Thứ Năm, 30 tháng 3, 2017

Lời trăn trối - Thơ Thanh Mai


Nếu một mai tôi bỗng dưng bị stroke,
Liệt toàn thân không cử động, nói năng.
Bài thơ này là nguyện vọng, trối trăn,
Hãy giải thoát tôi khỏi thân tầm gởi.
 
Ngày chia tay sớm muộn gì cũng tới,
Ở lại đừng buồn nhớ tiếc thương nha.
Coi như tôi đang du lịch phương xa,
Đang bay bổng với mây xanh, gió mát.
 
Tôi không muốn bị người ta mổ xác,
Banh bụng ra moi gan ruột người ơi.
Khỏi nhà quàn, khỏi hòm hiếc lôi thôi,
Đem thẳng tới lò thiêu cho rẻ, khỏe.
 
Và nhớ thiêu iPhone luôn đấy nhé.
Nó bây giờ là vật bất ly thân,
Là món ăn đặc biệt của tinh thần
Là cầu nối của trần gian lắm chuyện.
 
Xin đừng thả tro tàn tôi xuống biển,
Rải xung quanh bồn hoa đẹp trước sân.
Để cho tôi cát bụi vẫn được gần,
Nhà có sẵn ...wi-fi và facebook.
  
Nhớ đừng mời thầy tụng kinh về cúng,
Nghe ê a thật quá chán mớ đời.
Bạn bè thương thì hãy hát nhạc vui
Hoặc kể chuyện tiếu lâm nào mới lạ.
 
Cứ tưởng tượng tôi đang cười ha hả,
Tươi như hoa thưởng thức với mọi người.
Tiếc là không ăn được chỉ ngửi thôi,
Nhưng cũng tốt, coi như là giữ dáng.
 
Đừng cầu chúc tôi lên miền cực lạc,
Có thần tiên, có Đức Phật, Chúa Trời.
Chốn tu hành tôi không hợp người ơi,
Cứ để mặc tôi lãng du theo hứng.
 
Sao đi chết mà xem chừng cũng sướng.
Vậy bây giờ tạm biệt nhé tôi bay,
Nhớ đến tôi thì cứ việc lên “phây”,
Sẽ thấy mặt cười như con khỉ đột!
 
Thanh Mai 

Lẽ Nào Xa Mặt Cách Lòng - Thơ Trầm Vân

CƠN MƯA CHỢT ĐẾN BẤT NGỜ - Thơ Đỗ Công Luận

Thứ Tư, 29 tháng 3, 2017

Thơ Hồ Công Tâm, Hà Thượng Nhân, Ngô Đình Chương, Trịnh Cơ, Nhật Hồng Nguyễn Thanh Vân, Cao Mỵ Nhân, HCT

Image may contain: 4 people, people standing


[1]

GỞI QUÂN ĐỘI NHÂN DÂN

Trước giờ Lịch Sử hãy đề cao,
Quân Đội Nhân Dân đứng phía nào:
Dân tộc sinh tồn hay ác đảng ?
Bạo quyền giãy chết hoặc đồng bào?
Trung thành với Đảng mong chia chác (?)
Phản bội nhân dân nhắm được sao (?!)
Đàn áp dân oan là phản quốc,
Đáo đầu đồ tể hãy buông đao!

HỒ CÔNG TÂM 
(July 2007)


[2]

ĐỨNG BÊN NÀO?

Quân Đội Nhân Dân thật sự cao
Nhân dân ? Nhưng phải đứng bên nào?
Công nông nếu thật là cơ bản
Trí phú thì ra đã dị bào?
Chỉ thấy biểu tình như bão nổi,
Nghĩa là cách mạng thế này sao?
Kinh Kha cái thuở sang sông Dịch
Thành bại đâu vì một nhát đao ?

