đạp song song khoe tà áo.
 
Trắng áo lụa ngọt ngào, vòng xe dạo
Vạt tung tăng cho bạn học lăng xăng,
Theo, lằng nhằng chọc ghẹo, tán nhố nhăng
Lời phá phách, cười dòn tan cóc ổi.
 
Á Nghi,  3.12.2015





LẠC LÕNG
*
Trích Tuyển tập TÌNH SẦU
*
Kê hoài vẫn cứ chông chênh
Chèo hoài vẫn cứ bấp bênh, bập bềnh
Đi hoài chưa đến! Buồn tênh!
Bồng bềnh tập tễnh, gập ghềnh lênh đênh.
 
Á Nghi, 4.12.2015

 
 

MÌNH ƠI!
*
Trích tuyển tập MÈ NHEO
*
Nhớ chi mà nhớ lạ kỳ?
Ước sao còn trẻ, Thiếu Nhi khóc nhè
Mình về xem nhõng nhẽo nè
Giận hờn còn nhớ lấy le với Người?
 
Nhớ Mình, em chẳng thể cười
Thơ gieo là lạ vần rơi làm hòa
Bài thơ tẩm ngọt mạch nha
Tặng Mình thưởng nguyệt, ngâm nga một mình.
Mình còn muốn tập làm thinh
Thì bơi ngược thác, bất bình với ai?

Á Nghi, 27.12.2017



  
ĐỪNG ÔM 
NỬA MẢNH
*
Trích tuyển tập ANH ƠI!
*
Phải rồi, mình đã của nhau
Nửa kia nửa nọ khép vào khớp y
Khớp rồi chớ để phân ly
Ai ôm nửa mảnh cũng thì khổ đau

Á Nghi, 11.1.2018




 
ĐỔI KHÔNG KHÍ
*
Trích tuyển tập ANH ƠI!
*
Rủ anh xuống phố rong chơi
Hai thân bệnh hoạn trêu đời một hôm
Ở nhà kén cá, chọn cơm
Thì mình sẽ thử món thơm xứ người.
 
Khoác “jean” ngoài áo hoa cười
Bên anh áo đẹp da trời ngày xưa
Chân vui biết mấy cho vừa
Nhìn nhau âu yếm đủ thừa ngày vui.

Á Nghi, 11.1.2018

Thứ Bảy, 16 tháng 3, 2019

ANH CHƯA VỀ KHÔNG NGHĨA LÀ LỖI HẸN - Thơ Dư Thị Diễm Buồn

3132 1 AnhChuaVeDTDB


(Viết theo tâm sự cựu Tr/Tá TTMĐ Hoàng Ngọc Liên)
Thân nam tử quê hương thời ly loạn
Nặng tình nhà và nặng nợ núi sông
Cái chết anh xem nhẹ tợ lông hồng
Nơi chiến địa thề bọc thây da ngựa
Bao kẻ tuẩn tiết giữ tròn lời hứa
Người bị đày, hùng chí vẫn hiên ngang
Vững niềm tin dưới nanh vuốt bạo tàn
Các binh chủng: Không, Hải, Lục, Biệt Kích...

Anh cải tạo giữa núi rừng mù mịt
Nơi hoang vu không chợ búa không xe
Đêm lạnh cắt da ngày cháy nắng hè
Ăn rau dại, trái cây rừng, thịt thú...
Vách lồ ồ, mái tranh chòi ẩn trú
Nơi rừng sâu nào hay biết tháng ngày
Đoán được mùa nhờ thời tiết đổi thay
Biết xuân đến khi hoa rừng bừng nở
Chướng khí sơn lâm vùng không người ở
Đâu biết mình giam hảm đất Sơn-La
Đi bộ cả ngày gặp vài cái nhà
Sống quanh quẩn chân đồi, dân sơn cước
3132 2 AnhChuaVeDTDB
Hướng trời Nam, ôi chạnh lòng nhớ nước
Những chuyện ngày xưa... lũ lượt trở về
Bánh tét, chuối ngào... Tết đậm tình quê
Tặng phẩm hậu phương dành xuân chiến sĩ

Bốn quân khu trăm nẻo đường thiên lý
Bước quân hành vượt bưng, lãng rạch sông
Nhánh Tiền Giang tưới Đồng Tháp mênh mông
Tốt khoai lúa nuôi dân lành no ấm
Tôi lính chiến quen nàng vừa đôi tám
Trên chuyến đò chiều ghe nhỏ qua sông
Cô gái Tiền Giang mắt sáng môi hồng
Mộng đôi lứa má xuân thì ửng đỏ
Phép thường niên về thăm em gái nhỏ
Tiện đường sông lên Ông Mẻ, Cổ Cò
Đường qua Ngũ Hiệp, Chợ Lách, Mỹ Tho
Dòng nước ngọt nuôi cây lành sai trái
Bởi từ dạo tôi thầm yêu cô lái
Chiều thứ bảy về thôn nhỏ Mỹ Đông
Phụ mẹ chèo đò đưa khách sang sông
Mặt rạng rỡ trong nụ cười e ấp
3132 3 Anh ChuaVeDTDB
Lòng rung động lần đầu tôi vừa gặp
Lời nói dịu dàng, chơn chất hồn nhiên
Tâm sự cùng em những lúc bơi thuyền
Trên sông vắng mỗi lần qua thăm chợ
Buổi tiễn đưa lòng tôi quay quắt nhớ
Em sụt sùi ước hẹn sẽ đợi chờ
Rồi dòng đời qua trăm bến vạn bờ
Tôi dấn bước khắp nẻo đường bôn tập
Đời cứ đẩy đôi ta xa tít tắp
Em hãy vững lòng sẽ có một ngày
Bóng cờ vàng trên khắp nẻo tung bay
Khi nước Việt sang qua trang sử mới
Trong tù ngục lòng tin luôn sáng chói
Người Quốc Gia sẽ giành lại cơ đồ
Hai ta cùng hồi sinh lại đất khô
Xây tổ ấm, ruộng vườn nơi cố quán
3132 4 AnhChuaVeDTDB
Sắc diện dù phôi pha theo năm tháng
Bến đò chiều mình hẹn biển thề non
“Thời cuộc đổi thay anh vẫn vuông tròn
Nay chưa về, không nghĩa là lỗi hẹn!”

Dư Thị Diễm Buồn