Thứ Tư, 30 tháng 9, 2015

HAI MƯƠI MỐT TUỔI. - Thơ LAN PHI



hai mươi mốt tuổi tôi "lì " lắm 
không lì sao sống tới hôm nay 
chiến trường _rượu _ gái "mòn cơ bẩm" 
sống chết xem như chuyện thường ngày 
 
hai mươi mốt tuổi tôi "lầy " lắm 
về phép đi chơi bị hốt hoài 
vài ba tiếng nằm trong thị trấn 
cứ gọi là nghỉ mệt lúc đang say 
 
hai mươi mốt tuổi bà "bô" hối 
cưới vợ đi má có cháu bồng 
con thằng lính cọp ai thèm lấy 
tiếng có chồng mà cũng như không 
 
hai mươi mốt tuổi mà hai nút 
cái mặt ra đường lại sửa trân 
Quân cảnh thổi còi là muốn đục 
bộ rảnh lắm sao hả mấy ông 
 
hai mươi mốt tuổi quen rừng núi 
về phố ghẹo chơi chút má hồng 
đêm nay có chịu thì anh cưới 
hứ ! anh này nói chuyện lông bông 
 
hai mươi mốt tuổi là quá khứ 
thỉnh thoảng nằm mơ hét _xung phong... 


Lan Phi

BẾN LẠNH THIÊN ĐƯỜNG - Thơ ĐỖ BÌNH




Chiều tà nắng ngả vương màu nhớ
Thu nữa chờ nhau vàng giấc mơ!
Em sóng biếc ngàn trùng xa bến cũ
Ta suốt đời rong ruổi vô bờ.

Về đâu hỡi cánh chim huyền thoại?
Xin một lần đừng hẹn kiếp mai
Ðược thấy em hồn khép nỗi sầu
Cho hoa mộng vỗ về ân ái.

Nắng nghiêng phố nắng ngủ bên đường
Mây viễn du mây bay lạc hướng.
Em thánh nữ yêu ma huyễn hoặc
Người năm xưa mỏi gót tha hương!

Em thành đá hồn ta nào hiểu!
Bến hoàng hôn trầm khuất tịch liêu.
Dòng sông chảy rẽ hai mù lối
Tình phôi pha hạt lẫn sương chiều.

Đỗ Bình

MỘT NGÀN LẺ BUỒN, MỘT NGÀN HIU HẮT - Thơ Đông Hương Tônnữ


em cắn đôi phần kiêu sa trong mắt
chia bớt cho anh, chia bớt cho mình
một ngàn lẻ buồn, một ngàn hiu hắt
vị trí nào sẽ xa hơn xa hơn
 *
đứng ngàn trùng nhìn đại dương trầm lặng
nỗi mơ em dài nguyên cuộn bâng khuâng
em đo dấu yêu bằng hồ thơ nước mặn
thấy rõ lòng mình gợn sóng lăn tăn
 *
phần em trách có làm cho khoảng cách
ngày anh đi, pha lê mặn khô cằn
 xin vai cũ cho tóc em ôm khóc
một lần trong đời ướt lại áo anh
*
hai phần chia, anh chọn phần thật nhớ
 để lại em chiếc hôn rách cũ mèm
mua kim chỉ bằng tình yêu ngồi vá
vá trọn một đời trong cánh tay êm
 *
giọt nước mắt trời ngày mưa xúc cảm
thầm thì rơi nhũn hết đáy hồn côi
tiếng phổi giận, cào cấu tim vô tội
 đau thắt cả người : anh ơi, anh ơi !
đônghươngtônnữ

Như Phượng Muôn Đời Thương Kiếp Ve - Thơ Nhược Thu



Từ có em về ngang mỗi bữa 
Phố vui nên nắng đổ triền miên 
Nếu như nắng quái làm em rát 
Vành nón xin đừng che quá nghiêng 

Từ có em về qua lối nhỏ 
Mùi hương như cũng quyện bên đường 
Lỡ mai hoa có buồn quên nở 
Vì bởi ghen thầm ai dễ thương .. 

Từ biểt em về ngang phố hẹp 
Bỗng dưng tôi thích tập làm thơ 
Vần gieo nắn nót từng cung đẹp 
Nhưng có bao giờ em liếc cho .. 

Rồi bỗng lối về em vắng mãi 
Thơ tôi như cỏ dại bên hè 
Mỗi ngày hai buổi chờ sương xuống 
Như phượng muôn đời nhớ tiểng ve .. 

Nhược Thu 

Vàng Thu Tím Nhớ - Thơ Ngọc Quyên

alt



Hỡi người thương đêm vương tình mộng !
Nhớ quay cuồng sương lạnh hồn em
Gió đưa trăng rụng bên thềm 
Mùa thương như nụ hôn mềm ta trao .

Lá thu rơi thì thào tình tự
Đêm chưa qua trăn trở mộng du 
Lời ca ai hát như ru
Nợ em một khối thiên thu tình nồng .

Trên dốc nhớ mùa đông quạnh vắng 
Những giọt tình nhỏ xuống trăm năm 
Lời thương trong gió thì thầm
Em ơi tình lỡ thôi đành kiếp sau .

