Thứ Tư, 31 tháng 7, 2019

NHỮNG NGÀY CÒN TỚI - Thơ Chương Hà


Mỗi ngày tôi nhận một niềm vui
Tinh hoa kết tụ sắc hương đời
Thắm thiết véo von điệu chim hót
Hoa thơm nở vội sớm tinh khôi
Lá phong uốn lượn vàng óng ánh
Sợi mưa nhỏ đậu cánh đào phai
Lặng lẻ yêu đương trôi rất nhẹ
Nợ duyên chất chứa nhạt pha phôi
Khúc hát quen xưa quên trổi dậy
Tiềm thức vọng ngân điệu cổ hoải
Danh lợi thiệt thua đà gác bỏ
Ân tình tan hợp áng mây trôi
Ếch kêu mưa,hè ve khắc khoải
Cá vàng ngoe nguẩy mặt hồ đầy
Nai tơ khựng cửa rừng ngơ ngác
Ngỏ trúc thưa lùa gió vút trời
Đồng cỏ hoang trổ ngàn hoa dại
Biển tím chiều sóng vỗ liên hồi
Không rạo rực chờ Quỳnh dợm nở
Mặc tuyết treo non gậm trăng soi
Chỉ lắng lòng lắc lay kỷ niệm
Mơ màng tròn hạnh phúc trần ai
Sẽ gom hết đem về cõi mới
Dệt cho mình một góc thiên thai
Chương Hà 8-2019

Thứ Ba, 30 tháng 7, 2019

Thơ hoạ của Trinh Cơ, Nguyễn Thị Mỹ Ngọc, Lý Đức Quỳnh, Nguyễn Huy Khôi, Cao Mỵ Nhân, Song Quang, Mai Lộc, Mai Xuân Thanh, Đăng Xuân Linh, Sông Thu...


(hình minh hoạ)
TA CHỈ CÒN THƠ

Thôi thế từ nay chắc lắm  rồi
Người mình yêu mến chỉ mơ thôi
Bao năm đợi mãi ngày xum họp
Thật  tế phơi ra… thấy chán đời !

Thương ai từ nắng sớm mưa chiều
Gối mộng luôn kề ôm chắt chiu
Vẫn tưởng trăm năm  cùng đôi lứa
Đâu  ngờ hụt hẫng  phận cô liêu.

Ta đà lấy lại nghĩa  tồn sinh
Giông tố trôi qua cướp bóng hình
Cứ  ngỡ tình yêu là thiết thực
Để rồi tiếp tục kiếp điêu linh !

Xem người chung thủy có nàng Thơ
Em vẫn yêu ta tự thuở  giờ
Vần  trắc, vần bằng đều tuyệt hảo
Câu đầu câu cuối, khiến say mơ

Thôi nhé, yêu đương chuyện hững hờ
Không còn non dại giống  thời xưa
Cuộc tình lãng mạn đà heo hút
Để lại trong tim kỷ niệm  mờ…

        Paris, 15/07/2019
TRỊNH  CƠ

Bài Họa:

NGƯỜI ĐÃ ĐI RỒI.

Người ta yêu dấu đã xa rồi,
Để lại nơi này thương nhớ thôi.
Sự thật phũ phàng nay đã rõ,
Chỉ là đen bạc chuyện tình đời.

Hết cả trà khuya với nhạc chiều,
Bao nhiêu mơ mộng đã chân chiu.
Người đi vui bước chân trời mới,
Kẻ ở buồn thiu chốn quạnh liêu.

Thu chết, đông tàn, xuân tái sinh,
Đêm hè trăng gió liễu soi hình.
Bốn mùa thầm lặng dâng lời khấn,
Xin gặp người thương vái thánh linh.

May mắn bên ta một tiểu thơ,
Như hình với bóng, suốt ngày giờ.
Buông tơ, bằng trắc Đường Thi hảo,
Tâm đắc âm vần Lục bát thơ.

Bao nhiêu kỷ niệm mối tình hờ,
Cay đắng nhớ nhung, những chuyện xưa.
Lãng mạn yêu đương thời tuổi mộng,
Tương tư say đắm khó phai mờ.

Nguyễn Thị Mỹ Ngọc.
July 15/2019.

