Thứ Bảy, 31 tháng 7, 2021

Tranh thơ, BÀI THƠ THỜI GIẢN CÁCH - Đỗ Công Luận

 


GÓC NGHIÊNG KHÔNG HẸN - Thơ Nhược Thu


Em chờ từ cõi trăm năm hẹn
Khăn áo màu trăng úa giống trăng
Xuôi ngược giữa dòng trôi ngược dốc
Màu yêu màu nhớ sánh đâu bằng

Anh về từ góc nghiêng không hẹn
Ánh mắt nhìn nhau thoáng sững sờ
Tóc rối vì sao em biếng chải
Để từng cuộn rối rớt trong thơ ?

Điều chia ly đó xưa từng đến
Chẳng ước đâu em chuyện vá trời
Chỉ ước bàn tay em bé bỏng
Nắm truyền hơi thở của nhau thôi

Ngày rơi chiều xuống bao niềm nhớ
Như nắng như mưa rát cuộc trần
Như những dòng sông buồn lạc bến
Đôi bờ em có thấy bâng khuâng ?

Thì thôi nếu có nghiêng sầu cũ
Ngan ngát hồn anh cuối vực này
Em hãy, cho dù như suối cạn
Chảy vào sa mạc thiếu mưa bay

Nhược Thu

Thứ Sáu, 30 tháng 7, 2021

Con Sáo Sang Sông - Thơ Trần Quốc Bảo

 Inline image


Con Sáo Sang Sông   

 

Con Sáo sống ở Quê hương, 
Buông xuôi đôi cánh, không đường bay cao!

Lồng tre, Sáo bị nhốt vào

Những mong ước, một ngày nào thoát ra!

    Inline image   

Con Sáo sống ở Quê nhà

Ăn ớt, lột lưỡi, mà ca theo người

Lời ca, chỉ đạo sẵn rồi

Tự do Sáo hót, thì đời nát tan!

 


Inline image

 

Sáo ơi!... sống ở Việt Nam

Giữa bày quỉ đỏ giam tham khôn lường

Có ngày nát thịt, tan xương!

Sáo khôn, phải sớm liệu đường thóat… gông!

 


Inline image

 

Lạy Trời!... đưa Sáo sang sông

Để cho con Sáo xổ lồng bay cao

Tự do cất tiếng ngọt ngào

Hoan ca cùng với đồng bào Sáo vui!

 

         Trần Quốc Bảo

                  Richmond, Virginia

            Địa chỉ điện thư của tác giả:

          quocbao_30@yahoo.com

Thứ Năm, 29 tháng 7, 2021

BẬU ĐÃ ĐI RỒI - Thơ Phạm Phan Lang - Nhạc Mai Hoài Thu - Tiếng hát Hoàng Yến

 


ÔI thôi bậu đã đi rồi
Từ nay vĩnh biệt ngậm ngùi trong tim
Nỗi sầu dù có dịu êm
Vẫn là chua xót mắt mềm lòng đau

Bậu ơi xin hãy đi thôi
Nẻo về chốn ấy hết rồi ngọt chua
Dù vương vấn mấy cũng thừa
Bậu đi thanh thản đường chừa lối lên
Tít xa là giải mây mềm
Bọc linh hồn bậu con tim thôi òa

Đường đời dù vẫn đầy hoa
Tim này đâu dễ nhạt nhòa tình anh
Uống say uống đến môi mềm
Lung linh hư ảo êm đềm bóng ai....

phamphanlang

Thơ Ý NGA

 


HỌC GÌ RA NẤY?
Đảng viên học hỏi hồng chuyên
Nói như con vẹt, viết điên, đọc khùng
Xuống đường đốt sách anh hùng
Cho nên cả đảng dốt chung chữ hèn
Đen!
Ý Nga, 20-5-2014.
(Bài đăng kính xin giữ nguyên “dấu hỏi” của tựa mới đúng ý muốn biếm)
 
 




NHIỀU THẦY THỐI MA
Lợi quyền thú tính ác ma
Đảng viên no ấm, quốc gia thế nào?
Đông, Tây, Nam, Bắc giặc vào
Đem dân “tẩy não”, ồn ào bán ra.
 
