Chủ Nhật, 31 tháng 10, 2021

Ấm Mãi Tình Quê - Thơ Thanh Hữu Huyền

 





Cách Một Ngọn Đèo - Thơ HUY VĂN


Chỉ một đoạn đường 20 cây số
mà lê thê, dịu vợi tựa muôn trùng
Núi, rừng, mây, trải từng nỗi nhớ nhung
đan sương, khói thành lối qua Ô Thước!

Bởi chinh chiến và tang thương đất nước
luôn phủ đầy trên Quê Mẹ thân yêu
Là chinh nhân thời gian chẳng được nhiều
cứ nặng trĩu hành trang chờ ngược bắc!

Cách một ngọn đèo mà xa lơ, xa lắc!
Đỉnh mây vương thầm lặng đợi sương chiều
Từ ngàn xưa lời vọng của tình yêu
thường lạc lối khi vượt đường qua rừng, núi!

Em thường trách tôi sao cứ hoài...hứa cuội!
Huế thương ơi! Dẫu xa cách đôi nơi
Em vẫn cùng tôi sánh bước khắp phương trời
Trong tâm tưởng, ngoài địa hình...trên muôn ngã!

Người ở Sơn Trà mà hồn nơi Bạch Mã (1)(2)
Tôi mơ ngày dừng chân đỉnh Hùng Quan (3)
dang vòng tay nối bọt sóng sông Hàn (4)
với trùng điệp của núi, rừng, mây Thừa Phủ.(5)

Chưa gặp nhau nhưng hoa lòng đang kết nụ
Tình trao Em đã qua mấy sơn khê
Huế thương ơi! Lòng tôi nguyện câu thề
Vượt Vân Ải đến Thừa Thiên mừng hạnh ngộ! (6)

Huy Văn
(Phú Lộc, 1974)

(1) Bán đảo Sơn Trà, Đà Nẵng
(2) Núi Bạch Mã, phía tây bắc đỉnh Hải Vân,
thuộc quận Phú Lộc/ Thừa Thiên
(3) Đệ Nhứt Hùng Quan ( tức đỉnh đèo Hải Vân )
(4) Có xuất xứ từ nhiều nguồn, trong số đó có sông Yên/Thanh Bồ, sông Cẩm Lệ và sông Cái/Vĩnh Điện. Ra đến biển thì được gọi là sông Hàn ( Hàn= rộng lớn, bao la)
Người xưa gọi là Hàn Môn. Đời nay gọi là Cửa Sông Hàn
(5) Tên gọi thuở xưa của Thừa Thiên
(6) Một tên khác của Hải Vân.
Nói về Hải Vân, ca dao Việt Nam có câu:
Chiều chiều mây phủ Ải Vân
Chim kêu ghềnh đá gẫm thân lại buồn.

Thứ Bảy, 30 tháng 10, 2021

Thơ Ý NGA

 









Ý THỨC
Tai nghe tiếng êm ái
Thì lời buông ngọt ngào,
Lời thơm tho học hỏi
Tâm người sẽ thanh cao!

Ý Nga, 2-12-2013.





SAO MÀ THAM!
Quanh năm chạy vạy lo toan
Ngày ngày xoay xở cho ngoan, cho tròn
Tròn tiền? Tiền… bạc! Chẳng còn!
Tham lam, ham muốn mỏi mòn khắp nơi.
 
Quên lòng HỶ, hỏi sao vui?
Những ai tạo Đức: vui tươi đầy tràn
Căm hờn, sân hận? Mệt thân!
Trừ đi thời sẽ nhẹ nhàng thân ta.
 
Đừng tìm đoạt, chớ điêu ngoa!
Đời rồi như đóa sen ngà tỏa hương.

Ý Nga, 2-12-2013







ÁC BÁO
Đừng hãm hại con của người nha bạn
Bởi một ngày bạn cũng sẽ có con
Muốn ăn ngon đừng hèn mọn ra đòn
Móng tay nhọn, vỏ quýt dày đâu thiếu!

Ý Nga, 2-12-2013






HOA THU
Rì rào mưa vẫn nhẹ êm
Gió lay động lá, êm đềm nhạc thu
Vi vu, mây khuất sương mù
Giọt rơi còn đọng riêng tư: hoa chiều.
Ý Nga, 8.9.2008.






SINH, THÀNH
Tinh Cha, huyết Mẹ ra ta
Chuyển từ Biệt Nghiệp ta ra làm người
Nhận thương yêu đã ngàn lời
Vẫn chưa báo được trọn đời yêu thương.

Ý Nga, 18-11-2013.