TÔI NHƯ…

Ủ mộng trăm năm,mộng vỡ rồi
Bến bờ còn lại sóng trào thôi
Hư vô ngút ngát trời sương khói
Giọt nắng hanh hao luyến mắt đời

Cút côi viễn xứ nhớ nhung chiều
Lẻ tiếng mơ màng gọi chíp chiu
Vang động thinh không niềm thắc thỏm
Rơi vào thẳm lặng đáy hoang liêu

Bồng bềnh gió bụi đám phù sinh
Bóng dưới trăng khuya chợt hiện hình
Mộng đến âm thầm lay vệt nắng
Ngang trời hoa đốm thoáng lung linh

Trong hồn uẩn ức dậy mầm thơ
Gặt những phôi phai đến tận giờ
Mấy khúc miên man hồn lãng tử
Hiên chiều lóe tóe chút hoang mơ

Vẫn thế,tôi như kiếp sống hờ
Yêu và túy lúy giữa ngàn xưa
Ngàn sau mộng tưởng miền say đắm
Thực tại vùi trong cõi mịt mờ

Lý Đức Quỳnh
   27/7/2019

ẨN ỨC

Em từ độ ấy...đã quên rồi
Nhắc lại làm gì chỉ khổ thôi
Ai buộc dây oan mà trách mối
Đành cam phận mỏng rũ xuân đời!

Giá biết mai sau gió nghịch chiều
Ai người "gối mộng" chắt cùng chiu
Để giờ xa xót niềm nhung nhớ
Liệm xác thư thăm gói tịnh liêu!

Đã trải thời trai quên tử sinh
Hồn thiêng sâu đậm nét khuôn hình
Lạt phai nhụy thắm mùa chinh chiến
Mơ mộng tàn trong sắc diệu linh!

Xiết chặt lòng đau ẩn tứ thơ
Hồn câu vía chữ nhói từng giờ
Trang đời xuống bóng nhòa nhân ảnh
Tất cả chìm theo thuở mộng mơ!

Mong chi trở lại phút ơ hờ
Cho buốt thêm lòng ẩn ức xưa?
Độ ấy...hai ta cùng trẻ dại
Thôi đành quên lãng chuyện xa mờ!...

     27-7-2019
Nguyễn Huy Khôi

SẮC THƠ PHAI

Van xin tình cảm khổ tâm rồi
Thơ phú làm chi nản quá thôi
Nếu muốn yêu em thì phải lựa
Đừng vơ vào vụn vặt lên đời

Yến oanh ríu rít hót nuông chiều
Tha thiết bao nhiêu để chắt chiu
Tiếng ngọc hay là tan lệ đá
Nhạc vàng rớt xuống vạt hoang liêu

Ngũ hồ tam đảo  chuyện nhân sinh
Có nghĩa gì đâu ảnh với hình
Chân giả thực hư nào huyễn hoặc
Một lần lầm lạc mãi phiêu linh

Đừng tin chéo áo của nàng Thơ
Dấu diếm âm ba thủa đó giờ
Cứ tán tụng lời mê đắm trận
Để rồi tan biến cả trời mơ

Người tình lãng đãng đã ơ hờ
Vừa mới lân la nhớ chốn xưa
Cứ muốn mơ màng câu hạnh ngộ
Thì thơ hay mộng cũng phai mờ ...

      Hawthorne  27 - 7 - 2019
CAO MỴ NHÂN

NHỜ EM,TÔI VIẾT ĐƯỢC THƠ

Nhờ em tôi viết được thơ rồi
Để khiến lòng mình vui quá thôi !
Cứ muốn đường yêu dài bất tận
Và trôi mãi miết với dòng đời

Ấp ủ thương yêu mỗi sớm chiều
Nên thường ra dáng mắt đăm chiêu
Bâng khuâng khúc nhạc buồn sâu lắng
Thổn thức tiếng lòng cảm quạnh hiu

Men tình muôn thuở kiếp nhân sinh
Sóng bước bên nhau tựa bóng hình
Gắn chặt hồn thơ bằng với trắc
Như nghìn giọt nắng sáng lung linh

Yêu em yêu cả những vần thơ
Gói ghém tâm tư với ước mơ
Đôi lứa đi về chung lối mộng
Niềm khao khát có tự bao giờ

Từ đây không thể để ơ hờ
Lời hẹn câu thề ở lối xưa
Bóng nguyệt chứng minh còn sáng tỏ
Làm sao để chúng lại phai mờ !

Songquang
 20190727

 ĐƯỜNG  VỀ

Trước mặt sau lưng nắng nhạt rồi
Đường về hiu hắt một mình thôi.
Cổng thiền ẩn hiện chân lần bước
Ngoảnh lại buồn trông cảnh  chợ đời.

Vi vu đường núi gió rừng chiều
Bầy nhạn lưng trời tiếng chít chiu.
Sương khói mịt mờ hơi núi giá
Mơ hồ một bóng giữa cô liêu.

