Thứ Sáu, 30 tháng 4, 2021

NỖI BUỒN THÁNG TƯ ...- Thơ nhạc Tuyết Phan

 

Chỉ còn thêm một hôm
Là đến ngày Quốc hận
Nỗi đau như vết bỏng
Lan tỏa khắp châu thân

Tháng tư đen bảy lăm
Tim đau như xát muối
Nước mắt nào khóc đủ
Cho đại nạn lưu vong ...

Mẹ già đứng không vững
Cha già ngồi chết lặng
Khi tin máy bay rớt
Trên vùng núi Komtum

Xác con không tìm thấy
Thịt xương nát từng mảnh
Quê hương ơi tội tình
Con ơi ...là con ơi ...

Tháng tư nắng lụa mềm
Mà trời lại đỗ mưa
Rào rào trên nóc nhà
Như muối xát vào tim

Cảm thương trời cũng khóc
Nỗi lòng người Vong Quốc
Chiều nay trời kéo mưa
Khóc thương tháng tư buồn

Belgique một ngày tháng tư
Tuyết Phan 29-04-2021

Thứ Năm, 29 tháng 4, 2021

30 tháng 4 - Thơ NGỌC TRÂN

 

Ba mươi tháng Tư đất trời thê thảm
Nỗi buồn này vẫn còn mãi trong ta
Giờ ngồi đây nhớ lại chuyện ngày qua
Ta cứ ngỡ như là cơn ác mộng
Tuổi thanh niên trong lòng ta dậy sóng
Cùng anh em chống lại kẻ thù chung
Bảo vệ giang sơn chiến đấu một lòng
Ngăn sóng đỏ đang tràn từ phương Bắc
Vung thép súng cùng nhau xây dựng nước
Theo tiền nhân nối chí giữ quê hương
Chuyện vào sinh ra tử vẫn xem thường
Mang chiến thắng dẹp tan bao nhiêu giặc
Trận Damber trận Snoul Krek
Rồi mùa hè đỏ lửa đất Bình Long
Kìa Kontum với chiến thắng kiêu hùng
Đến Quảng Trị cờ vàng bay phất phới
Bạn bè ta có những tên rất vội
Bỏ sách đèn theo tiếng gọi quê hương
Hải Lục Không quân đi khắp bốn phương
Chỉ mơ ước có một điều duy nhất
Mơ một ngày quê hương ta thống nhất
Đất nước thân yêu sạch bóng cộng nô
Nhưng tháng Tư đen nào có ai ngờ
Bao chiến sỹ cúi đầu tàn mơ ước
Bây giờ đây trước bàn thờ tổ quốc
Lòng thẹn lòng không giữ vững quê hương
Tuổi thanh xuân phút chốc tóc pha sương
Tháng Tư đến lại thấy lòng uất hận
Thương quê hương đắm chìm trong số phận
Trước bàn cờ quốc tế đã phân chia
Tháng Tư đen từ đó phải chia lìa
Chồng xa vợ nơi rừng sâu tù tội
Cha mẹ anh em đi kinh tế mới
Vì tự do nên đành phải vượt biên
Giữa đại dương với thuyền nhỏ mong manh
Nhiều thân xác vùi sâu trong đáy nước
Ôi tự do giá sao mà quá đắt
Chữ "thuyền nhân" thế giới bỗng bàng hoàng
Vội cứu người bao nhiêu nước cưu mang
Ta cũng thế đành cùng chung số phận
Nơi xứ người mang nỗi buồn chất ngất
Tháng Tư về vẫn trọn một niềm đau
Để bây giờ và mãi mãi về sau
Ta vẫn nhớ vẫn thương về đất mẹ!

Ngọc Trân
(Trích trong tập thơ Tìm lại dấu xưa)

Ngày Về.... Thơ Nguyễn Hà & Mây Tím (MM)

 


Chủ Nhật, 25 tháng 4, 2021

THƠ Thiên Kim ANH Ở ĐÂY và Thơ hoạ Bửu Truyền - LK ANH Ở ĐÂY (TV&VĐN) - HÃY THA THỨ CHO EM (TH) - thienthuntth 04-2013


Anh ở đây ngủ yên Anh nhé!
Những ngày qua đã quá ê chề
Bên "thắng cuộc" hả hê man rợ
Trên  lưng anh hằn vết roi thù

Anh gầy yếu tháng ngày tàn tạ
Trong tù, cơm chẳng đủ cầm hơi
Áo quần anh rách nát tả tơi
Tháng ngày trôi xa xôi héo hắt