Đảng này ai gọi “đảng ta”?
Manh nha trứng nước nọ kia Nga, Tàu!
Thương dân xin hãy cùng nhau
Lập trường giữ vững! Đỏ màu: tránh xa!
Ý Nga, 18-7-2014.




 
TRĂM VOI KHÔNG BÁT NƯỚC XÁO
Nhố nhăng, dai dẳng, nằm vùng
Lằng nhằng viết bậy, đường cùng muốn chi?
Mà bênh vực mãi Vi Xi
Mà ca tụng mãi hồng kỳ ngũ tinh*?
Rình!
Ý Nga, 20-5-2014.
*Cờ đỏ Tàu Cộng
 
 




 
VẬN NƯỚC NHƯ CHUÔNG TREO CHỈ MÀNH
Đây theo Hán, đó vô thần
Trọng, Sang, Hùng, Dũng… chẳng mần chi nên!
Tên nào cũng gặp vận hên
Trổ tài ăn cướp, mười tên như mười:gười?
Ý Nga, 20-5-2014.
 
 



LY CỤNG LY: KHÁNH KIỆT!
Lèm bèm ly cụng, ly không
Sơn hà nguy biến? Mặc ông, kệ bà!
Nhào vô ca hát, chuồn ra
Bô lô thương nữ; ba la: danh, tiền
Ghiền!
Ý Nga, 20-5-2014.

Thứ Tư, 28 tháng 7, 2021

Khẩu Trang Mùa COVID - Thơ Sông Thu, Cao Bồi Già, Nguyễn Huy Khôi, Mai Xuân Thanh, Cao Mỵ Nhân, Phương Hoa, Người Nay, Trần Đông Thành, Hồ Nguyên, Lý Đức Quỳnh, Võ Ngô,Đỗ Chiêu Đức, Như Thu, Chung Văn, Đức Hạnh, Hồ Công Tử, Thanh Hoà, Hải Rừng, Mỹ Ngọc, Trần Như Tùng, Song Quang, Thiên Lý, Phượng Hồng, Nhất Hùng, Thái Huy, Thy Lệ Trang, Người Sông Cửu, Hồng Vân..



PHÁI NỮ THỜI COVID

Khẩu trang bịt kín lúc ra đường
Đỡ mất thì giờ với lược gương
Mắt khỏi kẻ chì thôi ngứa rát
Da ngưng dồi phấn hết khô nhờn
Chẳng son, môi mịn như con trẻ
Không mực, mày thanh tựa bé thương
Thoải mái, tự nhiên và...tiết kiệm
Ai người nhìn ngắm phải phô trương ?!

Sông Thu
(26/07/2021 )

Thơ Họa:
THẾ MÀ HAY…

Kín bưng mặt mũi suốt trên đường
Ai ngắm được mà phô với trương…
Nhẹ nhõm cần chi ngồi trát phấn
Lẹ làng khỏi phải đứng soi gương
Mày thô con bảo: Me hiền dịu
Nhan mộc chồng cười: Vợ dễ thương
Bỏ điểm thôi trang da trắng mịn…
Đố ai ngắm thiếp dám khinh nhờn…

CAO BỒI GIÀ

25-07-2021

DUYÊN THẦM
Cho Cô Bé ...đồng môn

(Họa 4 vận)

Cô Bé ngày xưa nổi học đường
Dịu dàng, ý tứ...ít soi gương
Nhác trông cứ ngợ người thôn Vỹ...
Trộm hỏi thì ra gái xứ Mường
Hội lớp rụt rè nhìn cảm mến
Khai trường bẽn lẽn ngắm thân thương!
Hoa khôi bình dị miền Sơn Cước
Giấu kín hương thầm né khuyêch trương.

26-7-2021
Nguyễn Huy Khôi

KHẨU TRANG KHÓ PHÂN BIỆT
MẶT MÀY NỮ NHÂN VÌ COVID-19

Mặt nạ cô em gặp cuối đường
Đâu cần trang điểm với soi gương
Chỉ nhìn đôi mắt đen khô lạ
Nào thấy bờ môi đỏ ướt thường
Nét mặt, hàm răng khôn thấy mến
Khẩu trang má phấn khó nhìn thương
Không ai sợ bị khen chê xấu
Có kẻ nhìn đâu nhạo báng trương...?