Vô thường ngắn ngủi kiếp nhân sinh
Trai trẻ ngày nao bóng sắc hình.
Mấy chốc già nua tay gậy chống
Chông chùa một tiếng vọng tâm linh.

Man mác vui buồn tuổi ấu thơ
Thời gian trở lại có bao giờ?
Một trời kỷ niệm miên man ấy
Tám bó đi về cứ mãi mơ.

Vẫn vui vẫn sống chẳng ơ hờ
Buông xả lần hồi chuyện cũ xưa.
Một kiếp trần gian, ôi! Tuyệt đẹp
Vòng tay nhân loại mãi không mờ !

Mailoc
7-27-19

NHỚ NÀNG THƠ Ở SÀI GÒN

Đọc thơ mến bạn đã lâu rồi
Bút pháp tinh vi tuyệt cú thôi
Xướng họa Đường thi mơ nức tiếng
Trình bày tác phẩm mộng yêu đời

Thương nhớ bạn hiền suốt buổi chiều
Giai nhân tưởng tượng mắt đăm chiêu
Lòng nghe trống vắng nơi hiu quạnh
Dạ thấy cô đơn chốn tịch liêu

Tới bến thanh bình tưởng tái sinh
An cư lạc nghiệp mới xem hình
Tương tư người ấy sao xa quá
Mong gặp cố nhân nguyện ứng linh

Ao ước may duyên lại sính thơ
Té ra gặp gỡ tự bao giờ
Em vui bên cạnh vần bình trắc
Niêm luật hẵn hòi giấc mộng mơ

Nàng thơ lão luyện mối duyên hờ
Kết nghĩa thâm giao tự thuở xưa
Lãng mạng tùy duyên luôn hớn hở
Thẩn thờ nhớ mãi chẳng phai mờ...

Mai Xuân Thanh
Ngày 27/07/2019

MỘNG CHỈ LÀ THƠ

Giấc mộng ngày xưa vĩnh biệt rồi
Từ khi bến đợi nhớ người thôi
Tưởng ra đi để mơ tươi sáng
Nào biết nắng xa xoá sự đời

Đăng đẳng chân mây nhạt ảnh chiều
Ngồi nhìn lá rụng dạ đìu hiu
Tiếng còi inh ỏi càng ngao ngán
Rằng đó ai màng cảnh tịch liêu

Thênh thang cảnh sắc chốn phù sinh
Ngẩng ngắm sao đêm tưởng tượng hình
Là bóng ai kia nền ảo ảnh
Lưng trời nhạt bóng phả lung linh

Tâm tư khơi dậy điệu buồn thơ
Chỉ có phú thi kéo cánh giờ
Điệp khúc man man ghềnh thác đổ
Hoàng hôn chạnh nỗi chuyện thời mơ

Mộng cũ vụt qua cũng hững hờ
Tương tư tự kể chuyện xa xưa
Nụ cười xuân trẻ buồn hương thoáng
Chỉ ngóng tà dương sẽ lặn mờ.

Đặng Xuân Linh
Massy 27-07-2019

CÒN GÌ LƯU LUYẾN ?

Đôi ngã từ nay cách biệt rồi
Cuối cùng thì phải thế mà thôi
Vẫn chưa hẹn ước đi chung lối
Trách cứ nhau chi suốt một đời ?

Đường mãi song song dẫu một chiều
Làm sao gặp được, bước liu chiu
Tưởng như kế cận mà hai lối
Tâm trạng vơi đầy nỗi quạnh liêu.


Sớm vang tiếng khóc lúc vừa sinh
Trọn kiếp đeo mang phận giả hình
Đã biết trần gian là cõi tạm
Thì sao bận trí chuyện phiêu linh ?

Hành trang gọn nhẹ mấy vần thơ
Bỏ lại ưu tư tự bấy giờ
Khát vọng, đam mê và ảo tưởng
Xem như tất cả chỉ là mơ

Tiếc thương chi thế mối duyên hờ
Một thoáng tâm tình lãng mạn xưa
Tất cả chỉ như là giấc mộng
Rồi đây năm tháng sẽ phai mờ.

  Sông Thu
( 28/07/2019 )
  1. Xin góp họa:

    Ẩn ỨC

    Em từ độ ấy...đã quên rồi
    Nhắc lại làm gì chỉ khổ thôi
    Ai buộc dây oan mà trách mối
    Đành cam phận mỏng rũ xuân đời!

