Thứ Ba, 30 tháng 6, 2020

TÌNH CŨ - Thơ Nguyệt-EmXưa




Thuở nồng nàn ta lại xa nhau
Ngàn sao ghen ghét nát đêm nhàu
Mãnh trăng run sợ tình hương lửa
Ta bỗng tan tành, một nỗi đau

Phương trời lạ ba mươi năm sau
Ta lại gặp nhau, tim đã già
Cố nắm bàn tay người năm cũ
Cố tìm trong mắt chút thiết tha

Người vẫn như còn ít dư hương
Làm sao!  Đêm cạn qúa đêm trường!
Ta có khóc đâu mà lệ chảy
Chỉ còn dư vị của yêu đương

Nói với người ta ở lại đây
Với người mộng cũ đã từng say
Dù không còn được nồng hương lửa
Đôi trái tim yêu, đã tỏ bày

Ta với người hẹn đến kiếp sau
Kiếp nào nếu có sẽ theo vào
Xem trăng ân ái trên biển rộng
Ôm cả vào nhau thỏa khát khao.


Nguyệt-EmXưa

HÈ XƯA-Thơ Xướng Họa THANH TRƯƠNG và THI HỮU - LãngPhong/blog


HÈ XƯA

Nhớ thuở cùng em dạo nắng hè
Đón chờ xe bus dưới vòm che
Vì ai lưu luyến đời hoa phượng
Để kẻ muội mê sống kiếp ve
Ánh mắt dịu hiền, đâu vội tắt
Giọng cười êm ả, mãi còn nghe
Bao nhiêu ký ức đeo dai đẳng
Khoảnh khắc buồn vui buổi cuối hè…!

THANH TRƯƠNG

Bài Họa:

MÙA HÈ TRONG NỖI NHỚ

Nhớ mãi khi xưa mỗi độ hè
Phượng hồng nở đỏ khắp tàn che
Trời cao vời vợi, diều căng gió
Vườn rợp im lìm, trẻ đợi ve
Lưu bút chuyền tay trao bạn viết
Vần thơ chuốt chữ đọc nhau nghe
Bao nhiêu ngày tháng trôi qua mãi
Vẫn ắp trong tim kỷ niệm hè.

Sông Thu

KỶ NIỆM HÈ

Chang chang nắng lửa đốt trưa hè
Xe đạp giữa trời tập vở che
Trước giỏ chở theo ngời nhánh phượng
Bên đường bỏ lại rộn tràng ve
Cánh diều gió lộng không thèm ngắm
Quán nước nhạc mùi chẳng khát nghe
Nóng ruột với bài thơ mực tím
Mong trao gởi bạn giữ lưu hè…

Lý Đức Quỳnh
   29/6/2020

KỶ NIỆM HÈ

Chói chang nắng gắt buổi trưa hè
Mái tóc thề thương,những muốn che!
Rực rỡ,bung trời tàn đỏ phượng
Râm ran ngợp đất tiếng sầu ve
Chờ mong ánh mắt trao lời nói
Trông đợi làn môi cất tiếng nghe
Giây phút ngất ngây thời trẻ dại
Dậy lên cứ mỗi buổi sang hè

Thanh Hoà

TUỔI HỌC TRÒ.

Trời xanh mây trắng nắng ngày hè,
Dưới gốc me hồng bóng mát che.
Rực rỡ sân trường pha sắc phượng,
ru mềm cánh gió tự tình ve.
Cổng tràng khép kín nôn nao đợi,
Hồi trống điểm rền ráo rác nghe.
Xe đạp theo sau tà áo trắng.
Mộng mơ tuổi ngọc những trưa hè.
      Nguyễn Thị Mỹ Ngọc.

June 29/2020.