Đêm về nhớ vợ con quay quắt
Thương mẹ già giãi nắng dầm sương
Nhớ ngày nao anh dũng lên đường
Yêu  Tổ quốc hiến dâng đời sống 
 
Anh cầm súng , bình yên sông núi
Vững cõi bờ, quốc thái dân an
Gặp vận nước suy yếu lầm than          
Cộng "Thắng cuộc" tràn lan thảm họa

 

Từ đấy dân chịu bao đày đọa
Đất nước điêu tàn, nhà cửa nát tan
Đầu dân tộc chít trắng khăn tang
Đảng bảo nhau giết không ngơi nghỉ 

Anh bị nhục hình từ ác quỷ

Khi đêm về thân thể tả tơi
Anh nằm xuống! Yên giấc ngủ đời

Bên ven rừng, góc biển, nương đồi

Xin thắp nén hương lòng thương tiếc
Lịch sử ghi ơn người yêu nước
Các anh chiến sĩ Cộng Hòa ơi!
Ngủ đi anh, gối giấc mộng đời

Đất Mẹ đang đưa tay ôm ấp

Nến mặt trời đốt đầy ăm ắp

Sao đêm trường lấp lánh ngàn thương
Anh ở đây! Cùng với biển núi rừng 
Tình dân tộc vẫn hoài ru Anh mãi ...

 

Thiên Kim

 

Tổ quốc tri ân

Bửu Truyền

(Họa)

 

Tay vẫy chào anh yêu dấu nhé!

Giã từ anh chua xót ê chề

Kẽm gai khép kín cổng man rợ

Nhói buốt con tim giọt oán thù!

 

Anh lê bước liêu xiêu tàn tạ

Môi mấp mấy lời nghẹn hết hơi

Bao cát làm quần, áo tả tơi

Tay che lấp mắt buồn hiu hắt.

 

Chiều Kàtum nỗi niềm quay quắt

Em ngước mặt, khóe mắt đẫm sương

Lòng ngổn ngang sỏi đá trải đường

Thương anh quá chết dần trong sống!

 

Người trai hùng, dọc ngang sông núi

Đời lính chiến đem lại lạc an

Mang hạnh phúc thay thế khóc than

Đánh tan giặc dã man gây họa!

 

Để rồi anh hứng cảnh đày đọa

Phải gánh họa nhà mất nước tan

Phải gãy súng, cờ rủ để tang

Người nằm xuống không nơi an nghỉ!

 

Kẻ sống sót giữa nanh ác quỷ

Từ giàu hóa nghèo rớt mồng tơi

Vượt biên, thoát cộng, đổi thay đời

Dẫu chết trên biển hay núi đồi.

 

Gặp hải tặc không hề hối tiếc

Còn hơn sống với loài dâng nước

Cho quan thầy, nô lệ nhục ơi!

Con cháu phải căm hận suốt đời!

 

Như mái gà giữ gìn trứng ấp

Tình yêu nước trong anh đầy ắp

Sống vi tướng với cả tình thương

Thác hóa thần tượng tạc núi giữa rừng.

 

Tổ quốc tri ân các anh mãi mãi!

Bửu Truyền

Thứ Bảy, 24 tháng 4, 2021

Bài Thơ Chiều 30/4/2018 - Hạ Thái Trần Quốc Phiệt

 


 
Hỏi vách đá, đó có buồn không hở
khi rêu phong ngày tháng bám thêm dày
chim gõ kiến mỗi ngày xà cánh xuống
hót bâng quơ gõ mấy tiếng vù bay!

Hỏi khe suối trầm u buồn không hở
nước rì rào than thở có chi chăng
tiếng róc rách thì thầm chiều sương lạnh
cánh chuồn chuồn lơ đảng vỗ tung tăng

Hỏi tắc kè có gì ấm ức hở
tiếng vỡ ra từ góc núi xa xăm
như vọng lại hồn ma Hời than oán
đỉnh tháp rêu rủ lời khóc dân Chàm!

Hỏi cổ thụ sống già buồn không hở
da sần sù lá đổ ngập chân rừng
chim bìm bịp bên đồng lến tiếng bịp
vẫn triền miên chưa vắng một ngày không!

Khi trời chiều những ngày nhiều mây trắng
có vài ba cánh nhạn thoáng điểm trang
gió lang thang hôn lên nhành mắc cở
bài ca nào nức nở những đêm trăng!

Hỏi con đò nằm dài bên bến cạn
gác mái chèo cô lái đã đi đâu?
bặt câu hò nhặt khoan đưa mái đẩy
người sang sông rồi, còn cô về đâu?