    Giá biết mai sau gió nghịch chiều
    Ai người "gối mộng" chắt cùng chiu
    Để giờ xa xót niềm nhung nhớ
    Liệm xác thư thăm gói tịnh liêu!

    Đã trải thời trai quên tử sinh
    Hồn thiêng sâu đậm nét khuôn hình
    Lạt phai nhụy thắm mùa chinh chiến
    Mơ mộng tàn trong sắc diệu linh!

    Xiết chặt lòng đau ẩn tứ thơ
    Hồn câu vía chữ nhói từng giờ
    Trang đời xuống bóng nhòa nhân ảnh
    Tất cả chìm theo thuở mộng mơ!

    Mong chi trở lại phút ơ hờ
    Cho buốt thêm lòng ẩn ức xưa?
    Độ ấy...hai ta cùng trẻ dại
    Thôi đành quên lãng chuyện xa mờ!...

    27-7-2019

    Nguyễn Huy Khôi
  2. LỜI TRONG LỜI

    Vẫn biết ngã đôi đã rẽ rồi
    Ai sầu ai cảm cũng đành thôi?
    Đã không hẹn ước lời cầm sắt
    Chi bợn sầu đau để khổ đời?

    Thầm ơn ý chuộng thấm lời chiều
    Còn mãi trong nhau nghĩa chít chiu
    Đời lạ: lắm khi gần để mất
    Xa còn,...ái ngại bến hoang liêu!

    Chửa thấy ai cười lúc Mẹ sinh
    Mỗi người mỗi vẻ khác khuôn hình...
    Cư trần lạc đạo,...duyên tùy thả
    Phận lại do trời,...khó thấu linh?

    Đắm đuối vì người đắm đuối thơ
    Mò kim đáy bể ,...biết bao giờ?...
    Lời trong lời ngỏ,...đâu là thực
    Để tấm tình kia khỏi mấc mơ ?

    Dẫu biết con tim chẳng nhạt,hờ
    Đâu xưa?...sao cứ mãi xưa...xưa...?
    Tay nâng vắt trán,thầm an ủi
    Đừng quá thương yêu,...tủi mắt mờ!?

    đêm sâu
    29-7-2019

    Nguyễn Huy Khôi

VUI THÊM MỘT NGÀY - Thơ Đỗ Công Luận

Ảnh cùng dòng

Chùm Thơ Đông Hương Tôn Nữ

BÓNG THƠ


Thơ đề trong cõi mêng mông
lặng im chiều cũng dịu thầm tiếng chuông
rừng xưa nắng tím hôn hoàng
bỗng dưng nỗi nhớ mênh mang giạt về
*
quanh mình quay quắt hôn mê
mắc giăng lưới võng tứ bề hồn tôi
bóng thơ giữa những rối bời
đong đưa chiếc võng dụ mời riêng mang
*
mộng thôi cũng nghĩa đá vàng
thương thơ đầu cuối đến ngàn thiên thu...
lời thơ ý tứ chương từ
ngòi rong khô mực_lặng tờ_án thư

đông hương

CHIỀU SÂN GA


Muốn_không đời chẳng lâu dài
muốn_không mặn cũng hoài hoài quanh mi
lòng buồn chờ chuyến tàu đi
ga nay có kẻ ù lì ngu ngơ
*
Hỏi cung mắt ngước đứng chờ
_Ồ, con bà nó chút mơ đấy mà
điệu sầu thổi phố phù hoa
ngũ cung tri kỷ ấm toà tương như
*
Men theo nốt nhạc bắt từ
thơ người_âm điệu tứ thư diệu kỳ
kỷ hà hồi ức chúc di
giữa tay trọn giữ tâm tri một thời...

đông hương

Sunday, July 21, 2019

NƠI CÕI TÔI VỀ NAY MAI


Nơi cõi tôi về nay mai_viễn ảnh
có đủ bốn mùa  hay chỉ toàn Đông
có những con đường trải dài tẩm nắng
hay chỉ sương mù sa quanh mênh mông?
*
Nơi cõi tôi về xanh trời hay xám
còn không lối mòn dẫn đến thiên nhai
vàng rực mùa Thu lá vờn hoa thắm
và dấu hôn người in vết trên môi?
*
Nơi cõi tôi về mưa buông màn rũ
rơi trên tóc mình bạc mốc thời gian
mới có hai phần đời_tim rượi rã
thêm bước chân mòn, gót mỏi van than
*
Nơi cõi tôi về xa hơn viễn mộng
chung quanh đang chiều tím, gió heo may
nhắm nhứ phân vân, tâm hồn trống rỗng
nụ hoa mừng Người, héo úa trên tay
*
Hôm nay tôi về, đường xưa thăm thẳm
sương phủ quanh năm, sỏi đá ngậm ngùi
tôi giấu trong tay trái sầu dĩ vãng
niềm nhớ miên trường Người qua đời tôi

Ngẫm chữ Tri Âm chỉ là vịn cớ
cho cảm xúc đừng làm vỡ niềm vui...