Mai Xuân Thanh
July 25, 2021

ĐỠ PHẢI LÀM DUYÊN .

Ngày xưa lỡ dại đi trên đường
Ai ngắm, vội tìm lén ngó gương
Coi thử má hồng sao lấm nhớp
Biết đâu môi thắm nọ phai nhờn
Nay thôi vẽ mặt sau khăn nhớ
Mai lại tô mày giữa lệ thương
Cảm thấy vui vì đang giấu biệt
Vết nhăn quanh mắt đã tăng trương...

Hawthorne 25 - 7 – 2021
Cao Mỵ Nhân

CHỜ QUA COVID

Đỏ xanh muôn sắc lướt qua đường
Mũ mão lùm xùm cộng chắn gương
Kín mít ai người trông láng mịn
Phủ che nào kẻ thấy nhăn nhờn
Vì chưng khó tỏ làm sao thích
Tại bởi khôn tường chẳng thể thương
Thôi dẹp quách phần son với phấn
Chờ tàn Covid mới khoa trương

Phương Hoa
July 25th 2021

VUI BUỒN
 COVID
Cũng vì dịch bệnh, chẳng đi đường
Khỏi mất thời gian ngắm trước gương
Gặp mụ vợ hoài, trông phát sốt
Nhìn ông chồng mãi, thấy thêm nhờn
Cơm nhà ba bửa, ôi là ớn
Phở quán không lần, quá nhớ thương
Cô Vít mày ơi, mau kết thúc
Cho đời hấp dẫn, bớt sình trương.

Người Nay

LỜI NGỎ

Phong tỏa buồn tênh các nẻo đường
Tóc tai trễ nải việc soi gương
Che mồm há bợn son môi mịn
Bịt miệng cần chi sáp má nhờn?
Hiệp hòa chống dịch càng thêm quý
Ý tứ phòng thân mới dễ thương
Trang điểm tùy thời là hợp thức
Thói thường ai thích gái khoa trương?!

26-7-2021
Nguyễn Huy Khôi

HIỆP SĨ XI-RÔ

Xi-rô đã xuất hiện đầy đường
Mặt nạ mang tai lấy mẫu gương
Đi bộ hiên ngang không cưởi ngựa
Chạy xe vội vã chẳng dám nhờn
Vascine hào kiệt săn quân cướp
Covid ươn hèn chạy thảm thương!
Mầm mống gian manh sơn sát thủ
Chờ ngày đoạn mạng hết mong trương

Trần Đông Thành

NỮ PHÁI MẶT CHE

Nữ phái mặt che chạy khắp đường,
Trắng xinh đen đúa chẳng cần gương.
Má hồng mắt tía vô phương thấy,
Miệng méo môi nhô đố biết nhờn.
Răng sún tai teo nhìn quá trẻ,
Da nhăn tóc bạc ngắm còn thương.
Cám ơn Covid thời ly loạn,
Tô điểm nay đành hết chảnh trương.

HỒ NGUYỄN
(26-7-2021)

ÔNG TRỜI LẮM CHUYỆN

Thời buổi nhiều xe chạy tắc đường
Trời bày Covid chặn làm gương
Làng thôn phong tỏa,người thôi nháo
Phố xá cách ly,lệ chẳng nhờn
Cửa khóa ai cần thay chỗ ở
Phôn cài số gọi đến nhà thương
Đời quen lối sống chim trời ấy
Nhốt lại nên sầu cứ mãi trương

Lý Đức Quỳnh
26/7/2021

MÙA DỊCH KHUẾCH TRƯƠNG

Biểu ngữ đem giăng khắp nẻo đường
Đầu tàu Quân-Cán-Chính làm gương
Màn che kín lại ngăn lây nhiễm
Thuốc chích mau vô chống bị nhờn
Giản cách nhiều nơi làm chẳng đúng
Chưa chia lắm chỗ tạo nên thương
Buồn dân khốn khó khi mùa dịch
Sướng tận cửa quyền dễ khuếch trương.