*

Chiều 30 tháng Tư , một mình tự hỏi
muôn ngàn điều kể mấy kể cho cùng
rượu độc ẩm ly buồn nâng lên cạn
viết bài thơ chệnh choạng hỏi lung tung...

Đã sống thừa bốn ba năm rồi đó
ai huênh hoang dài ngắn những huy hoàng
ai thấm buồn vì trăm nỗi tan hoang
ôi! chán ngấy đồng minh và đồng  chí!

Thôi, nào dzô... nâng cho say bí tỉ
bốn ba năm, chịu làm kẻ sống thừa!
nhìn non nước ngửa nghiêng khoanh tay hở
trả lời đi, đã làm được gì chưa?... !

Ngàn câu hỏi, sao nghe toàn câu hỏi...
ai trả lời đi, chín chục triệu dân tôi
ngày hôm nay ai phải khóc, ai lại cười ?!
nhìn đất nước người, mà buồn thấm thía!


Ha Thái Trần Quốc Phiệt
30/4/2018

Cao Nguyên Tình Xanh - Thơ Hồ Công Tâm

 

Cao Nguyên Tây Bắc thông xanh
Trùng trùng điệp điệp kết thành rừng cây 
Đồi cao lũng thấp dải đầy
Lá xanh ngọn bút vờn mây chọc trời

Hồ xanh nước biếc rong chơi
Căng buồm du khách tách rời bến xuân 
Ngó con sóng gợn lăn tăn
Xuống thuyền tài tử giai nhân hẹn hò

Freeway hướng Osean Shore
Dạo chơi hóng gió ven bờ biển xanh
Chân in cát mịn di hành
Tình già gắn bó kết thành lứa đôi

Kirkland nắng tắt ven đồi
Bellevue ghé quán chiều ngồi dinner
Mốt về Texas ngẩn ngơ
Với bao kỷ niệm nên thơ nhớ đời...

Kirkland, April 24th 2021

HỒ CÔNG TÂM

Gửi Người Ở Lại - Thơ Bảo Trân

 

O ơi, ở lại có buồn không? 

Tui đi, nghe đứt đọan cả lòng 

Chiều nao hai đứa về chung lối 

Chừ chỉ mình O bên bến đông 

 

O ơi ở lại nhớ giùm tui

Chiều xuống về mau kẻo túi trời 

Một mình O bước trên đường vắng

Ngại lắm O ơi, bước lẻ loi

 

O ơi, ở lại khép phòng đơn

Kẻo gió lùa song lạnh buốt hồn

Vai áo đơm sương chiều cô quạnh 

Đón buổi sang mùa thêm héo hon 

 

O ơi, giã biệt mà lòng đau

Bước khẽ chân đi, tiếc nhịp cầu 

Sông Ngân hai bến nhiều thương nhớ 

Ô Thước biết còn nối tiếp nhau? 

 

O ơi, gửi lại nửa hồn tui

Một nửa mang theo cũng rã rời 

Bao giờ tui trở về chốn cũ 

Ghép lại cả hồn cho đủ đôi?

 

BT



Bài Thơ Tháng Tư 

 

Tháng Tư cất bước lên tàu 

Ra đi, mang một niềm đau đoạn trường 

Tháng Tư rời bỏ quê hương

Không dưng thành kẻ tha phương, lạc loài 

Tháng Tư góc trại ngậm ngùi 

Khi nghe tin báo đổi dời quê xưa

Tháng Tư, tiếc mấy cho vừa 

Màu cờ yêu dấu, Quốc Ca… mất rồi!

 

***

Tháng Tư viễn xứ xây đời 

Bơ vơ, bỡ ngỡ, bên trời lạ, xa

Tháng Tư vùn vụt trôi qua 

Bao nhiêu năm tưởng… phôi pha nỗi buồn 

Tháng Tư… vẫn một tủi hờn

Từng giòng kỷ niệm chập chờn, quắt quay

Tháng Tư, nhớ mãi ngày này 

Đau thương, máu lệ, ngập đầy quê hương 

Tháng Tư, giờ cuối… thê lương

Việt Nam phủ một màu tang ngất trời 

 

***

Tháng Tư lại đến nữa rồi 

Nhớ ngày Quốc Hận, bùi ngùi, lệ sa

Tháng Tư, vẫn mộng gần xa:

- Bầu trời quê cũ thăng hoa sắc cờ -

 

Bảo Trân

30/4 - NGÀY QUỐC HẬN - Thơ Trần Quốc Bảo

  

          

30/4 - NGÀY QUỐC HẬN   

30 Tháng 4 – Xóa bàn cờ tướng

Thí chốt, phủi tay … Thế là hết chơi!