đông hương

Friday, July 19, 2019

TRÊN KHUNG GIÁ VẼ


Loay hoay chọn giữa gam màu cũ
vàng vua với tím nhởn nhơ ngây
trắng_đen màu mây chiều Đông lạnh
xanh thẩm giòng sông lặn mặt trời
*
Tôi đưa thương nhớ khoe màu sắc
hôm qua là cả một gam hồng
từ đậm rồi phai dần qua nhạt
buồn chạm loang dần nguyên tấm tranh
*
Đám cọ từ khi người thương quí
đem bỏ tôi vào ngục nhớ quên
không còn cường độ xưa hoàn mỹ
nhoà nhạt màu pha với mặn chìm
*
Tay níu thời gian dỗ ngọt
hay mình quét sạch bụi phủ gam
biết đâu tìm thấy hương quen thuộc
của trái tim người rũ ánh trăng
*
Loay hoay kiếm đủ mười hai sắc
trên khung giá vẽ ảo ảnh người
thấy có bóng mình trong một góc
vẫn thấy đời xanh nét trúc mai


đông hương

Tuesday, July 16, 2019

MÙI HƯƠNG RỪNG NÚI



Trời đêm mưa, gió hoảng hồn, tất bật
tìm mây về chắn bớt giọt buồn rơi
cũng như em, giữa giấc đêm chồm, thức
chờ, chờ chi...chỉ biết chắc nhớ...người
*
Đêm dù Hạ vẫn chưa lần đủ ấm
em oằn mình, mong tìm chút hương ngây
đã từ lâu không gian này quá vắng
buồn chung quanh hoạnh hoẹ nỗi côi này
*
Nhìều tự hỏi, Người có thật hay ảo
tuy giấc mơ vẫn bóng áo hoa rừng
vì sáng về, thoảng thoang mùi hương áo
trên tóc mình, trên gối ướt...còn vương
*
Chờ cũng đã gần thiên thu , chắc vậy
thư cũng không mà tin cũng cuối trời
chỉ còn mưa, mưa ngập trời, trắng đất
nhưng hương xưa mùi rừng núi còn say
*
Mưa trời Tây, không là mưa xứ Mẹ
hạt bần thần làm nhớ mưa Trường Sơn
đã lâu lắm chiến tranh xa từ đó
không sao quên người đi qua đời em

đông hương

Monday, July 15, 2019

NGHIÊNG ĐÊM


Nghiêng đêm nhìn một tinh cầu
xoay quanh ngọn nắng muôn màu rộ hoa
trong mênh mông dải ngân hà
trăng sao đài các trên toà thiên vân
*
Nhẹ nhàng tròn bước vũ luân
áo mây trắng quá ngỡ lầm áo em
vòng tay của gió ân cần
ôm tay ngày tháng nhận từng cảm rung
*
Nghiêng đêm rót giọt tửu buồn
em về nhận khoảng rỗng không_ chủ trì
thời gian tần tiện mê si
bỗng chông chênh_ngả bên kia cuộc đời
*
Hên _xui là chuyện của trời
mất _còn là chuyện của người ưu tư
ưa ngồi quân vấn vu vơ
hay vì...chắc tại...từ mô...ờ thời..
*
Sao không tìm lại nụ cười
trên môi hồng cũ ...một thời...dễ thương

đông hương

Wednesday, July 10, 2019

TRÁI BUỒN CHĨU NẶNG


Trên đường về cội, tim san sẻ
những chuyện buồn vui nó với tôi
trong cuộc đời này qua giấc mị
hình như tầm thức ngủ quên rồi
*
Có lúc ảo hư mà rất thật
đôi khi mộng lại thực vô cùng
nhiều lúc thèm ơi nhiều thứ nhất
bỗng giật mình: _vớ vẩn vô duyên
*
Tâm trạng một người đi trong tối
ánh sáng phù du chỉ phút giây
đêm đen trước mắt, tay vã vội
quàng quơ không khí tìm nút ngày
*
Trái buồn chĩu nặng cành vô vọng
trên rừng tâm tưởng, lá tư riêng
tiếng gió rơi qua trời dị mộng 
mùa về, sao quên bẵng mất tên
*
Tội lỗi là do tim ngờ nghệch
không nhớ nổi đường lên thiên nhai
liệng từng hòn sỏi cho ăn chắc
nó_tôi rong vô định miệt mài
*
Thôi thì mặc nó, đâu cần biết
trời tôi lâu lắm đã không Người
mất mác nhiều rồi, thêm một chút
thì mình với nó vẫn...đơn côi

