Thứ Sáu, 31 tháng 7, 2015

Con Đường Xưa Mưa Bay - Thơ Dư Thị Diễm Buồn

Inline image 1

Cho môi cười nụ trầm hương lạ kỳ - Thơ CBG



Anh về đàn khúc du dương.
Em cười thoáng nụ đau thương, thăng trầm.
Thân quen quá chốn trăm năm.
Thời gian vẫn chửa giúp lòng nguôi ngoai?
Anh đàn sái nhịp khoan thai.
Ngập ngừng, cung luyến tóc dài tơ vương.
Mắt em vẫn vẻ thủ thường.
Trông kiêu sa vẫn nhún nhường ban xưa.
Lập đông nên chỉ lạnh vừa.
Se se áo khéo khoe mùa giai nhân.
Vai trần đâu đấy bâng khuâng.
Lòng trần lại dấy lại lần thiên thai.
Trong xanh ngày nắng hạt đầy.
Mong manh đêm gửi trăng gầy dáng em.
Nhạc say.  Mi khẽ buông rèm.
Ngây ngây men nhè nhẹ, thèm mắt môi.
Ngày qua cũng đã qua rồi.
Ngày chưa qua cứ bồi hồi vấn vương.
Anh đàn nốt nhé yêu đương.
Cho môi cười nụ trầm hương, lạ kỳ.

CBG 

Cung Đàn Xưa - Thơ Nguyên Nhung

   
 
 
Với nắng hè chang chang, lại nhớ tới những mùa hè xưa ở quê nhà, trên con đường đi học có tiêng ve ran ran trên hàng cây phượng vĩ. Mời đọc bài thơ " Cung Đàn Xưa" của NN:

Ngày xưa đi qua ngõ
Anh dạo mấy đường tơ
Nhạc buồn vương vương lối
Cho lòng em ngẩn ngơ

Đường đi, về hoa cỏ
Màu xanh , hồng mộng mơ
Ru hồn cô gái nhỏ
Áo trắng buồn bơ vơ

Hè về, hoa phượng trổ
Ngõ vắng, ve sầu ngâm
Tiếng đàn anh nức nở
Như buồn nhớ xa xăm

Rồi xa trường yêu dấu
Ôi ba tháng hè dài
Chín mươi ngày thương nhớ
Tiếng đàn vương u hoài

Ngày phượng hồng thôi rụng
Ngày ve sầu thôi ngâm
Trời mưa bong bóng nhỏ
Tàn mùa hè một năm

Em trở về ngõ xưa
Trời trưa cơn mưa thưa
Cửa nhà anh không mở
Đàn thôi rung đường tơ

Sáng sáng rồi trưa trưa
Đường mòn loang hoa nắng
Đâu dư âm ngày xưa
Đã chìm trong dĩ vãng

Mưa buồn mưa bay bay
Em về, đi từng ngày
Phượng đỏ sầu không thắm
Má thôi hồng hây hây

(Chắc anh, người trai trẻ
Đã lên đường tòng quân?)
Đường đi ra chiến trận
Có mang đàn theo không?

Bao giờ anh trở lại?
Thuyền xưa xa bến rồi
Dòng sông còn chảy mãi
Thời gian hờ hững trôi

Cửa nhà anh không mở
Đàn thôi rung đường tơ
Nhưng lòng em vẫn mãi
Nhớ hoài cung đàn xưa.

thơ NGUYÊN NHUNG

Ừ Thì.. - Thơ Như Nguyệt



Ừ thì anh đã quên tôi
Ừ thì thôi nhé ngày trôi qua đều
Sống chết còn thấy nhẹ hều
Được thua, còn mất, ghét yêu… chẳng cần
Mong chi lời nói ân cần
Mong chi ánh mắt, một lần hôn nhau?
Tôi giờ dẹp bỏ ước ao
Tôi giờ cố gắng làm sao… khỏi thèm
Tham sân si tới lèm bèm
Ái dục mời gọi, vẫn thèm đấy thôi
Nhủ lòng dẹp bỏ cái tôi
Tự cao tự đại ôi thôi… khó lòng
Khó lòng dẹp lắm bạn ơi
Ừ thì cứ để thảnh thơi tháng ngày
Ngày qua, buồn cũng sẽ qua
Tình tôi một khối nở hoa mỗi ngày
Tình nhân loại, tình vui vầy
So với tình này, loảng nhạt nhẹ tênh
Qua rồi nhục dục lênh đênh
Ừ thì anh cứ  , quên bền quên tôi
Như Nguyệt
June 28th, 2015