HÈ KỶ NIỆM

Lật bật mà nay đã đến hè
Một mùa hạ trước dưới tàn che
Cùng em dạo bước bên vòm phượng
Nhịp gót kề vai giữa tiếng ve
Rộn rã chung lòng ngân khúc hát
Êm đềm khắc dạ lắng tai nghe
Bây giờ nhớ lại hồn xao xuyến
Thương quá ngày xưa mấy tháng hè

Songquang
( hè 2020)

LUYẾN HÈ

Khó thể nào quên những tháng hè
Vui mừng gặp gỡ dưới giàn che
Trao lời thân mật xem hình ảnh
Chọn bản ồn ào át tiếng ve
Trưởng lớp giã từ đâu muốn bước
Chuyện tình kết thúc vẫn thèm nghe
Bâng khuâng dĩ vãng se niềm nhớ!
Tuổi hạc chừ đây mãi ngóng hè!

 Như Thu
29/06/2020

HẠ VẮNG

Hạ chí mà chưa thấy nóng hè
Một mình dạo phố xếp dù che
Nơi đây phượng tím phai mầu mực
Ở đó vòm xanh nhuộm sắc ve
Thấp thoáng thơ thu ai mới đọc
Lênh đênh tình hạ bạn mời nghe
Vô chơi vườn nắng nhà quen gọi
Chợt nhớ bâng khuâng chửa hết hè ...

    Hawthorne  29 - 6 -  2020
CAO MỴ NHÂN

HÈ  QUÊ

Nắng đổ đồng hoang phượng đỏ hè
Bóng hồng đường vắng chiếc dù che.
Im lìm góc chuối bơ phờ lợn
Ra rả sau vườn não nuột ve.
Trong xóm gà trưa xao xác gáy
Bên nhà tiếng võng ngậm ngùi nghe.
Trời xanh thăm thẳm không mây gợn
Văng vẳng xa đưa cuốc gọi hè!

 MaiLoc
6-29-2020

HÈ NHỚ

Tháng sáu lòng xao xuyến cảnh hè
Sân trường nhớ lại dưới tàng che
Trời mây sáng rỡ vờn bông phượng
Ánh nắng chan hoà rộn tiếng ve
Bạn lén trao thư cười đủ cảm
Người liền tặng sách nói vừa nghe
Bao nhiêu ký ức thời hoa mộng
Mãi vấn vương say mỗi đoạn hè

Minh Thuý
      Tháng 6/29/2020

HÈ THUỞ XƯA

Theo bạn về quê dịp nghỉ hè
Mùa hoa phượng vỹ nhánh tàn che
Sông Hàn Đà Nẵng buồm căng gió
Cẩm Lệ cây bàng nhạc tấu ve
Mấy thuở tương phùng duyên mới bén
Hiếm khi hội ngộ tuổi vàng nghe
Buồn vui kỷ niệm còn in bóng
Trung Học Châu Trinh giữa nắng hè !...

Mai Xuân Thanh
Ngày 29/06/2020

HÈ XƯA QUÊ NGOẠI

Tắm sông quê Ngoại mỗi trưa hè
Bến nước hàng bần rậm bóng che
Lặn hụp la hò ôi đỉa bám
Râm ran rền rĩ khúc ca ve
Mo cau ngựa kéo mồ hôi chảy
Trèo hái đùa vui vọng tiếng nghe
Hơn sáu mươi năm lòng nhớ mãi
Tuổi thơ hạnh phúc suốt mùa hè…

     Thanh Song Kim Phú
June 29/2020

Thứ Hai, 29 tháng 6, 2020

Tìm - Thơ Lê Mai - THANH THANH Chuyển ngữ

Inline image

THEO DẤU APOLLINAIRE - Mùi Quý Bồng (phỏng dịch)