đông hương

TẤM THẺ BÀI THƠM MÙI... TRẦM HƯƠNG



Em là Huế thì anh là Đại Nội
em phượng hồng, anh Vọng Cảnh_Thiên An
em áo tím thì anh là Lính Trận
em giòng Hương thì anh Biệt Động Quân
*
Anh đến Huế, dấu giày Saut in đậm
áo quân trang thơm hương ngát hoa rừng
tóc mây thẹn núp quanh vai một bận
lỡ cảm rồi , Huế nhớ Lính ngàn năm...
*
em là rứa, Lính _người tim em chọn
dẫu biết ngày mô Lính trở về không
chiến trường mô Hạ Lào hay Lệ Khánh
màu phong sương đỏ khô góc thư tình.
*
Tim hồi hộp khi người đưa thư tới
trời Huế vui hay xụ mặt xuống gần
tay Huế run, cầm thư không dám xé
sợ tim ngừng_và nước mắt thành sông...
*
Răng cũng chịu, dù anh về ...nạng gỗ
băng quấn đầu hay cụt một bàn tay
Huế chỉ sợ, cờ phủ nôi anh ngủ
bạn anh trao kỷ vật..tấm thẻ bài...

...

Thư gửi Huế, viết có vài ba chữ
mưa trắng rừng, anh núp dưới poncho
quanh đạn rít, đại bác gầm...đào lổ
may hào sâu không trúng đạn AK
*
Chờ Lính nhé, Huế ơi chờ Lính nhé 
mai mốt về, đeo em nhẫn cỏ tranh
viên đạn đồng thế mề đay trên cổ
áo hoa rừng thay áo cưới mừng em

***

Chiến tranh không cho chết người Lính Trận
mà lại là O Huế của tôi thương
ngày tôi về, kinh thành như sập đổ
thẻ bài không mùi máu...mà trầm hương !

đông hương

Tuesday, July 9, 2019

THÁNG BẢY TRỜI MƯA


Tháng Bảy trời mưa, trời mưa sướt mướt
như hôm em buồn, em khóc với anh
nước mắt lang thang chảy về cùng cực
thành sông mênh mông, dài cả dặm ngàn 
*
Tháng Bảy không anh, đường về quên lối
áo ướt, xiêm y nút ngẩn ngơ hồn
chút gió thoảng qua bật tà bối rối
cảm nhận tim trần dưới ngực triều dâng
*
Tháng Bảy đôi khi nhiều mưa, nắng ít
hay tại giòng châu làm lụt_tràn bờ
ngày tháng qua, mùa trở về Ngâu cũ
nhiều nhớ anh tròn ngẫu hứng hồn thơ
*
Tháng Bảy đếm tay: 8 mùa tháng Bảy
thuở em bắt đầu biết tương tư thơ
trời khiến cho mình gặp nhau trên giấy
giữa vạn ý lời, ngay cả trong mơ
*
Trời tháng Bảy mưa, mưa hoài_rưng rức
hạt mưa thì thầm trên phím buồn tênh
hồn nẫu xanh xao_vấn quân bờ ngực
giá buốt tim rồi, viễn ảnh lênh đênh...

đông hương

Monday, July 8, 2019

CƠN MƠ DI HOÀI



Thà đừng nhắc đến cơn mơ sắp chết
cái gì rồi cũng mất hết nay mai
xin anh nhé, một lời thơ tha thiết
về khắc lên trên phiến đá di hoài
*
Tâm hồn trống, chỉ gió đùa với gió
hơi thở luồn qua màn phổi trầm ngâm
chân nước mắt lạc bước quanh môi cổ
gót du miên thầm lặng quanh khoé buồn
*
Con bà nó, sao nhớ anh nhiều thế
trái tim mình kỳ lạ _ẩn riêng mang
đến nhịp cuối, không ưng ai thay thế
anh xa rồi nhưng anh vẫn tri âm
*
Anh chừ biết ở chốn nào mà gặp
mà gặp rồi sợ quay lưng lại nhau
trời thơ cũ chia hai chiều đối mặt
nhìn buồn hiu_rối loạn giấc mơ đầu
*
Gắng phẳng lặng tâm hồn đừng giông bão
bạn mây trời và chim chóc _cỏ hoa
dối với tôi_đời như cơn gió lốc
thổi mưa về cho tình cảm phù sa...

