Thứ Hai, 28 tháng 11, 2022

CUỘCĐỜI NHƯ GIẤC MỘNG - Thơ TRẦN CÔNG/Lão Mã Sơn

 


    CUỘCĐỜI NHƯ GIẤC MỘNG


Trăm Năm có mặt cõi trần dương

Tôiđãvân du khắpnẻođường

Giàygianghồmònhơnnửagót

Sờn hai vai chiếc áo phong sương.

Trên những quảng đường tôi đã qua

Nhiềuđoạnđầychônggai,sỏiđá

Tôivẫntiếnlêngâysựnghiệp

Naytrắngtay, thànhkẻkhôngnhà!

Tạocơngơi,mồhôinướcmắt

Ngàyđổiđờiphủisạchtaykhông

CôngdãtràngxecátbiểnĐông

Tôi chợt thấy Đời Như Giấc Mộng

 

Kiếp sau nguyện chẳng làm người

Làm cây cổ thụ nhìn đời sắc, không.


TrầnCông/LãoMãSơn



Thứ Bảy, 26 tháng 11, 2022

MIMOSA - Thơ HUY VĂN

 

Hoa ươm màu nắng trên cành
Vàng qua kẽ lá cho long lanh trời
Gió vờn trên cánh nhung tươi
gọi tình yêu đến bên đời thanh tân
Thu về trên phố...bâng khuâng!
Bước nhàn du bỗng trầm ngâm, thẫn thờ! 
Mimosa đẹp như mơ
tỏa hương, khoe sắc cho ngơ ngẩn hồn
Nhớ xưa dốc nhỏ chiều buông
có tà áo trắng khơi nguồn mơ hoang
Trông Em mảnh khảnh, dịu dàng
như hoa e ấp bên làn gió qua
Mimosa giữa chiều tà
thoảng hương nắng lụa, mượt mà sương tơ
Mimosa! Ơi nguồn thơ!
Nửa đời biệt xứ chưa mờ dáng xưa
Nhớ Em buồn nói sao vừa
Chia tay từ dạo nắng, mưa gội đời
Chân trời, góc biển...Người ơi!
Thu cao nguyên đã một trời cách xa
Mimosa! Mimosa!
Hoa muôn thuở tạo dáng Đà Lạt mơ!

HUY VĂN

Thứ Sáu, 25 tháng 11, 2022

Thanksgiving - Ta Ơn TRỜI - ĐỜI - NGƯỜI - Thơ NHẤT HÙNG

 

THANKSGIVING

TẠ ƠN TRỜI

TẠ ƠN ĐỜI

TẠ ƠN NGƯỜI 

Ơn nhan sắc nhạn lạc chim sa 
Ơn má lúm duyên ẩn mặn mà 
Ơn mắt sáng xinh tươi tựa ngọc 
Ơn môi cười rạng rỡ như hoa
Ơn mình hạc khói lan thanh thoát 
Ơn vóc mai sương tỏa thướt tha
Ơn tóc mềm tung bay với gió
Ơn nhân gian có những Eva

*******
Ơn tri ngộ bạn hữu gần xa
Ơn sáng trong vườn nở rộ hoa
Ơn tánh khoan dung người lỡ bộ
Ơn tâm độ lượng kẻ sa đà
Ơn trần gian có người hào hiệp
Ơn thế nhân còn kẻ vị tha
Ơn những chiến binh gìn tổ quốc
Ơn gia đình thuận thảo yên hoà

*******        
Ơn đất trời mưa nắng thuận hòa
Ơn đời lòng tốt vẫn thăng hoa
Ơn người bản địa tình chan chứa
Ơn xứ dung thân nghĩa đậm đà*
Ơn khúc nhạc hay thầm lẩm nhẩm
Ơn lời thơ đẹp khẽ ngâm nga
Ơn hiền thê sẻ bùi chia ngọt
Ơn lộc "văn chương" lúc tuổi già

*******
Ơn may qua được những phong ba
Ơn tiếng chim vang rộn trước nhà 
Ơn kẻ viết câu thơ ý nhạc
Ơn người dâng tiếng hát lời ca
Ơn đời sôi động thời hoa mộng 
Ơn sống bằng an buổi xế tà 
Ơn mọi thăng trầm, ơn tất cả 
Ơn điều trời đất đã cho ta

Nhất Hùng

MẠCH SẦU THU - Thơ Ngô Minh Hằng


 

Hôm nay lá đã rụng nhiều
Hỏi trăm cánh lá, bao nhiêu lá sầu?
Rời cành lá hỡi, về đâu
Hay là vô định, muôn màu, lá bay...
Xa cành lá có nhớ cây
Như ta nhớ mảnh trăng gầy quê ta?
Quê ta xa tít mù xa
Bên kia trái đất, tên là Việt Nam
Mùa Thu, lá cũng rụng vàng
Người ta dấy mộng tham tàn, giết Thu!
Người ta đốt lửa hận thù
Hồn thu từ đấy âm u tiêu điều
Hôm nay lá rụng rất nhiều
Mỗi hồn lá chở bao nhiêu mạch sầu
Mạch hờn cho cuộc bể dâu
Cho quê hương đỏ một màu máu tươi
Mạch thương đơn bạc tình đời
Cho tâm đen trắng, con người đổi thay
Mạch chờ đâu những bàn tay
Bao năm mong một vần xoay cuộc cờ
Mạch buồn lệ chảy vào thơ
Và thơ hy vọng phút giờ trùng quang!
Hồn ta trong cánh lá vàng
Tha hương, ta nhớ Việt Nam, quê mình
Xin quê rạng ánh bình minh
Cho hồn thu lại hữu tình, hỡi Thu!
 