2021-07-26
Võ Ngô

TUỔI TRẺ THỜI CÔ-VID

"Khảng trâu" khắp chốn khắp trên đường,
Chẳng phải se sua lược với gương !
Đẹp xấu khó phân khôn kẻ biết,
Gái trai dấu mặt chả ai nhờn.
Tóc tai trùm kín trông mà khiếp...
Chân cẳng bít bùng thấy phát thương !...
Trang sức phấn son đành bỏ xó...
Chẳng phô chẳng diện chẳng thèm trương !...

Đỗ Chiêu Đức
07-26-2021

MONG MỎI...

Bất kể miền mô cũng rộng đường
Ra ngoài bỏ tuốt việc nhìn gương
Khôn màng dung mạo vì che kín
Chẳng ngại mồ hôi dẫu thấm nhờn
Thiếu nữ quên mình trông quá tội!
Dép giày liệng xó nghĩ mà thương!
Thôi đành chịu khổ thời gian ngắn
Mong mỏi đây rồi xếp lại trương!

Như Thu
07/26/2021

XIN CHỜ QUA DỊCH

Tan tác hoa lê khắp nẻo đường
Nào đâu người đẹp bóng ngùi gương
Trời buông một cuộc đau cô vít
Dân méo mặt than dịch đã nhờn
Khoe dáng đành quên câu vẽ mắt
Bẹo hình cũng mặc lệ phô thương
Khẩu trang , áo thụng ai mà ngó
Đỡ mất thì giờ để khiển trương ....

Chung Văn
26/07/2021

BÁC SĨ THỜI ĐẠI DỊCH

Dịch đã truyền lan khắp nẻo đường
Cô nàng bác sĩ chẳng cần gương
Lên đường lại ổ tiêu trùng bướng
Khám bệnh tìm phương hủy lũ cuồng
Nghĩa cử ngành y ngời đạo lý
Tâm hồn chiến sĩ rạng tình thương
Thanh trừ hiểm họa tan bành trướng
Chữa bịnh bình tâm khử…Vít nhờn...

Đức Hạnh
26 07 2021

TÚ BÀ MÙA COVID-19

Nhác trông nhờn nhợt màu da
Ăn gì to lớn đẫy đà làm sao.
(Nguyễn Du)

Phố vắng đâu ra gái đứng đường?!
Vái Thần Mày Trắng… đứng soi gương.
Làng chơi ế ẩm ngày thưa khách,
Gác trọ đìu hiu tối dọn giường.
Son phấn bôi da trông ngán ngẩm,
Khẩu trang bịt miệng ngó tang thương!
Tú Bà đánh chén quên sầu muộn,
Ăn miết mập ù bụng phát trương!

HỒ CÔNG TỬ
25/7/2021

THỜI KIỆM ƯỚC

Dùng chi áo đẹp,chẳng ra đường,
Đâu phấn son mà phải ngó gương ?
Tiệm tóc lơ là,không kẻ tới
Thời trang ế ẩm chẳng người thương!
Khẩu trang mải miết,thêm bình dị
Đại dịch dài lâu,bớt diện,trương
Phụ nữ quen đà,luôn cẩn trọng,
Chớ ‘bung’,quá dễ hoá ra nhờn!

Thanh Hoà

THỜI COVID

Trăm người như một ở ngoài đường
Thực tế không mong đứng trước gương
Mặt phủ má che ngờ nữ phái
Tay trần chân dép rõ nam nhơn
Thời nay lối sống ai màn tới
Vẻ đẹp xa xưa kẻ tiếc thương
Văn hóa cộng đồng chung cảnh ngộ
Vui đời mới đáng cùng dàn trương...

Hải Rừng
27/7/2021

ĐẠI DỊCH BUỒN HIU...

Đại dịch buồn hiu khắp nẻo đường.
Ra ngoài phụ nữ chẳng cần gương.
Covi mười chín giòng lây nhiễm,
Chủng mới Delta loại nhớp nhờn.
Mục kính mắt đeo như thám tử,
Khẩu trang miệng bịt giống nhà thương.
Dân lành tức tưởi bao oan mạng,
Vái lậy Ông Trời cứu khẩn trương.