đông hương

Saturday, July 6, 2019

TÌM LẠI TUỔI XƯA


Mở ngày tìm dấu sắc Xuân
mở đêm che bớt sắc Đông xạm màu
gió xuân thì thổi lao xao
nhành đời lá sắp rụng vào thiên thu
*
Đóng ngày, khỏi sợ sương mù
đóng đêm cho thấy đợi chờ huyễn hư
mùa nồm mây dạo lửng lơ
nắng hong không đủ giấc mơ lạnh đồng
*
Vỗ về bằng những có_không
trong nguồn cội cũ bế bồng hạt ngoan
rơi trên hai má võ vàng
chảy tròn thung lũng ngực trần đồi_non
*
Cười tôi ưa chuyện dị òm
kể cho đời bớt mỏi mòn phù vân
đôi khi trái cấm lạc lòng
chạy tìm quay quắt xuân hồng tuổi xưa

đông hương

Friday, July 5, 2019

MỘT THUỞ QUA RỒI TUỔI MƯỜI HAI


Trầm mình ngột ngạt trong cô độc
nhớ thử còn đang tuổi đến trường
mấy cánh phượng hồng xum xoe sắc
Hạ hồng rộn rịp tiếng ve ran
*
Trời xứ người chiều nay phớt gió
tháng 7 mùa Ngâu mây rũ buồn
nhớ làm gì chuyện không còn có
guốc mộc_áo dài_tóc chấm lưng
*
Kể từ mô?  từ mười hai tuổi
cái thuở ngực vừa như chủm cau
thân hình thẳng đuột như cành củi
tan trường, Đồng Khánh rộn... mi _tau
*
Chưa thèm để ý dân Khải Định
giờ chơi lo lượm hột phượng hồng
cải vã răng...ri, chia kẹo bánh
đi rình mấy chị đẹp trường mình
*
Bữa trưa xin mạ cho ở lại
xuống hàng bác Cách cạnh " préau "
chia nhau tô bún bò nóng hổi
u mọi, nhảy dây...nhảy cò cò

*****
Chừ tóc mây nghiêng màu tiêu muối
thân hình cũng quá nửa mùa Thu
kiếng lão nhìn đời đi rất vội
bỗng chạnh hồn tôi những vu vơ
*
Đếm biết nhiêu lần mười hai tuổi
hoàng hôn đời về tự bao giờ
gót lần từng chặng trên đường cuối
còn chừng...dăm bước nữa...mà thôi!

đông hương

Thursday, July 4, 2019

CÓ CƠN BÃO VỪA QUA NGANG


Có cơn bão vừa qua ngang thành phố
có ngọn buồn bay lạc cõi thương yêu
có ánh mắt đăm chiêu bên cửa sổ
có trái tim vừa cảm nhận tiêu điều
*
Có cơn mưa trái mùa vừa ào xuống
có bóng xưa in dấu bước không hồn
có tiếng thở dài từ phổi khuya, gượng
có nhớ nhiều trăn trở mới trầm _thăng
*
Có ngọn nắng đã quên về thăm Hạ
có võng mây đong đưa ru hôn hoàng
có lời tình trong thơ anh khó tả
có nốt trầm như nước mắt tròn lăn
*
Có ngồi gõ lại bức thư bỏ dở
có nhiều khi tấm tức mãi dỗi hờn
có ray rứt mới biết mình chưa ngủ
có riêng sầu, ngồi bó gối nhìn đêm
*
Có em ở vị trí mình xa ngái
có mong tìm mùi hương ngải thân quen
có rất nhiều giọt mặn loang trên gối
có mi chùng vời vợi bóng tri âm
*
Có cơn bão đã qua ngang thành phố
có giòng mưa nghe tựa những xôn xao...