Ngô Minh Hằng
Ngày 3.10.2003

Thanksgiving Nhớ Mẹ, Nhớ Saigon và Kỷ Niệm - Thơ CHU TẤT TIẾN

 

Trái sầu riêng mang nhiều gai nhiều cạnh
Đời mẹ già
Chi chít nhánh sầu riêng.
Mỗi đưá con một nhánh nặng ưu phiền
Mẹ đeo mãi nên lưng còng trước tuổi.
Con tép rời sông,
Con tép lội.
Ngày Mẹ tản cư xa Hà Nội,
Rong rêu
Mẹ long đong chạy gạo mỗi chiều
Mắt muốn nhắm mà chân luôn đều bước
Đưá địu trên vai,
Đưá đeo đằng trước
Vẫn sợ "mọt chê" xé nát con trai
Nên tay mẹ dài ra
Cuốn lại sau vai
Để chắc chắn đầu con còn đó
Rồi những ngày ngược xuôi
Nhanh không kịp thở
Bùi Chu, Nam Định , Phủ Lý, Hưng Yên
Mẹ như chiếc xe "ca",
Bụi đỏ gập gềnh
Đò ngang , đò dọc, thuyền đinh, tầu thuỷ
Mẹ qua những đoạn đường 
Mìn phá tung xương tuỷ
Tay chân người vương vãi bụi cây
Tầu đắm, ca nô chìm, đạn rải trên mây
Mẹ vẫn dịu dàng: " Các con còn đói""
Tuy có lúc làn roi mẹ vút qua,
Bốc khói !
Con dẫu tung người, 
Vẫn ôm mẹ, ăn năn
Vẫn nghe mẹ ngâm thơ , kể chuyện "Nửa chừng Xuân"
"Cô giáo Minh", "Gánh hàng hoa", "Đôi Bạn"...
Và cuộc sống cứ trôi đi , tản mạn
Con mang hồn thơ, hồn dân Việt tang thương
Cũng giang hồ, xuôi ngược long đong
Nhìn lục bình trôi, nghe giọng hò ngọt mát
Trong vườn sầu riêng, tưởng như còn tiếng hát
Mẹ ru con những năm tháng xa mờ
Cho đến bây giơ,
Con vĩnh viễn không còn nghe tiếng mẹ
Dù mẹ mắng, mẹ la, hay dịu dàng khe khẽ
Mẹ đã thiên thu rồi !
Trong khi,
Con vẫn chưa trọn đạo làm người
Vẫn là chiếc lá khô trong dòng đời xuối ngược
Con chỉ có vài câu thơ thấm nước
Nước mắt con, hay máu tự trái tim
Dâng mẹ già trong khói nến cuộn lên
Cầu xin cho mẹ về với Chúa bình yên
Để mai mốt con cũng về gặp mẹ.

Chu Tất Tiến.
 

NGHE EM HỎI
 
Nghe Em hỏi:  gió có buồn không?
Gió thở dài, khẽ luồn qua khe cửa.
Nghe Em hỏi: mây có bao giờ nức nở?
Mây vươn mình, theo gió cuốn đi xa
Nghe Em hỏi: Suối có biết nhớ nhà?
Từ khe núi, suối lặn nhòa với biển.
Nghe Em hỏi: tình yêu nào hiện diện
Chung quanh đây, với tiếng đập tim thơ?
Tôi rung mình, nhìn sóng vỗ vật vờ
Dòng nước chẩy miên man như thác
Trong lòng tôi, thác mang mầu đá bạc
Chở hẹn hò và kỷ niệm ngày xưa
Trôi đi mãi hết một thời mộng mơ
Và như thế, lặng thinh là lời nói.
Xin em hiểu, ngôn ngữ không chói lọi
Mà thinh không rộn rã biết bao tình
Hãy cho tôi tiếng chim gọi bình minh
Để tôi nuối giấc mơ dài rộn rã…
 
Chu Tất Tiến 


EM-SAIGON CÓ VẤN VƯƠNG?
 
