Chủ Nhật, 29 tháng 9, 2024
Bên Kia Miền Im Lặng - Thơ Lê Văn Trung
Rồi khi nắng tắt ngoài hiên vắng
Ai rót vào ta những nhạt phai
Ta đi cho hết vòng luân lạc
Ta qua cho hết trời thiên tai
Xin gọi nhau về bên cõi hẹn
Một MIỀN IM LẶNG giữa vô biên
Xin gửi thiên thu lời ánh sáng
Soi từng hạt bụi rơi ưu phiền
Ta đi như thế ta là mây
Ta đi như thế ta là gió
Ta đi như lá đã lìa cây
Là đi như hoa tàn hương nhụy
Ta đi nhẹ nhàng như khe suối
Ta đi vội vã như thác ghềnh
Ta xuôi về tận trời quên lãng
Ta về BÊN KIA MIỀN LẶNG IM.
Lê văn Trung
(Viên Hướng gởi)
13. 09. 24
Tranyenhoa/blog
Thứ Bảy, 28 tháng 9, 2024
ĐÊM SAY - Thơ Nguyệt-EmXưa
ĐÊM SAY.
Anh chôn cất rượu nồng mấy mươi thu
Hãy đào lên mời nàng uống với nào!
Rượu nồng say rồi dệt cả trời cao
Những ân ái của lòng mơ đắm đuối
Tình yêu vàng chẳng bao giờ có tuổi
Hãy nâng niu và rót rượu thêm đi
Hãy lắng nghe nàng thổn thức những gì?
Hay im
lặng kề môi vào môi lệ
lặng kề môi vào môi lệ
Nàng có tiếc tình yêu về quá trễ
Để đêm say chếnh choáng, mai phân kỳ
Anh hãy ôm nàng thật chặt, bóng lưu ly
Ngàn hương sắc quỳ dưới chân diễm lệ.
Mưa nữa đi dòng bong bóng li ti
Nước mắt nàng trôi vào lòng anh đấy!
Một đêm say có dành cho ân ái.
Để kiếp này hoa gấm trải hoàng lan.
Rót rượu đi anh làm đẹp môi nàng.
Rót nữa đi cho mắt nàng nhắm lại
Vẫn thấy anh một lãng tử tình si.
Và đừng hỏi ngày mai" Em có đi"
Nguyệt-EmXưa
Thứ Sáu, 27 tháng 9, 2024
thơ lưu nguyễn đạt: HẠT LỰC
HẠT LỰC
đêm dân tộc đăm chiêu ngây trần tục
héo phận người từng mảnh vụn long đong
bao ngào nghẹn âm thầm vơi bóng ngục
ngủ trăm năm tỉnh giấc vẫn như không
chim đậu đất rừng nhớ cây thao thức
khóc hay quên sao mãi mãi vấn vương
khi vĩnh biệt ta hẹn về bến mục
góc trời toang mưa nặng cánh bốn phương
đêm ánh nguyệt lòng dân từng hạt lực
nối mong manh huyền biến khắp non sông
khao khát mãi mùa xuân khơi đầy vực
gió nam nguyên bát ngát cả mênh mông
ngàn việt điểu trường sơn bay một lúc
rừng già kia cội nguồn vẫn thân thương
tay hướng thượng trên dòng đau tủi nhục
thế hệ nay thách đố tận phi thường
rồi tiếp tiếp non sông kia kết lực
để một ngày rạng đông trả biên cương
Lưu Nguyễn Đạt
Virginia–Đất Trinh — May 27, 2013
Thứ Tư, 25 tháng 9, 2024
BÀI CA THÁNG MƯỜI - Thơ Thu Chi Lệ
Tháng Mười về mưa dầm gió bấc
Trời nơi đây thấp thoáng sương mù
Ngày tháng mười mưa sầu lối nhỏ
Lá vàng rơi, chiếc lá cuối thu
Khi anh về đường thu xác lá
Ngõ nhà em đã vắng người thương
Anh cô đơn giữa vùng hiu quạnh
Bài tình ca biết gửi cho ai?