Ngất ngây” với 99 hình ảnh hôn nhau dễ thương nhất hành tinh - Góc Báo

Anh yêu em như vậy đó,
mắn đẻ y hệt loài thỏ, 
ác tính như nàng rắn độc, 
tàn bạo không thua loài ong, 
bất cẩn như con sơn cẩu,
háu ăn như chú chuột răng sắc,
nhỏ bé như con mọt gạo, 
xấc xược như lũ quạ khoang trong truyện ngụ ngôn,
khôn ngoan như sinh vật cuồng dại nhất,
hiển nhiên như bầu trời, 
tham lam như móng chân chim cú,
nồng cháy như chó sói động tình, 
lên lén như vi trùng, 
nguy hiểm như loài nấm độc, 
nóng nẩy như lũ ve sầu, 
nhanh lẹ như lưỡi kỳ đà, 
buồn bã như một cơn mưa, 
khiêm nhường như mái đầu vùi giữa hai bàn tay,
loáng thoáng như những cánh sao băng, 
trường cửu như niềm im lặng, 
trắng như muôn vàn tinh tú,
mong manh như đồng xu, 
trần truồng như những pho tượng, 
     và còn hơn những pho tượng, 
cởi mở như bông hoa mãn khai, 
tràn trề như tổ ong mùa hạ, 
đầy rẫy như những mẫu tự đầu tiên,
bình tâm như những cánh én trên hàng dây điện, 
đa nghi như những gã đào mồ,
tinh ranh như bầy chuột đồng,
thậm tả như bàn tay người câm,
sinh động như tiếng nhạc trong đầu người điếc, 
hân hoan như bờ đất kẻ đắm tầu trông đợi, 
không tưởng như cánh cửa nhà tù mở rộng, 
xanh biếc như trung tâm ngọn lửa reo vui, 
đau buốt như vết bỏng tuyết, 
tàn nhẫn như chính anh.
 
Anh yêu em bằng sự điên rồ của một nhà thức giả,
kiên trì trong sự tính toán phù du, 
ấn dấu của anh, bản vẽ của anh, 
    quyển sách anh vừa xuất bản, 
làn sóng nhỏ của dòng sông, 
dồn dập phá vỡ những bọt nước mong manh của anh.
Anh yêu Em!
 
Mùi Quý Bồng
(phỏng dịch)

A LA MANERA DE APOLLINAIRE
 
Así te quiero,
paridera como coneja,
criminal como víbora,
tiránica como abeja,
inescrupulosa como hiena, 
voraz como la rata de afilados dientes,
pequeña como el piojo de la harina, 
impertinente como los cuervos de las fábulas,
sabía como la más necia de las criaturas, 
obvia como el cielo,
rapaz como la garra de la buha, 
ardiente como la loba el celó, 
sigilosa como las bacterias, 
venenosa como ciertos hongos, 
impaciente como las cigarras, 
rápida como la lengua del basilisco,
triste como la lluvia, 
humilde como la cabeza entre las manos,
fugaz como las estrellas fugaces,
permanente como el silencio, 
alba como las estrellas multitudinarias, 
fragile como una moneda,
desnuda como las estatuas, 
   y más que las estatuas, 
abierta como las flores abiertas hasta el delirio, 
colmada como colmena en el verano, 
profusa como las primeras letras
confiada como las golondrinas en los cables eléctricos, 
desconfiada como los sepúlteros,
sagaz como las nutrias, 
dramática como las manos del mudo,
sonora como la música en la cabeza del sordo,
adorable como la costa para el náufrago,
increíble como las puertas abiertas de una cárcel 
celestial como las llamas crepitantes,
infernal como la quemadura de la nieve, 
cruel como yo.
 
Te quiero con la locura de sabio,
empecinando en sus cálculos inútiles,
mi signo, mi dibujo, 
   mi libro recién impreso, 
pequeña ola de rio 
quilla rompiendo mis espumas.
 
¡Te quiero! 
 