Ta chừ lạc bước mười phương
Phong sương, gió bụi.. nỗi thương vẫn đầy
Saigon một thoáng mây bay
Mặt trời bên ấy, bên này trăng sao
Nhớ em ngào nghẹn Đa Kao
Ly chè thạch trắng vẫn trào trong tim
Công viên, dẫy ghế đứng im
Nhìn tình yêu nở, buồng tim dạt dào
Nguyễn Du nghe lá lao xao
Hoa me rụng trắng hôm nào trên vai
Đường xưa thoải những bước dài
Ngôi nhà thờ cổ sáng hoài trong đêm
Duy Tân phố cũ êm đềm
Tiếng đàn ai vọng cho mềm chân chim
Những đêm phố vắng im lìm
Giọng hò Nam Bộ như chìm trong sương:
“Hò ơ… Trồng trầu thì phải khai mương
Làm trai hai vợ, phải thương cho đồng”
“Trời mưa, bong bóng phập phồng
Mẹ đi lấy chồng, con ở với ai..”
Xóm nghèo, nghe tiếng thở dài
Bóng ai kẽo kẹt, hai vai gập gềnh
Mái tôn gợn sóng lênh đênh
Thương người mẹ trẻ, bồng bềnh sớm mai
Xích lô đạp mỏi chân dài
Hoàng hôn đổ xuống, bóng ai dặm trường
Em-Saigon có vấn vương?
Những chiều mưa đổ, góc đường, mình ta?
Ngồi đây trong nước mắt nhòa
Nhớ em quằn quại, nhớ nhà triền miên
 
Chu Tất Tiến.

Thứ Ba, 22 tháng 11, 2022

BAO NĂM QUA TÔI VẪN GỌI TÊN ANH - Thơ Thiên Kim

 


Bao năm qua tôi vẫn gọi tên anh
Giây phút trôi mau, năm tháng nhạt nhòa
Oan nghiệt lênh đênh phận đời phiêu lãng
Tôi mãi gọi người, lồng lộng âm vang

Anh ở lại nơi chiến tuyến địa đầu
Trên đồi sinh tử , tầm đạn réo mau
Xác thân anh phủ quê hương yêu dấu
Nước mắt núi sông, bật khóc nguyện cầu

Anh ngủ yên không?  Nơi núi đồi  buồn
Góc biển xôn xao, chân trời mây cuốn
Anh có bình yên dưới mộ cỏ vàng
Sau bao khắc nghiệt, tù lao bàng hoàng!
 
Anh người thương binh đã bao năm qua
Thân thể mỏi mòn tinh thần rời rã
Nước mất nhà tan bởi đảng gian tà
Hận một cuộc đời sao quá xót xa!

Anh vẫn còn đây trên thế gian này
Nhìn về xa xưa nuốt nước mắt cay
Nhớ chiến y xưa, nhớ trận địa cũ
Tất cả một ngày thành khói mây bay...

Tôi gọi tên anh Chiến sĩ Cộng hòa
Bao năm qua rồi tha thiết vọng xa
Vận  nước nổi trôi, chung lòng một dạ    
Phục quốc mai này, niềm vui  thiết tha
Thiên Kim

Mùa Tạ Ơn- 2022 - Thơ Minh Phượng

 

Thanksgiving Feast

Mùa Tạ Ơn về lắm đổi thay
Mẹ Cha, bằng hữu với cô thầy
Mỗi năm mang đến thêm mất mát
Hạnh phúc nào theo thoáng mây bay ...

Vẫn Tạ Ơn song thân trọn đời
thâm tình gia tộc mãi khôn vơi
Xin cảm ơn thầy cô mở huệ
Và chị em, con cháu khắp nơi ....

Xin cảm ơn, ghi nhận tấm lòng
đã vun bồi, chia sẻ mênh mông 
mai sau nhắm mắt trong an lạc
mỉm nụ cười bên những có không...

Happy Thanksgiving 

22/11/22

Minh Phượng 

Thứ Hai, 21 tháng 11, 2022

Trọn Đời Tạ Ơn - Thơ Trần Quốc Bảo

 

Trọn Đời Tạ Ơn   

 

Hết lòng cảm tạ Ơn Trên,

Mỗi ngày được sống bằng yên dưới trần.

Cho dù là kiếp phù vân,

Tôi như cây cỏ ân cần nở hoa!

 

Tạ ơn Mẹ. Tạ ơn Cha,

Đã cho con được sinh ra cõi đời.

Tạ ơn Thày, dạy làm người,

Biết yêu thương, biết nụ cười bao dung.

 

Tạ ơn hiền Hữu thủy chung,

Đồng hành, đồng hướng, lại cùng đồng tâm.

Tạ ơn Em. Bạn trăm năm,

Cho anh hạnh phúc, như mâm cỗ đầy!

 

Tạ ơn: Trăng, Nước, Cỏ, Cây,

Từng đêm say đắm, từng ngày mộng mơ. 

Tạ ơn cung Nhạc, dòng Thơ,

Để hồn lãng mạn, thẫn thờ đam mê!

 

Xin tạ ơn mảnh đất Quê,

Sắt son vẫn một lời thề trong tim!

Cầu mong vận Nước chuyển mình,

Tôi về hôn đất, tạ tình Quê Hương!

 

            Trần Quốc Bảo

                Richmond, Virginia

         Địa chỉ điện thư của tác giả:

            quocbao_30@yahoo.com