HÀ THƯỢNG NHÂN
(San Jose, October 9, 2007)


[3]

QUẢ BÁO NHÃN TIỀN

Này này mấy chú ở trên cao
Quân đội nhân dân của nước nào ?
Dinh lớn, vàng đầy đời trọc phú
Rượu ngon, gái đẹp tiệc thai bào
Bán rừng, bán bể Tàu cho điểm
Cướp đất, chôn người Trọng gắn sao
Sám hối mau đi thời đã điểm
Cầm đao sau trước chết vì đao

NGÔ ĐÌNH CHƯƠNG 
2017


[4]

TÂM TÌNH VỚI CÁC ANH BỘ ĐỘI

Các anh là kẻ có quyền cao
Suy nghĩ cho hay để biết nào :
Quần chúng dân đen là cốt lõi,
Đảng ta cán bộ mớ dăm bào!
Nương theo Nhà Nước mà xem được,
Hiếp đáp người lành đành đoạn sao ?
Xin hãy quay về cùng chính nghĩa
Mau mau bỏ súng, vứt gươm đao !

TRỊNH CƠ (Paris)
27/03/2017

[5]

THẸN KIẾM ĐAO

Quân Đội Nhân Dân rõ chẳng cao,
Vì dân hay chiến đấu phương nào ?!
Phơi xương đổ máu cho cờ Đảng,
Bán nước nhục danh đến chiến bào !
Phục vụ Hồ già đầy tủi hổ,
Cúc cung Tàu Cộng dại làm sao ?
Lại còn tham nhũng tranh ăn nữa…
Tướng tá quyền binh thẹn kiếm đao !

Nhật Hồng Nguyễn Thanh Vân
2017


[6]

SẼ THẾ NÀO

Dẫu cho nước thấp với cờ cao
Đâu biết mai kia sẽ thế nào
Ta cứ bình tâm coi quỷ dữ
Bạn cùng bền chí níu vương bào
Trời thương tiếp sức làm chi được
Người sợ hà hơi chứ biết sao
Bạn hỡi tháng tư đen sắp đến
Xin chung tay súng góp binh đao...

CAO MỴ NHÂN 
2017


[7]

NHIỆM VỤ QUÂN NHÂN

Quân Đội Nhân Dân hỡi Đỉnh Cao,
Giữa Dân và Đảng, chọn bên nào ?
Mài gươm tráng sĩ buông nghiên bút, 
Xếp áo thư sinh khoác chiến bào.
Bảo vệ non xanh trừ hán tặc,,
Giải trừ giặc đỏ đốt cờ sao..
Hoa Nam tình báo mau trình diện
Trốn tránh liệu hồn lệnh xuống đao.

HỒ CÔNG TÂM
2017


Giữa Cỏi Hư Vô - Thơ Mạc Nữ


 

Ta sẽ chết nằm.. dưới đất nâu
Nhe răng ra cắn mảnh trăng sầu
Bàn tay gân guốc ôm kỷ niệm
Theo xuống địa đàng thế giới sâu

Trả lại giùm thôi... mái tóc chiều
Giữa hồn hoang mộ nắng cô liêu
Ta không còn nữa dòng tâm thức
Giữ lại làm mờ bao dấu yêu

Ta chết, nghe buồn tiếng vọng âm 
Thương ai than gió lặng theo thầm 
Ngày mai mục rữa đời hoang phế
Ta rũa kiếp người qua tiếng câm

Đã uống tình xưa ngập cả môi
Chừ nằm buông bỏ khắp quanh trời
Bao nhiêu hơi khí tàn trong đất
Buồn biết bao nhiêu một kiếp người 

Ta sẽ chết nằm.. dưới đất nâu
Trả ai trăng lạnh tỏa ngang đầu
Bao nhiêu dấu ái rung bờ mép
Thôi.. khoác tay chào, vĩnh biệt nhau 

Mạc Nữ
090402

Thơ Tình Á Nghi



ĐI CHỢ VỚI EM

Chuối, nhung*, hành tím, gừng già
Lui cui, lễ mễ, khề khà lựa ra
Lửng lơ, thong thả, tà tà
Nấu chi lạ quá? Ba ba, vịt, gà?
 