Manuel Silva Acevedo 
(Chile)

Hạ Chờ - Trầm Vân

TRĂNG MUÔN ĐỜI VẪN SÁNG - Đỗ Bình


Liễu rũ trăng nghiêng soi bóng cửa,
Trải dòng suối bạc ngỡ rừng xưa.
Vói tay mới biết làn hư ảo
Ðêm vẫn còn thơ mộng sớm thừa!
Ai  nỡ kéo trăng xuống chốn này
Để  màu trăng biếc nhạt chân mây!
Thích trăng ta đến bên bờ suối
Ttìm  chút nguồn thơ, phút đắm say.
Đêm khuya ta sợ trăng trôi mất
Sợ gió lên nhiều thổi trăng bay !
Viễn xứ ngàn trùng thương xóm cũ
Hạ về hoa đỏ rực quanh đây
 Chợi nhớ phượng xưa trăng phố nhỏ
Áo em vàng lụa tưởng vần thơ  
Phố trăng huyền diệu tình chung bước
Ôi mộng thần tiên thuở học trò!
Nửa đêm tỉnh giấc buồn tê tái
Đời tựa mây trôi cánh hoa phai
Lặng lẽ mùa đi nào có biết,
Phố xưa phảng phất nỗi u hoài!
Trăng muôn đời vẫn là trăng mộng
Tỏa ánh tơ vàng thắm khoảng không
Lộng lẫy trong đêm đầy diễm ảo
Sớm mai trăng lẫn cõi phiêu bồng.
Thế sự thăng trầm trăng vẫn sáng
Con thuyền xuôi ngược bến đò ngang.
Bóng trăng có lúc tròn trăng khuyết
Trăng của riêng ta mãi dịu dàng.
Đỗ Bình

Rượu - Tho Người Phương Nam

Thứ Bảy, 27 tháng 6, 2020

Vẽ Vời Tình - Thơ Nhạc Như Nguyệt


Tình vô hạn mà thời gian hữu hạn
Em yêu anh không biên giới đầy tràn
Em yêu anh mặc sóng gào mưa lũ
Tình mù lòa, bất chấp hết nhân gian…

Em yêu anh nên chẳng ngại lầm than
Không một tiếng than van dù đau khổ
Vẽ tình hồng mặc dù đời ái ố
Tô mầu xanh để tình khỏi võ vàng 

Em tô điểm cho tình ta đẹp mãi
Vẽ vời tình, thơ mộng hóa, ngợi ca

Em may mắn có tình yêu diễm tuyệt,
nên bây giờ mới tiếc nuối xót xa!
Như loài chim vô tư hát vang ca
Em yêu anh, em yêu nhiều biết mấy

Tình yêu em có nhớ nhung vùng vẫy
Nhớ quắt quay, nhớ từng phút từng ngày! 

Em yêu anh miệt mài, yêu mãi mãi 

Tỉnh giấc nồng thực tế quá bi ai
Phủ phàng quá, muốn giữ mà chẳng được
Tình tàn dần…tình mất biến, tình say!

Như Nguyệt

Thứ Tư, 24 tháng 6, 2020

CÔNG VIÊN THỜI COVID - Thơ Ai-Cơ Hoàng-Thịnh

Dắt chó đi dạo ở đâu? Dịch vụ dắt chó đi dạo nào rẻ?

Họdắt chó đi dạo;
Mình, hai lão dắt... nhau !
Chólăng xăng sục sạo;
Mìnhrệu rạo bước đau !

Đông rầu rầu rét mướt...
May  chút nắng lên !
Họung dung T-shirts;
Mình, co ro áo mền !

Ghế công viên trống vắng,
Mỏi cẳngchẳng dám ngồi !
Người thấy ngườilẳng lặng
Cố gắng tránh nhau thôi !

Cũng may còn được phép
Thể dục mùa  Vi”
Thay  cứ nằm bẹp
Trong nhà chờ... ra đi.

