Tháng Tư ! Lại tháng Tư buồn !
Nhớ quê lòng cháy, mắt tuôn lệ nồng
Giọt đau vì núi, vì sông
Giọt buồn ý kiếm tình cung lỡ làng ...
Giọt thương dũng khí trời Nam
Vì đâu rã ngũ, tan hàng, thảm không !!!
Giọt cho con Lạc, cháu Hồng
Tháng Tư ngàn vạn nhánh sông xa nguồn!
Tháng Tư, ôi, tháng Tư buồn !
Máu đào đỏ sóng trùng dương mấy tầng
Rừng xanh nhỏ giọt lệ thầm
Một lòng mộ hẹp, mấy thân xác tù !
Đau này còn đến thiên thu
Nỗi oan chưa giải, hận thù chưa nguôi !!!
Đừng thêm lừa mị, hỡi người
Hợp hòa dân tộc, đắp bồi quê hương !
Tháng Tư, nếu có tình thương
Sao dân chết bởi bạo cường, dã man ?!
Tháng Tư, xin thắp tuần nhang
Khóc hồn Anh Liệt giữa làn khói đau !!!
Ngô Minh Hằng
THÁNG TƯ
THẮP NÉN HƯƠNG LÒNG
(TThay nén hương lòng, kính dâng linh hồhồn Anh Hùng Tử Sĩ và đồng bào Việt NNam đã oan thác đau thương trước, trong và sau ngày 30 tháng Tư đen 191975)
Cũng tháng Tư, tháng Tư buồn,
Thương quê, nhớ nước, mắt tuôn giọt nồng.
Càng đau vì chuyện núi sông,
Càng buồn vì chuyện kiếm cung, xóm làng.
Giọt buồn trạnh nhớ trời Nam,
Vì đâu rã ngũ, tan hàng, thấy không?
Thương thay, con cháu Lạc Hồng,
Tháng Tư, ngàn vạn nhánh sông về nguồn!
Lại tháng Tư, tháng Tư buồn,
Máu đào nhuộm đỏ, trùng dương tầng tầng.
Rừng xanh nhỏ lệ âm thầm,
Một ngôi mộ nhỏ, mấy thân tội tù!
Đau này, đau đến mấy thu ?
Nỗi oan chưa trả, oán thù chẳng nguôi!!!
Lại thêm lừa mị, ới người,
Hòa hợp dân tộc, tô bồi cố hương!
Tháng Tư, nếu vẫn lòng thương,
Sao dân chết bởi bạo cường, lan man?!
Tháng Tư, xin thắp nén nhang,
Khóc hồn Liệt Sĩ, với hàng lệ đau!!!
HOÀNG NGỌC VĂN