Đại Sứ Martin hạ cờ Mỹ xuống

Trực thăng SeaKing bốc thẳng ra khơi!

 

30 Tháng 4 - Miền Nam thất thủ

Quân Lực Việt Nam  tan rã đau thương

Máu lệ quân dân đẫm đầy trang sử

Quốc Hận này đau thấm tận tủy xương !!!            

 

30 Tháng 4 – Cờ máu xuất hiện

Nón cối dép râu, kéo vào Sài-gòn

Dân chúng ùn ùn trốn chạy ra biển

Đi tìm Tự do. Xa lũ ác ôn !

 

30 Tháng 4 - Hải Quân bất mãn

Tài liệu Tham mưu thiêu hủy sạch trơn

Toàn Bộ Tư Lệnh âm thầm di tản

Chiến hạm, Giang đoàn … trực chỉ Côn Sơn.    

 

30 Tháng 4 – Vùng 4 còn vững

Mười rưỡi nghe tin, Minh-Cồ đầu hàng

Như ngọn giáo đâm ngay tim!... chết sững !!!

Một tiếng súng “!”.  Trời! - Tướng Nguyễn Khoa Nam ! 

    

 
    Tướng Ng.Khoa Nam

 30 Tháng 4 – buông súng… phi lý!

Sư Đoàn 5 , phòng tuyến vẫn y nguyên

Tư Lệnh Sư Đoàn - Tướng Lê Nguyên Vỹ

Chào biệt anh em. Tuẫn tiết oai nghiêm! 

       


       Tướng Lê Nguyên Vỹ

 30 Tháng 4 – Đoàn quân thất thủ

Đang khi chiến binh, khí tiết bừng bừng!

“Vị Quốc Vong Thân” : - Tướng Phạm Văn Phú

- Tướng Trần Văn Hai, - Tướng Lê Văn Hưng … !

  
    

  Tướng Ph.V,Phú       Tướng Trần V, Hai       Tướng Lê Văn Hưng 

30 Tháng 4 – Trước đài Thủy Quân Lục Chiến

Có đám đông mặc niệm, nước mắt lưng tròng

Xác một Cảnh Sát Quốc Gia nằm tuẫn tiết

Vị anh hùng: Trung Tá Nguyễn Văn Long !

     

 
             Tr.Tá Ng.V.Long

 30 Tháng 4 – Người không tự vận

Tỉnh Trưởng Chương Thiện chiến đấu tới cùng

Vị “Liệt Sĩ” : Đại Tá Hồ Ngọc Cẩn

Giặc đem ra bắn! Ông chết bi hùng!

 

         Inline image
 
           ĐạiTá HồNgọc Cẩn

 30 Tháng 4 –Rã ngũ gần hết

Còn lại Vũng Tầu, Trường Thiếu sinh Quân

Vẫn kềm chặt súng, coi thường cái chết

Rốt cuộc, các em ngồi khóc giữa sân !!!

 

30 Tháng 4 – Hai tay hai súng

Anh lính hiên ngang đi giữa Sài-gòn

Trái lựu đạn móc tòn ten trước bụng

“Mẹ đời! Cộng phỉ !… cùng chết nghe con”!


     Inline image


          Người Lính cuối cùng đi giữa Sàigon

30 Tháng 4 – tổng số tuẫn tiết

Quân Dân Cán Chính, khoảng trên hai trăm

Sau này kiểm kê, nhiều không kề xiết!

Trang “Hận Huyết Sử”, lưu lại ngàn năm !!!

 

30 Tháng 4 – Cộng nô tàn bạo

Qủy quyệt, gian manh, vào cướp Miền Nam

Ngục tù khổ sai, gọi là “cải tạo”

“Vùng kinh tế mới”đầy ải lầm than!

 

30 Tháng 4 – Hận đau khôn xiết!  

Hơn bốn chục năm … núi sông u sầu

Cương quyết vùng lên! Toàn dân nước Việt!

Giữ Giang Sơn cho con cháu ngàn sau!

 

30 Tháng 4 – Ước mong chờ đợi !

Hồn thiêng sông núi “Việt Nam Cộng Hoà”

Cờ Vàng uy linh, bay khắp Thế giới

Sẽ về Quê hương ! Một ngày không xa! 

 

                                Trần Quốc Bảo
                             Richmond, Virginia
                    Địa chỉ điện thư của Tác Giả:
                    quocbao_30@yahoo.com