Mỹ Ngọc.
July26/2021.

DÙ SAO CŨNG PHẢI ...

Dù sao cũng phải bước bên đường
Mắc khẩu trang vào đứng trước gương
Vén tóc cài trâm cho ngốc hưởng
Rửa tay sát khuẩn ngại con nhờn
Bao ngày chu đáo dường quen gọn
Một chút xô bồ cũng khó thương
Không để Cô Vi làm nhếch nhác
Chàng à đừng nghĩ thiếp khoa trương.

Trần Như Tùng

VỢ TÔI THỜI ĐẠI DỊCH

Phong tỏa không ai được xuống đường
Từ đây vợ nghĩ…hết soi gương
Thoa son sắc đỏ môi thêm nứt
Dồi phấn màu tươi má lại nhờn
Kính mát mắt che trông phát ớn
Khẩu trang miệng bịt thấy mà thương
Mong sao covid mau lùi bước
Phái đẹp tha hồ được khuếch trương

Songquang
20210726

NÓI THIỆT

Từ ngày covid ít đi đường
Chẳng phải điệu đà đứng trước gương
Son phấn nằm trơ phơi góc nhỏ
OLAY bỏ mặc khiến da nhờn
Khẩu trang phủ kín môi xinh xắn
Mắt kiếng che mờ dáng dễ thương
Trong tủ áo quần nguyên thẳng nếp
Chờ khi hết dịch mới khai trương !

THIÊN LÝ

ĐANG KỲ ,

Chẳng ai nhìn ngắm kẻ đi đường
Chỉ có bầu trời phản ánh gương
Phái đẹp rạng ngời khi mặt mộc
Làn da tươi mát nỏ nhoè nhờn
Áo quần thanh nhã nom xinh xắn
Giày dép đơn sơ thấy dễ thương
Cô vít khiến người co cúm lại
Đang kỳ bùng nổ chớ khoe trương !

PHƯỢNG HỒNG

NỬA KÍN NỬA HỞ

Đeo kín khẩu trang lúc xuống đường
Tiện ghê, khỏi điểm phấn soi gương
Mũi thanh khoe mãi nhìn rồi chán
Má lúm lộ hoài ngắm cũng nhờn
Hàng dấu hàng phô nhiều kẻ thích
Điểm che điểm hở khối người thương
Biết khêu biết gợi duyên con gái
Cái đẹp khi cần mới khuếch trương

Nhất Hùng


TAY HÒM ĐÁNG YÊU

Chân quen thám chợ mọi cung đường
Phong tỏa, tay hòm tất sáng gương
Rau thiếu, loay hoay canh chịu loãng
Thịt khan, ngao ngán mép sao nhờn
Vì chưng Cô Vít hò khoan nhặt
Nên được gia đình lí giận thương
Giấu miệng tay lau quầy mĩ phẩm
Bao nàng mong chóng lại khai trương.

Trần Như Tùng

THỜI COVID

Covid vì em kẻ cản đường
Thế nên nữ giới bớt cần gương
Nhưng do đại dịch nên thêm ngại
Rồi bởi thuốc men đã quá nhờn
Tiến thoái lưỡng nan đời trắc ẩn
Tới lui bất cập cảnh đau thương
Khác chi đất nước trong cơn loạn
Càng nghĩ dân nam thật đoạn trường

Thái Huy
27/7/21

MÙA CÔ VÍT

Nếu có gặp nhau ở giữa đường
Chắc gì anh nhận được người thương!
Phấn son hờ hững hoen mờ má
Trâm lược ơ thờ buốt lạnh gương
Vành nón phủ đầu che mắt nhạt
Khẩu trang bít mặt giấu da nhờn
Dưng không rồi bỗng thành xa lạ
Khoảng cách đôi mình…phải khẩn trương!

