Em Hà Nội xa tôi từ dạo đó
Để Thu về héo úa chiều mưa rơi
Hương sữa thơm tìm đâu nét môi cười
Cho tim ngỡ giam hồn vào lãng mạn
Em Hà Nội cho tình tôi ngắn hạn
Cổ Ngư buồn kỷ niệm phút chia tay
Giã từ em nghe nhớ quá đêm ngày
Hồ Tây đó xa rồi em có nhớ
Em Hà Nội má hồng lên mắc cở
Vành nón nghiêng che kín suối tóc thề
Lời dịu dàng đưa vào nỗi đam mê
Tình Thu đến lá vàng rơi trước ngỏ
Em Hà Nội cho tôi chiều tưởng nhớ
Tình bay xa thương nhớ bỗng hao gầy
Nên Thu buồn vội khép kín tà mây
Sương phủ lấp bước chân nào năm cũ
Em Hà Nội anh mơ thành lãng tử
Để tim lòng vỗ giấc ngủ tương tư
Gió mùa Thu vương vấn thả lời ru
Cho tôi nhớ thương em chiều Hà Nội
Em Hà Nội xa rồi còn ngóng đợi
Hay quên rồi ngày tháng cũ chia xa
Để nụ hôn ngày ấy vội xóa nhòa
Trong ký ức tình ôm sầu lưu luyến
Nguyễn Vạn Thắng