Thứ Năm, 30 tháng 7, 2015

Bay Đi Chiếc Lá Vàng.. - Thơ Ngọc Quyên

alt



Tình em như chiếc lá
Yêu anh thuở đâm chồi
Lung linh trong nắng ấm
Quấn thân cành trăm năm .

Hồn lá vương tình mộng 
Trong nắng chiều đong đưa 
Thì thầm theo gió hát
Yêu thương mấy cho vừa 

Một mai duyên đôi lứa
Lá xa cành bâng khuâng
Rơi xuống thềm hoang lạnh
Bên cội già rêu phong .

Xác ươm mầm xanh mới 
Mùa xuân đến đẹp ngời
Dẫu tình hòai viễn mộng
Bao giờ thôi cơn mơ .

Bao giờ thôi giông tố
Run rẩy chiều tan mơ
Em lao đao tình đắm
Giữa dòng đời bơ vơ ..

Lạnh lùng thuyền xa bến
Dáng liễu buồn mênh mang
Ngẩn ngơ theo cánh gió
Bay đi chiếc lá vàng ...


Ngọc Quyên

Thứ Hai, 27 tháng 7, 2015

THÔI THÌ THÔI - Thơ Ó Biển LÊ CHIẾU


 

Thôi thì thôi một tiếng "Ừ"
Nhẹ nhàng gửi lại kể như ... xong rồi
Em vò nát trái tim tôi
Chiều cô đơn vẩn vơ ngồi mé sông...
Trời sinh chi những đường cong
Bước đi uốn éo bận lòng nam nhi
Ngực căng gối mộng xuân thì
Tức mình sao ngó làm chi cho phiền
Em làm bộ rất tự nhiên
Cho lòng tôi cứ đảo điên tơi bời
Bây giờ chỉ biết hỏi Trời
Gửi em hồi đó vô đời tôi chi?

Ó Biển 227 LC

Mưa Chiều - Thơ Phạm thị Minh Hưng


Thứ Bảy, 25 tháng 7, 2015

TÌNH BIỆT LY - Thơ Thu Tâm


Sao vẫn nhớ hoài người chốn đâu ?
Sao không quên được nỗi u sầu.
Ve kêu tháng Hạ buồn ray rứt, 
Gợi nhắc âm thầm nỗi buốt đau !
Từ dạo người đi khuất nẻo Trời,
Thời gian cũng tự chẳng buồn trôi !
Mờ trong đáy mắt lời u uẩn,
Tim vẫn nghẹn ngào giọt lệ rơi…
Tháng Bảy nhạt nhòa nhang tỏa bay,
Người từ xa vắng đã bao ngày.
Nụ cười không trọn bên di ảnh,
Ánh mắt u buồn vương khói mây …
Nét cũ ảnh xưa đã úa màu ,
Đây người thuở ấy ,mãi ngàn sau .
Vẫn trong tâm khảm nguyên hình bóng, 
Tình đẹp một đời khắc vết sâu .
Thu Tâm
Tháng Bảy giỗ anh.

GÁNH NỢ TÌNH - Thơ Nhạc Nghiêu Minh



yêu nhau, cùng gánh nợ tình
yêu nhau, dù ta hết thở, gập ghềnh cũng...yêu
yêu hôm qua đến xế chiều
yêu hôm nay đến tiêu diêu mai này
yêu nhau từ duyên số rủi may
yêu nhau hai đứa hai họ cưa hai rượu mừng
còn bao nhiêu nắng, í a mùa xuân
cùng chung quang gánh mộ phần nhìn nhau
chiều ngửa mặt nhìn về đâu
bỏ quên đôi gánh bể dâu
tặng nhau từng cánh mây trôi
mời nhau từng giọt nước cười trên cao!
yêu nhau là nợ chiêm bao
yêu nhau là gánh ba đào khởi duyên
gánh nợ tình là gánh của thiền
kiếp sau lại tiếp huyên thiên hẹn hò...