Ai- Hoàng-Thịnh
24/6/2020

Thứ Ba, 23 tháng 6, 2020

Nỗi Buồn Của Ba & Tôi ở Lại Chờ Người - Thơ Dư Thị Diễm Buồn

3773 1 NoiBuonCuaBaDTDB

Bao người háo hức tìm vui bên đó!
Tôi cũng muốn về thăm lại cố hương
Thời thanh xuân, ôi đẹp tợ thiên đường
Và cay đắng vẫn như hình với bóng!
Mẹ qua đời giặc tràn vào giải phóng
Lần đổi tiền đánh tư sản đợt đầu
Bị cướp nhà, chia ruộng đất, bắt trâu
Còn mang bản án cường hào ác bá!
Ở trong tù ba bị đày nghiệt ngã
Tội góp công, tiếp sức giúp“ngụy quyền”
Đào tạo nên người, thế hệ thanh niên
Tuổi lục tuần, còn bị đày độc ác
Anh tôi cải tạo bỏ thây đất Bắc!
Vì ngày xưa làm “lính Mỹ đánh thuê”
Trả nợ máu nên chẳng có ngày về…
Bởi tốt nghiệp từ trường Quân Y sĩ!
Dùng thủ đoạn giặc trả thù vị kỷ
Không chút lý tình, luật lệ, nghĩa nhân
Cha mẹ tôi đã cứu giúp bao lần
Khi nhà họ gặp quẩn cùng, khốn khó
Họ là học trò ba tôi thuở nọ!
Mà bây giờ lấy oán trả ơn thầy
Ba không buồn cho thế sự đổi thay
Nhưng đau đớn, cõi lòng như dao cắt!
Ba bịnh họan trong lao tù của giặc
Bảo lãnh mấy lần chúng chẳng thả về
Ngày qua ngày, bịnh trầm trọng não nề
Khi phóng thích, ngã quị vì kiệt sức!
Ba suốt đời nêu sáng gương mẫu mực
Dạy học trò, nay tẩu tán bốn phương...
Theo Chánh nghĩa, làm rạng rỡ tông đường
Cũng có kẻ phản đồ theo giặc đỏ!
Trước khi qua đời ba tôi nhắc nhở:
"... Hoàn cảnh nào cũng phải giữ sắt son
Cha âu lo nhân nghĩa sẽ không còn!
Trên đất nước mấy ngàn năm Văn Hiến..."

3773 2 NoiBuonCuaBaDTDB
Dư Thị Diễm Buồn
***
2- Thơ : Tôi Ở lại Chờ Người (DTDB)
(Mạo muội cảm đề bài “Tôi Ở Lại”
của tác giả Lý Đức Quỳnh.)
DTDB
3773 3 ToiOLaiChoNguoiDTDB

Tôi ở lại ngày bạo quyền cưỡng chiếm
Khi bao người vội vã bỏ nước đi...
Vì chồng còn kẹt mãi ngoài giới tuyến
Nhìn con thơ vô tội... nuối tiếc gì!
Tôi ở lại chờ đợi chồng héo hắt
Màu cờ vàng lộng lẫy đã đổi thay
Cả quê hương nhuộm đỏ màu cờ giặc
Nghiệt ngã chàng trong cải tạo đọa đày!
Tình nghĩa vợ chồng đắng cay cam chịu
Tôi quên tóc thề óng mượt ngày xưa
Quên dung nhan... nhoẻn nụ cười hàm tiếu
Bán chợ trời... ôi dầu dãi nắng mưa!
Dưới trăng sao mẹ con thầm khấn nguyện
Chàng trở về tuổi cháu đã lên mười
Chiếc thuyền chài mong manh cùng vượt biển
Xứ tự do, có hạnh phúc, thắm tươi

3773 4 ToiOlaiChoNguoiDTDB

Gánh hệ lụy quằn vai đầu bạc tóc
Ân tình nhà, nợ nước... trả chưa xong
Nung chí con thay cha về phục quốc
Cố hương ơi, vẫn son sắt một lòng

Dư Thị Diễm Buồn