Thy Lệ Trang

ĐÀN ÔNG THỜI COVID -19

Đâu như phụ nữ phải soi gương
Chẳng phải điểm trang lúc xuống đường
Tánh vốn gọn gàng....luôn giản dị
Dịch lan thận trọng...chả khinh nhờn
Khẩu trang hợp mốt gìn nghiêm cẩn
Khoảng cách đúng tầm giữ khẩn trương
Ai thấy cũng cho rằng lịch lãm
Nhìn vào khen lắm lại thầm thương

Người Sông Cửu

XÓM VẮNG

Đầu xóm quạnh hiu đến cuối đường
Ngày buồn lặng lẽ chẳng soi gương
Kẻ đau oằn oại nhìn thêm xót
Người khổ lê la ngắm lại thương
Biết mấy cụ già còn đợi cháu
Bao nhiêu lớp trẻ phải xa trường
Công nhân thất nghiệp...tô cơm hẩm
Nội trợ, vô công...bát cháo nhờn...!

28/7/2021
Hồng Vân

TÚ BÀ MÙA COVID-19

Phố vắng đâu ra gái đứng đường?!
Vái Thần Mày Trắng… đứng soi gương.
Làng chơi ế ẩm ngày thưa khách,
Gác trọ đìu hiu tối dọn giường.
Son phấn bôi da trông ngán ngẩm,
Khẩu trang bịt miệng ngó tang thương!
Tú Bà đánh chén quên sầu muộn,
Ăn miết mập ù bụng phát trương!

HỒ CÔNG TỬ
25/7/2021

ĐÊM MƠ PHỐ NÚI - Thơ Đỗ Bình

 

ĐỒI THÔNG

Anh xin ca ngợi tình yêu
Dù cho đời vẫn có nhiều dối gian!
Dìu em lên phố hoa vàng,
Thầm nghe suối hát mơ màng dáng thơ.
Bên nhau ngày bớt hững hờ,
Rừng xuân chim hót ngẩn ngơ đắm hồn!
Mong manh áo lụa hoàng hôn,
Dáng em tha thướt gió hôn tóc bồng.
Dốc mòn đồi tím mênh mông,
Em theo cánh bướm ngàn thông quên đường!
  Bóng chiều cỏ úa màu sương
Em đi, còn thoảng mùi hương lối về.

ĐÊM MƠ PHỐ NÚI

Trong giấc mơ xưa tìm dấu cũ   

Đồi thông vi vút lá vào thu.   

Phố chiều nắng ngả vàng khu chợ   

Trường cũ nhòa theo lốc bụi mù!  

Ta về nghe núi rừng than thở!
Liễu rũ bên hồ dáng xác xơ...
Chiều xuống sương mù giăng bóng nước,
Dốc buồn, nắng nhạt, gót bơ vơ!
Có phải xa lâu nên phố lạ?
Mà sao người cũ lại ơ hờ!
Giang tay ôm mối sầu quê mẹ
Phố nhỏ năm xưa đã hững hờ!
Đà lạt ngàn hoa trên lối nhỏ  

Đường qua phố chợ dốc quanh co  

Đèo cù mây trắng bay lờ lững  

Lên thác Cam ly, suối hẹn hò.  

Đà lạt đổi thay màu phố xá
Một thời ngăn cấm đã trôi xa.
Chợ đêm tấp nập người đi bộ
Hàng quán đông vui vẫn lạ nhà!
Nhớ quê ngày tháng thêm cô quạnh  

Non nước tuyệt vời như bức tranh
Bàng bạc không gian đầy mộng  ảo!  

Mơ hồ, thấy phố núi, trời xanh.

KHÁCH QUÊ

Gió đổi chiều xoay trên xứ mẹ
Em về thăm lại mấy hàng tre.
Thuở đi những tưởng tha hương mãi,
Ðêm vẫn thầm nghe tiếng võng hè
Ðà Lạt sương mờ giăng phố núi
Bồng bềnh mây phủ nỗi buồn vui?
Thác reo còn luyến thời con gái…
Hay đắm chìm theo giấc ngủ vùi?
Ðứng giữa trời quê mà thấy lạ…
Phải chăng hồn nướcđã bay xa?
Người quen, lối cũ...bao kỷ niệm
Chẳng lẽ thời gian cũng xóa nhòa?!
Tháng chín bên này hoa tím nụ,
Nhụy tàn ta cảm kiếp phù du.
Cửu Long bến nhạt màu nhung nhớ,
Tráng sĩ đò ngang…bóng khuất mù!!!  