Lá vẫn theo nhau mùa vàng rụng 
Những mùa thương tím nhớ khôn nguôi 
Ví rằng đời có chia đôi
Ngàn trùng vọng tưởng , hỡi người tình quân !


Ngọc Quyên

Thứ Ba, 29 tháng 9, 2015

Trường Tương Tư 121 - Ánh Trăng Bên Hồ Sen - Thơ Tiểu Vũ Vi


UserPostedImage



Tam thủ liên hoàn

Lặng lẽ xuôi giòng nước chảy êm
Lao xao liễu rũ nhánh tơ mềm
Tung tăng cá lượn vờn theo sóng
Lấp lánh ngàn sao tỏa ánh đêm
Ngã bóng trăng non vành mộng ảo
Nghiêng mình sen nõn búp trinh nguyên
Đàn ai sầu thảm tương tư khúc
Luyến ái tình ca vỡ nặng niềm

Nặng niềm u uẩn dáng hao gầy
Khãy phím ru hồn nỗi nhớ vây
Tóc xỏa bên hồ vương vấn sợi
Lệ tuôn trên má giọt đong đầy
Hỏi chàng nẽo khuất còn chua xót
Thấu thiếp ngõ chờ vẫn đắng cay
Thổn thức dưới trăng cầm khắc khoải
Cung thương lỡ điệu oán từng giây

Từng giây ký ức thể nào quên
Nuối tiếc một thời chẳng muộn phiền
Trăng khuyết lại tròn bao gió bão
Sen tàn rồi nở có bình yên
Đông qua xuân đến lòng ghi khắc
Biển cạn đá mòn hẹn ước thiêng
Giữ mãi cho nhau hằn dấu ấn
Tình tri kỷ… đẹp góc trời riêng

Tiểu Vũ Vi

20/05/2015 

Thiên Thu Tình - Thơ Tiểu Vũ Vi


UserPostedImage


Sớm mai dậy… mình thật xa nhau rồi
Căn gác trọ lạnh lùng thiếu bóng tôi
Gió lay rì rào trên đầu ngọn sóng
Biệt khúc tình với nốt lạc sầu trôi

Em như cánh chim bao giờ trở lại
Phương đó người ơi thao thức đêm dài
Hồn đau khắc khoải lịm vào cõi nhớ
Son sắt lòng thương mãi bóng hình ai

Sớm mai dậy… chim nằm im dấu mỏ
Vắng tiếng chào ríu rít đón xuân nồng
Thấy mình chơi vơi xót nỗi buồn lạ
Thiếu hơi người em chỉ là hư không

Dấu yêu hỡi hãy chờ em về lại
Nắm chặt tay ta có nhau trong đời
Như bờ cát ôm tròn con sóng biển
Đến thiên thu…tình mãi chẳng hề vơi…


PTMC

Tiểu Vũ Vi
17/04/15

Mua Trăng - Thơ Khiếu Long

 photo d2885c54-3b0e-4fe4-bc37-8eb7e3090b91.png


Ta muốn mua vầng trăng của em
Từng đêm yêu dấu vẫn từng đêm
Hồn ta lạc giũa vùng mê ảo
Trăng vẫn ru ta giấc ngủ mềm

Ta muốn mua vầng trăng nhớ thương
Dấu yêu chìm đắm mộng thiên đường
Ủi an ta lúc đời hiu quạnh
Trăng của ân tình trăng vấn vương

Ta muốn mua vầng trăng xanh xao
Dựa trên gối nguyệt buổi hôm nào
Cho ta chất ngất hồn lang bạt
Đêm tự tình nhớ tuổi hư hao 

Ta muốn mua vầng trăng đắm say
Giữa thiên hà tinh tú cuồng quay
Ta với em chìm trong qủy đạo
Một thưở xa người trong mắt cay

Khiếu Long

THU - Thơ Hoài Hương


THU DIỄM TUYỆT.

Thu sang đẹp quá,đẹp ngất ngây,
Như Em mười tám má hây hây.
Long lanh mắt biếc,mây,trăng động,
Thơm ngát môi hồng,hoa,bướm lay.
Dịu dàng mặt nước lung linh gợn.
Lãng đãng lưng trời bóng sương  bay
Người đây,cảnh đấy thêm xao xuyến,
Chẳng chuốc men nồng,dạ vẫn say

Hoài Hương.


THU CẢM


Thu vàng trải lá đẹp như thơ
Chân bước ngập ngừng lạc chốn mơ.
Lối cũ vắng hoe nào ai tới?
Đường xưa ngơ ngẩn mỗi ta chờ!
Lá khô xào xạc thêm man mác,
Dạ héo âm thầm luống ngẩn ngơ
Thu xưa lận đận tình sương khói.
Thôi nhớ thương chi, chỉ lệ mờ.