Mắm tôm, đậu phụ, thì là
Bốc lên, bỏ xuống nhẩn nha, rề rà
Rẻ rề! Đắt đỏ…!” kêu ca.
Rau răm, húng quế, sả, cà cũng mua.
Tía tô, mắm tép, khế chua,
Chanh, đường, ớt, tỏi, cá, cua, nghệ, riềng
Mua chi mà lắm, láng giềng?
 
-Anh qua phụ bếp biết liền món chi!
Bún bò em nấu bữa ni,
Canh chua bữa mốt! Gỏi thì bữa mai.
Bữa kia Bảy Món, nướng nai.
Đậu chiên sả, nghệ trổ tài tuần sau.
*
Nhìn em kỹ lưỡng lựa rau
Lòng vui vì được ngọt ngào rủ rê.
 
Ngày xưa phụ Mẹ chợ quê
Xách đầy một giỏ là về nhà ngay.
Ra vườn chọn rổ thưa, dày
Rau tươi, cà mới: vài giây hái đầy
Tha hồ được ngắm trời mây
Dạo chơi thơ thẩn, hây hây gió vườn.
 
Bây giờ giữa héo, tươi, ươn…
Lòng anh thương Mẹ dặm đường cô đơn
Công ơn nuôi dưỡng lớn khôn
Anh chưa phụ bếp ra hồn một hôm
Vặt đầu cá, giã đầu tôm
Con trai Mẹ, chửa lom khom góp phần.
Mỗi khi về phép được ăn
Biết đâu Mẹ đã ngàn lần cực thân!

Á Nghi*29.3.2017
          

Trái Nhung*Ảnh: AYD

NGƯỜI TRỘM NHÌN…HOA

-Nhà em vách ván, lợp tôn
Không như nhà ngói, giữa thôn vườn dừa:
Dù là trong nắng, dưới mưa
Hoa luôn trổ sắc dễ ưa, khoe làng
Chưa hề giậu đổ kềnh càng,
Hoa chăm tỉa xén gọn gàng, tốt tươi.
 
-Tỏa thơm, hoa ngước nhìn trời
Công anh ngó đất, xới, thời cực thân
Chỉ mong đứng lại gần gần
Bước chân thôn nữ một lần bước qua.
 
Vì em: trồng lắm sắc hoa,
Bỏ công sơn cửa, sửa nhà sáng choang,
Hàng rào đóng lại dọc, ngang
Mặc ai cười cợt! Nghiêm trang vì nàng.
 
Bao nhiêu hoa đẹp khoe khoang
Mỗi ngày mỗi hái tím, vàng cầm tay
Hết chiều khờ, lại sáng ngây
Mà sao cứ núp “trường chay” trong này?
Làm sao hiển lộ bên ngoài
Mặn mà say đắm ủ hoài bên trong?
 
Ba thương nên đã mềm lòng
Trao giùm em đóa hoa hồng thật xinh,
Khoe thêm tất cả công trình
Cậu con trai út của mình vì Ai.
 
-Thế rồi cậy mối, nhờ mai
Dẫu còn nhìn trộm, công khai đến nhà
Thế rồi… ra mắt Ông Bà,
Thế rồi hai họ rượu, trà, trầu cau…

Á Nghi*29.3.2017

ảnh sưu tầm: HOA THIÊN LÝ hồng


CHI MÀ KỲ RI?

Người bên nớ đứng xớ rớ
Bỡ ngỡ vuốt tóc bâng quơ,
Người bên ni nói lí nhí
Ai biểu bày điều tình si!
 
Hoa lau lách gió thầm thì
Chê hoa Mắc Cở lạ kỳ
Chỉ thơm lừng hoa… Thiên Lý*
Hiểu tình là cái chi chi.

Á Nghi**13-10-2013.
       
*Hoa Mắc Cở, hoa Thiên Lý: cố ý viết hoa để diễn tả nghĩa bóng của NGƯỢNG NGÙNG & LÝ LẺ trong tình yêu


Ảnh: AYD


SONG HỶ CẮT ĐÔI

Người cầm nhất Hỷ ra đi
Còn lại độc Hỷ làm gì từ nay?
Cớ sao họ phải chia tay?
Buồn vui Song Hỷ từ rày xé đôi!