NGHIÊU MINH

Yêu Thương - Thơ Trầm Vân


Trái tim trời đã ban cho
Yêu thương cho nắng ngủ nhờ trái tim
Ấm dòng máu chảy êm đềm
Mỗi mai thức dậy hồng thêm nụ cười

Chia cay xẻ ngọt buồn vui
Thứ tha rộng lượng cuộc đời thêm xanh
Nỗi đời sương khói mỏng manh
Muộn phiền chi lắm bạc vành môi đau

Thời gian như gió qua cầu
Thoắt thôi đã thấy bạc màu tóc sương
Trái tình ngỡ cắn ngọt đường
Biết đâu bão tố đại dương thét gào

Yêu thương hồn bớt xanh xao
Từ bi bác ái  khép rào bao dung
Trời xanh lợp mái che chung
Cùng nhau mở cánh cửa lòng yêu thương

      Trầm Vân

Thứ Năm, 23 tháng 7, 2015

TỪ MIỀN BIỂN SÓNG - Thơ nguyễn phan ngọc an



Từ miền biển sóng em khôn lớn
Cát trắng phơi mình theo tháng năm
Mẹ dắt dìu em bao vất vả
Bôn ba qua mấy cuộc thăng trầm …

Em buồn cho vận nước đảo điên
Và biển giận gào lên từng đợt sóng
Giữa thâm u trong vô cùng tận
Em thấy rồi, giọt lệ biển rưng rưng
Biển đâu muốn vùi chôn bao thế hệ
Từng đêm đau trằn trọc với sao trời
Ai hiểu được nỗi sầu của biển
Thuyền xa khơi bỏ biển cô liêu
Em bước đi xa biển một chiều
Nghe biển khóc …lời tạ từ vẫy gọi
Biển thương nhớ, ôi ngàn trùng diệu vợi
Tiếng thì thầm ôm ấp những canh thâu
Giờ cách xa nửa quả địa cầu …

Có ai về thăm biển
Nhắn dùm em đôi lời
Từng đêm nơi chốn phương trời
Nhớ quê nhớ biển khó vơi não lòng
Một đời em mãi long đong
Một đời biển vẫn chờ mong ngày về
Từ miền biển sóng … em đi
Trăm năm tình biển khắc ghi trong lòng
Có ai về thăm biển
Nhớ nhắn dùm … em nhớ biển, biển ơi !

nguyễn phan ngọc an - 2015

Quên Đi Một Niềm Riêng - Thơ Tố Khuyên

Thứ Ba, 21 tháng 7, 2015

Ừ Thôi - Thơ Diễm Hương



Em xưa áo lụa lượt là
Còn môi hồng phấn, mượt mà tóc mây
Mười năm tình gọi tháng ngày
Lụa là phai sắc, ngón gầy héo hon
Tiếc chi một mảnh trăng non
Chờ chi cho nguyệt hao mòn dung nhan
Thả trôi theo gió mây ngàn
Mảnh tình treo ngọn trăng tàn chiều mưa
Câu yêu đếm mãi sao vừa
Nhìn quanh chỉ thấy tình xưa võ vàng
Ừ thôi ... duyên phận trái ngang
Gửi người nửa mảnh trăng vàng hắt hiu
Khép lòng đếm nhịp tiếng yêu
Đếm ngày, đếm tháng, tiếng chiều thôi rơi