đông hương

Sunday, June 30, 2019

MỖI MÙA ĐI QUA


Qua tôi, sắp sửa một mùa
Hạ về không có phượng đùa ve ran
vườn đêm nghe dế than van
người tình đi mất, thâu canh một mình
*
Thoáng nghe một phút tim mềm
có gì như khoé lấm lem_nhạt nhoà
nhớ rồi: bùi ngọt đã xa
trong hồn vắng lặng_phù sa nồng nàn
*
Thơ chiều ôm bóng nghĩa trang
tâm tư dưới mộ_cưu mang chuyện đời
trong mơ_tôi chợt thấy tôi
lê dài từng bước đơn côi đi tìm
*
Thân quen giờ cũng xa dần
thơ _con chữ lạ dị thường vu vơ
qua tay, mùa cũng tình cờ
ít mưa, nắng gắt nên thơ héo gầy
*
Chữ về gõ Morse trên tay
tràn dư âm phím thơ người du miên
quán tri âm chuốc rượu phiền
uống cho đã khát rồi huyên thuyên lời
*
Nụ cười tươi rói trên môi
nghe đâu ảo tượng gặp Người... xưa kia
 
đông hương

Saturday, June 29, 2019

NHƯ LÀ CÒN NHAU


Hồ như mái tóc sương mây
lung linh dưới gió một hoài ức quen
tóc ai ngủ giữa tóc mình
cho đêm ngọt gối thơm hương bềnh bồng
*
Hồ như bát ngát trời mong
em ngồi nhổ hết canh đồng ảo hư
hương người loang thoáng miên du
quanh môi dĩ vãng, phù du nhẹ nhàng
*
Hồ như rèm mắt đài trang
vị dư giọt mặn lần đân cược buồn
có chút thôi mà không ưng
để chênh vênh nhớ con đường Lính qua
*
Bao nhiêu mới đủ vỡ bờ
thương từng sợi tóc bay chờ gối quen
ngày qua, tháng lại, ngàn niềm
tóc em ở lại_miên trường nẫu đêm

đông hương

Thursday, June 27, 2019

NGHỊCH LÝ NẮNG MƯA




Nửa lãng đãng, nửa chập chờn huyễn mộng
người nhớ người_làm nhịp thở trầm thăng
buổi sáng đi qua, nắng về hơi muộn
đâu đó bỗng như...vướng lại trăng tàn
*
Ngày lại nắng dù mưa, hồn nghịch lý
dù thế nào mình nắm được trong tay
vài tâm tư của một thời vô vị
nằm im nghe mưa nắng vản ve đời
*
Mơ viễn du_con đường vào sa mạc
mới chớm ngày, sao tuổi ngọc già thêm
thật nghịch lý, không lẽ đời quá độc
làm nên tôi bằng cát ở cõi buồn
*
Con bà nó,* cứ chút là than thở
cho tim trầm vì nó thấy đơn côi
xoá bớt đi, những mặn mà cổ hủ
ủy mị thêm rồi đuối giữa giòng đời
*
Gắng an bình ngay với từng cảm xúc
mang vào thơ_làm sự nghiệp cho mình
chữ dù sao cũng cho màu hạnh phúc
để thấy đời còn hồng những niềm tin

đông hương

chữ LP

Wednesday, June 26, 2019

NHƯ...HUẾ CHỢT MÙ SƯƠNG



Trở thử một lần về thăm lại Huế
vết thời gian chìm bụi phủ_ lu mờ
dấu giày Saut trên đường đầy kỷ niệm
khuôn mặt đoàn người trai đã ngang qua
*
Huế của em chừ còn làm thao thức
nhớ như in màu quân phục bông rừng
nhớ như in nơi đóng quân ngày trước
cạnh giòng sông ngọc bích mang tên mình!
*
Đã xa lắc vòng tay ôm M16
còn ngồi mơ thương tưởng phút an bình
cho tóc chạm giụi vai thơm mùi Lính
mai người đi rồi, nặng nhớ_nhẹ quên

***
Rứa mà lạ, giữa màn đêm xuống Ngự
bóng kinh thành trong nón sắt, ba lô
soi những chiều lén len nhìn, tim vỡ
chiếc gàu mên lửng cơm sấy_thịt khô...
*
Ăn như rứa làm răng mà chịu nổi
nắng chiến trường, mưa rừng núi cao nguyên
sức mô mà lặn lội qua hào_trũng
giày nặng bùn, muỗi_vắt cắn từng đêm...
*
Em ngồi nhìn Huế chừ buồn rười rượi
thương người đi, đời chinh chiến sông hồ
mưa Long Thọ át bom gầm_đạn rưới
sét trên nguồn át tiếng mìn claymore...
*
Nhiêu năm rồi, thoảng như mùi hương Lính
trên áo hoa rừng thấm suốt đời em
gặp một lần đủ thiên thu bịn rịn
Huế Lính ơi, một khắc là trăm năm
*
Huế vẫn rưá, bên êm là Thành Nội
qua Trường Tiền, chợt tiếng Sát vẳng văng
chỗ đóng quân cỏ uá vàng vì nhớ
mắt em mờ như Huế chợt...mù sương

đông hương