Á Nghi, 26-7-2013.
 
Ảnh: AYD

ĐẤU Ở ĐÂY, ĐẤY Ở ĐÂU? 

-Đây ở đây mà Đấy ở đâu?
 
-Ở đây đấy! Chờ quá lâu!
Đấy đi đâu? Sao mà xấu!
Người chờ mắt tủi giọt châu.
 
-Sao nóng như bỏ vạc dầu?
Đây đội mũ, Đây cạo râu
Áo quần đẹp ở đâu đấy?
Lại tháo mũ, lại chải đầu…
 
-Con trai ai diện? Muốn ngầu?
Người ta chờ phát lo âu
Chuồn chuồn bay mỏi lại đậu
Đây mỏi chỉ muốn bay cao…
 
Thế rồi …ngọt ngào chẳng ai
Thế rồi họ… đấu ở đây
Bướm hoa trở thành thừa thãi
Đấy, Đây giận nhau mấy ngày.

Á Nghi, 15-10-2013.
 
* ĐẤU Ở ĐÂY >> nói lái >>  ĐẤY Ở ĐÂU?

Ảnh: AYD

 
THỪNG MỀM TRÓI CHẶT

Dễ thương lục bát ngọt ngào
Dễ thương tục ngữ, ca dao quê mình
Dễ thương! Em viết chữ Tình
Anh thương hay ghét phải trình thưa ngay?
 
Không thôi em quyết từ nay
Chỉ thơ, lục bát; chẳng ai thương chàng
Tay, không làm bếp mỡ màng
Lật bao trang sách mơ… màng văn chương.
 
Dễ thương mới có người thương
Làm cao dễ ghét? Mật đường chẳng dư!
Đắng cay cần đến thật ư?
Việt Nam em nhắc, nhuyễn nhừ xót xa.
 
Thương anh, thương Mẹ, nhớ Cha
Thương nào nên viết thành Hoa Cho Đời?
Lật bao trang sử sáng ngời,
Thấy bao chuyện lớn bằng trời! Chẳng lo?
 
Công đâu năn nỉ, thăm dò
Chờ cơm, chờ cửa, điên rồ “nâng khăn”
Sửa anh, “sửa túi”? Khó… khăn!
Mày cau, mắt nhíu. Tự răn: lợi gì?
 
Sao anh làm khó em chi?
Cuộc đời ngắn ngủi biết “đi” khi nào?
Nhắc nhau phải sống thanh cao
Mai “đi” còn để chút màu dễ thương!

Á Nghi*19-2-2011.

   Ảnh: AYD 

KHÔNG CÒN CÔ ĐƠN.

Xuôi nguồn anh xuống từ non
Ôi chàng kỵ mã tí hon băng rừng
Anh trôi trôi, mãi chẳng ngừng
Gặp hồ phẳng lặng chàng dừng cùng em.

Á Nghi**31-7-2013.
 
Ảnh: AYD
   

SẦU HÉO.
*
Viết thay T.H.
*
Chừ anh, người khác đón đưa
Chừ em chẳng muốn dây dưa với chàng

Cây si dãy dọc, hàng ngang
Ngổn ngang đưa đón, rộn ràng bướm ong
Tiếc rằng em khóa cửa lòng
Nuôi con một bóng, khép vòng yêu đương.

Á Nghi, 31-7-2013.
 
  ảnh sưu tầm

TÍ QUẠU.

Bên hồng thắm, vẫn xa xăm lạ lẫm.
Ai nhăn nhăn, nhó nhó, khó đăm đăm
Dưới trăng rằm vẫn cứ thấy tối tăm
Ai khổ lắm hay sao, lời rối rắm?

Á Nghi, 26-7-2013.
 
ảnh sưu tầm

VẪN CHỈ LÀ TÝ HON.
*
Tặng những người vợ “lấy” chồng vũ phu.
*
Kẻ lên tay rồi xuống ngón
Người: người lớn, vẫn trẻ con
Đã làm vợ sao bị đòn?
Đã trẻ con còn làm lớn?

Á Nghi, 31-7-2013.