 HỒN QUÊ

          

Nếu thật hồn quê không còn nữa?
Xuân về, cũng chỉ nụ hương thừa.
Dù mai có rộ vàng lối ngõ,
Thì vẫn đâu là hoa năm xưa!

Đỗ Bình

Chủ Nhật, 25 tháng 7, 2021

LINH HỒN CÁT BỤI - Thơ Nhạc NGHIÊU MINH

 



Có những con đường âm u bóng tối
Có những loài hoa không sắc màu
Và có những con người quên ngày tháng
Người đó chìm trong chiêm bao
 
Có những con tàu không ga chạy suốt
Có những loài thú tìm mãi khu rừng
Hoặc có những loài sói trong thành phố
Chờ quanh ngã tư săn đàn cừu
 
Bóng tối lên
Bóng tối tràn
Khi loài người trở về cổ sơ
Giết nhau vì một viên đá cuội long lanh
 
Bóng tối lên
Bóng tối tràn
Đàn con bóng tối ăn mừng
Vì nhìn thấy bóng mình
Soi dưới ánh trăng
 
Có những hạt sương lẻ loi trên đồi cát
Có những vì sao cô đơn trong bầu trời
Từ bóng tối xa xăm trên cành hoa đá
Nghe hồi kiếp về vang vọng bâng quơ
 
Mang theo cây đàn và bài ca tình sử
Để gói linh hồn cát bụi ngày mai
Đã khuya rồi còn mãi lo hậu sự
Ta hát ta nghe đêm suốt đêm dài!
 
NGHIÊU MINH

Thứ Bảy, 24 tháng 7, 2021

Khẩn Lạy Trời - DẶN CON KHI KHÔN LỚN - Thơ Nhất Hùng - Trang Châu

 

Thương quá Việt Nam đất nước tôi 
Mấy tuần nay “dịch” vật tơi bời *
Phố phong tỏa phố, ngăn đi lại
Nhà cách ly nhà, cấm chuyển dời
Cả vạn sinh linh đang đợi cứu 
Hơn nghìn nhân mạng đã qua đời
Từ Hoa Thịnh Đốn xin cầu nguyện
Nạn khỏi tai qua khẩn lạy Trời

Nhất Hùng
Họa Thịnh Đốn 07/2021
*VN đang trong đại dịch COVID-19 

*****************

DẶN CON KHI KHÔN LỚN

Ngày ra đi cha ẵm trên tay
Con mới khôn ba tháng một ngày
Con không biết nhà tan, nước mất
Không biết mình sao lạc phương Tây.

Con lớn lên quê người ấm no
Đất yên vui tươi thắm bốn mùa
Con đâu biết quê mình gấm vóc
Chỉ nghèo hèn từ độ can qua.

Con sống đời bình đẳng, tự do
Tâm trí con không ngại, không ngờ
Con đâu biết tự do, bình đẳng
Ở xứ mình như nắng chiều mưa.

Con có quyền mong, có quyền chờ
Có quyền rất thực, có quyền thơ
Con đâu biết những gì con hưởng
Là những gì đất nước đang mơ.

Tên con, cha phải đặt thêm tên
Cho người dễ gọi, người nghe quen
Nhưng con nhớ: người, người ta trọng
Là người không chối bỏ tổ tiên.

Con hãy là gương sáng cần cù
Hãy là khiêm nhượng, hãy là nhu
Nhưng con phải giữ niềm kiêu hãnh
Làm người thua thiệt có suy tư.

Nơi chốn ganh đua để sống còn
Trường đời con hãy nhớ luôn luôn:
Thù con chưa chắc thù của bạn
Bạn bạn con chưa hẳn bạn con.

Nếu con thấy đêm đen mịt mùng
Con đừng ngồi đó để mong trăng
Đừng ngồi đó chờ ai nhóm lửa
Tự đốt, con ơi, ngọn nến hồng.

TRANG CHÂU