Góc phố xưa giờ sao xa lạ
Em bây chừ phiêu bạt phương nao
Anh ước hẹn hôm nào trở lại
Em có về hát khúc thu ca
Hoa đã rơi rụng đầy trước ngõ
Những màu hoa đẹp tựa trong mơ
Cành hoa tim tím còn ở lại
Mong chờ cơn gió đến đưa thơ..
Thu đã về mùa thu lá đỏ
Lá rơi vài chiếc trước thềm hoa
Con bướm trắng bay về ngơ ngác
Phấn hoa ngày trước đã bay xa
Hương tháng mười mượt mà con gái
Hạt bụi nào bay xuống trần gian
Là hóa thân em ngày xưa đó
Rồi sẽ bay về nơi rất xa..
Vầng trăng tình sử đêm huyền thoại
Ngẫm cuộc đời như giấc chiêm bao
Đêm trăng vời vợi sầu nhung nhớ
Vẫn nhớ ngàn thu chút ngọt ngào..
Thu Chi Lệ
( Tháng 09, 2024)
Trời nơi đây thấp thoáng sương mù
Ngày tháng mười mưa sầu lối nhỏ
Lá vàng rơi, chiếc lá cuối thu
Khi anh về đường thu xác lá
Ngõ nhà em đã vắng người thương
Anh cô đơn giữa vùng hiu quạnh
Bài tình ca biết gửi cho ai?
Góc phố xưa giờ sao xa lạ
Em bây chừ phiêu bạt phương nao
Anh ước hẹn hôm nào trở lại
Em có về hát khúc thu ca
Hoa đã rơi rụng đầy trước ngõ
Những màu hoa đẹp tựa trong mơ
Cành hoa tim tím còn ở lại
Mong chờ cơn gió đến đưa thơ..
Thu đã về mùa thu lá đỏ
Lá rơi vài chiếc trước thềm hoa
Con bướm trắng bay về ngơ ngác
Phấn hoa ngày trước đã bay xa
Hương tháng mười mượt mà con gái
Hạt bụi nào bay xuống trần gian
Là hóa thân em ngày xưa đó
Rồi sẽ bay về nơi rất xa..
Vầng trăng tình sử đêm huyền thoại
Ngẫm cuộc đời như giấc chiêm bao
Đêm trăng vời vợi sầu nhung nhớ
Vẫn nhớ ngàn thu chút ngọt ngào..
Thu Chi Lệ
( Tháng 09, 2024)
Thứ Sáu, 20 tháng 9, 2024
MƯA - Thơ Trần Trung Đạo
Đêm về phố lạ dưới cơn mưa
Nhớ mắt em buồn buổi tiễn đưa
Che tay nghe lệ mình đang ướt
Bước chậm thương cây lá chuyển mùa
Lụt ở quê hương, mưa xứ người
Một dòng tủi nhục chảy không nguôi
Mưa qua biển Thái tanh mùi máu (*)
Bao xác thây người lặng lẽ trôi
Sài Gòn mưa rớt một màu đen
Khóc thầm từ độ đổi thay tên
Em có ngồi bên ao nước nhỏ
Anh, con thuyền giấy cuốn lênh đênh
Hà Nội mưa phùn buổi chớm thu
Đường về lịch sử tối âm u
Hãy khóc lên đi trời tổ quốc
Rửa sạch lầm than lẫn hận thù
Mưa xuống tình người rách tả tơi
Lọc lừa, phe phái vẫn chưa thôi
Mưa che khuất lối về Văn Miếu
Giảng Võ Trường đâu? Sập mất rồi!
Mưa phai mái tóc thời niên thiếu
Tuổi trẻ nhòa theo hạt lệ trời
Ngoảnh mặt về Nam mây xám quá
Bao giờ nắng đẹp núi sông ơi!
Trần Trung Đạo
* Thời đồng bào vượt biển và nạn hải tặc trên Vịnh Thái Lan
Chủ Nhật, 8 tháng 9, 2024
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)