Diễm Hương

HỠI TÌNH... - Thơ Như Thương

alt

Tình đi đâu hỡi tình ơi
Để căn phòng vắng với trời mưa bay
Với chiều con nắng quắt quay
Với mưa, với nắng, với say môi hồng
Nâng niu vuông lụa mặn nồng
Xếp ngày tháng lại cho lòng nhẹ vơi
Em còn lóng lánh nụ cười
Còn rưng nước mắt với đời nhớ quên
Khép đi khung cửa cài then
Thơ trăng làm bạn rồi quen thôi mà
Trùng trùng vạn kiếp trôi xa
Mở trang Kiều bói hương trà nhạt son
Khuya nay một ánh trăng non
Mười năm nhìn lại có còn như xưa
Có còn môi đỏ ướt mưa
Có còn nắng lụa thuở chưa gần kề
Ừ thì tình cứ Đi-Về
Cho lòng vẹn chữ đã  mê say tình
Trái tim gõ nhịp một mình
Sao đêm lặng lẽ ngắm nhìn nguyệt rơi

Như Thương

(20/7/2015)

Thứ Hai, 20 tháng 7, 2015

ĐỜI SẼ VỀ ĐÂU - Thơ Đông Hương Tôn Nữ


bao nhiêu cũng chỉ là vô cực
vết nhớ trong ta, rỉ máu hồng
ta với duyên mơ song song bóng
trên chặng đường mây về cõi hoang
*
bao nhiêu cũng trở thành quên nhớ
người hái lòng ta, ôm giữa tay
có biết tâm tư cuồn cuộng sóng
vợi giấc ân tình đang ngủ say
*
bao nhiêu cũng chỉ là nhanh - chậm
lúc giả vờ quanh một chút tình
nếu phút ban đầu tia nhìn ấm
thì tuyệt vời nay vẫn mới tinh
*
bao nhiêu cũng chỉ là phiên phiến
hương mật chiều Thu anh giữ nguyên
hoa mùa hẹn hứa ta khoan kiểm
sợ lỡ thời gian cánh gãy thêm
*
bao nhiêu cũng chỉ là huyền thoại
thao thức ưa về thăm giấc đêm
níu không gian, lọc tia hồng ngoại
đời sẽ về đâu ta giữa anh?

đônghương tônnữ

Chuỗi Cười Dứt Ngang - thơ Cao Mỵ Nhân


Hoài niệm Đặng Tiên Sinh, 
tác giả nhiều tập truyện “Chuyện Cấm Đàn Bà, Chuyện Cấm Cười, Dấu Huyền, v.v….












 Sáu năm rồi thầm gọi
 Tên một người thân quen
 Khi tưởng rằng hấp hối
 Anh không gặp lại em

 Thì rồi em cũng tới
 Và rồi anh cũng xa
 Cầm tay nhau rất vội
 Tâm Phật giữa hồn ma

 Anh dặn em nhớ hẹn
 Mỗi năm nở nụ cười
 Vào đúng ngày em đến
 Ta kết thúc cuộc chơi

 Nhưng cuộc chơi cuối kiếp
 Lại sôi nổi nhiệt tình
 Trên bao la cỏ biếc
 Anh đã tự hóa sinh

 Buồn ơi ngồi tưởng nhớ
 Nơi vạt đồi hoa Hồng
 Em tìm bông đại đóa
 Tặng anh nỗi mênh mông

 Giỗ anh qua chữ nghĩa
 Tình sầu tình lang thang
 Đời sầu đời thấm thía
 Chuỗi cười đã dứt ngang

 CAO MỴ NHÂN

Chiều Trên Biển Vắng - Thơ Mây Tím

 photo Mt Chieu tren bien vang_zpscxqc6i0s.jpg

Chủ Nhật, 19 tháng 7, 2015

XÁC PHÀM - Thơ Nghiêu Minh


 
tôi, em, hai đứa xác phàm
gặp nhau gãy lưỡi trăm năm em ừ
rước em cất chòi ngả tư
nhìn xe qua lại bụi mù tuổi xuân
 
ngày ngày phình bụng xây chừng
đạp xe cọc cạch trên từng luống khoai
mấy năm sáu khổ tam tai
đưa em ra biển để hoài vọng xưa
....
giờ trên đất lạ bốn mùa
như hai con sóc ngủ trưa trên đồi
nhìn lại sợi tóc như vôi
xác phàm hai đứa đã ngồi mõi lưng!
 
NGHIÊU MINH