Hoài Hương

HOÀI THU

Thu về trăm nhớ với ngàn thương,
Chân bước lang thang, lá vàng đường.
Buổi sớm sương mờ hồn lãng đãng
Ban chiều gió lạnh dạ tơ vương.
Bâng khuâng nhớ bạn phương trời cũ,
Quạnh quẽ thương mình chốn gió sương.
Ví thử cho mình nương cánh nhạn,
Ta sẽ bay về thăm cố hưong.


Hoài Hương.

Thứ Hai, 28 tháng 9, 2015

Thu nhớ người...- Thơ Thanh Vân


Gió núi bay về trăng sáng quá
Chan hòa  trên mấy ngọn thông xanh
Nhớ anh, em đứng chờ sương xuống
Nghe tiếng chim khuya hót trước mành
 
Còn nhớ hôm nào anh với em
Vườn Thu đêm ấy sáng trăng duyên
Yêu em anh nhé, yêu em mãi
Đừng phụ tình em,  lỗi ước nguyền
 
Tuy phải xa nhau, tình cách trở
Hồn em vẫn ấm dưới trăng mơ
Em ấp trong tim lời thề ước
Là sẽ yêu anh đến trọn đời
 
Sương lạnh đêm nay trắng núi đồi
Cành thông lác đác ánh trăng rơi
Mặt hồ xao động như hơi thở
Em nhớ làm sao, nhớ một người

Thanh Vân

Thơ Nguyễn Hà - Như Nguyệt - Trầm Vân - Yên Sơn





Mùa thu đỏ...


Em vẽ gì khi thu về bên đó?
Lá trên cành còn xơ xác đong đưa
Bước chân ai còn in dấu trong mưa
Mà hình bóng đã phai mờ trên cỏ!

Em vẽ gì khi sương giăng đầu ngõ,
Nắng thu vàng còn le lói trên mây
Tiếng thời gian còn văng vẵng đâu đây,
Mà tình đã lịm tàn theo cơn gió! 

Em vẽ gì khi hồn anh nhuộm đỏ
Máu con tim còn rỉ giọt vì ai?
Mùa thu về mang một nỗi đắng cay,
Thì em hỡi, vẽ mùa thu màu đỏ!

nguyễn hà



EM NGỒI VẼ MÙA THU


Em ngồi vẽ mùa thu về lặng lẽ
Như giấc mơ giờ cũng đã phai tàn
Đêm thao thức những tâm hồn quạnh quẽ
Ngày ngu ngơ những khao khát dâng tràn

Em ngồi vẽ dòng sông thu đã cạn
Trên thời gian của ngày tháng dại khờ
Buồn vô hạn mà vui là hữu hạn
Thiết tha thơ thổn thức thẫn thờ

Em ngồi vẽ ánh sao mùa duyên nợ
Hát với mùa thu bài hát ân tình
Hoa hò hẹn đến bao giờ mới nở
Vàng cả hoàng hôn, thấm đẫm cho mình

Em ngồi vẽ dáng thu tìm thanh tịnh
Phảng phất phù du đời sống mơ hồ
Trăng cổ tích soi ngang đời vô định
Vằng vặc, lung linh, lấp lánh, ơ hờ
 Như Nguyệt
Xin Pha Thêm Sắc Màu Buồn
Em ngồi đó vẽ vầng trăng
Nét buồn xa cách ánh rằm thu xưa 
Lòng tôi buồn hắt hiu mưa
Sương giăng khắp lối cho vừa quạnh hiu
Em ngồi đó vẽ bóng chiều
Nghẹn lời chim hót gió xiêu cánh tình
Lòng tôi úp mặt lặng thinh
Xế chiều bóng ngả một mình bơ vơ
Em ngồi đó vẽ trung thu
Vầng trăng huyền ảo đèn cù nhẹ xoay
Tồi ngồi nghe lá rơi đầy
Buồn hôm qua với hôm nay lào xào
Em ngồi đó vẽ ngôi sao
Ngôi nào hy vọng ngôi nào nhớ thương
Lòng tôi địu ánh sao vương
Rớt vào hồn lạnh nỗi buồn long đong
Em ngồi đó vẽ dòng sông
Gió bay hay bão cuồng phong ba đời
Con đò run rẩy lạnh trôi
Chèo khua vọng tiếng thơ tôi nhạt nhòa

 Trầm Vân


Xin Em Thêm Một Chút Màu

Thấy em ngồi vẽ trăng
Lòng tôi buồn như lá
Thấy em vẽ mùa Thu
Lòng tôi đầy sương mù

Tôi giờ như lá úa
Trên đầu cành trơ vơ
Chỉ cần một cơn gió
Lìa cành bay như mơ

Thấy em ngồi vẽ sao
Ngôi nào của em nhỉ
Còn ngôi nào cho tôi
Trong đêm dài mộng mị

Tôi của mùa trăng cũ
Cũng long lanh trên cao
Gió xoay chiều vần vũ
Hồn lang thang phương nào

Dòng sông thu chưa cạn
Em tô thêm màu xanh
Dòng đời chưa khánh tận
Xin em chớ vô tình

Hôm nay thu lại đến
Lá thu vàng trên cây
Tiếng phong linh rời rạc
Gọi chiều bên hiên mây

Yên Sơn