Cám ơn chị Thu Kỳ đã đăng bài và xin kính chuyển quý Độc Giả:
Người đẹp Ý Nga đã trở lại với chúng ta qua những bài thơ, dù rất buồn vì nỗi lòng nhung nhớ phu quân vừa ra đi.  
Trong thời gian này Ý Nga cũng tìm ra cảm hứng để viết lên tâm tư của riêng mình dành cho người yêu dấu.  
Xin mời thưởng thức những bài thơ của nàng cùng nhiều tác giả khác: 
“HỎI ANH (THƠ Ý NGA PHẦN 44): TRANH VIVI, THƠ LƯU HOÀI; ẢNH NGUYỄN THÀNH TÀI & PHAN THANH TRIẾT”.  
Ước mong Ý Nga sẽ tiếp tục vững tin vào Thượng Đế và sẽ có những ngày an bình hơn.
Trân trọng,
THUKỲ.

Mừng Sinh Nhật Với Đời - Thơ Mây Tím (MM) Nhạc Nguyễn Văn Há

 

  Ngày vui sinh nhật bình yên
Miên man dạo bước trên triền núi cao
  Buông lơi thác nước tuôn trào
Ngọt ngào con suối thương trao êm đềm

    Ngỡ ngàng cảnh đẹp thần tiên
Người ơi cám tạ Ơn Trên phúc lành
  Công Cha nghĩa Mẹ Sinh Thành
Làm sao đền đáp tháng ngày dưỡng nuôi
  Ầu ơ nay đã xa rồi

Ơn Người luôn mãi thương tôi chân tình
    Sáng ngời ngọn nến lung linh
Đón mừng  Sinh Nhật … nghiêng mình Tạ Ơn
    Với đời vui hát mĩm cười
Cung đàn tha thiết nhạc lời hoan ca


Arna 29.10.2021
Mây Tím ( MM)

Tháng Mười Một Đến - Thơ tranh Đỗ Công Luận

 


VIẾT CHO CON - với con yêu Đặng Tuấn Hưng - Thơ Đặng Xuân Xuyến


 

Ừ bố già. Bố hay nhắc chuyện xưa

Hay cảnh giác ẩn phía sau mạng ảo

Hay nhắc lỗi để con dần hoàn hảo

Ừ bố già. Bố khác bố người ta.

.

Rồi một ngày bố cũng phải đi xa

Không bên con để chở che bảo bọc

Con đã lớn phải tự làm tự học

Chữ ĐẠO NGƯỜI con phải khắc trong tim.

.

Cuộc đời này không phải những thước phim

Diễn chưa tốt thì bỏ đi diễn lại

Con phải nhớ thành công từ thất bại

Biết đứng lên từ chỗ đã sai lầm.

.

Con thật thà. Con nghĩa trọng tình thâm

Con nào biết thói đời nhiều cạm bẫy

Lời trái tim không bao giờ bóng bẩy

Sự chân thành không tẩm ướp vị hương!

.

Bố dân thường. Bố chỉ có tình thương

Có nếp sống của Ông Bà để lại:

Biết khiêm tốn, biết cảm thông, nhẫn nại

Biết lắng nghe những ý kiến trái chiều

.

Bố đã già, bố không nghĩ cao siêu

Không ham hố con giật giành danh lợi

Chỉ mong đợi trên bước đường đi tới

Con vững chân bằng tâm thế chính mình!

*.

Hà Nội, 30 tháng 10-2021

ĐẶNG XUÂN XUYẾN




--

Thứ Sáu, 29 tháng 10, 2021

VIẾT ĐI...ĐỂ LỠ MAI SAU - Thơ Đông Hương Tôn Nữ


Viết đi, để lại sau này
nếu khi tôi chết, tặng ai nhớ mình
bình thường thiên hạ vô tâm
nhớ chi một kẻ đã xong nợ đời

Viết đi, dù chỉ cho tôi
đừng quên mình cũng có thời ấm êm
vân du những sợi tóc mềm
về thiên nhai nhận vừa tình vừa thơ

Viết đi, mộng ảo, mơ hồ...
vọng âm một thuở chạm bờ yêu thương
lỡ xa, còn bóng vấn vương
vẹn toàn cổ tích miên trường có nhau

Viết đi, có thể mai sau
có ai nhắc lại thuở đầu khó quên
bỗng dưng nhớ...một cái tên
ưa ngồi tựa biển...ngắm đêm vân hà

đông hương


GÌ RỒI CŨNG QUA

Hiên đời nắng ngả chơi vơi
cái hoàng hôn chạy, vén mây rẽ vào
mùa Thu hồn lá nao nao
cây ngàn triền lạnh sẽ bao nhiêu chiều

Âm thầm con dốc đìu hiu
nỗi đau của cỏ thấm sâu vô ngần
ổ sầu trên nhánh trầm luân
thời gian cắc cớ dị thường chậm nhanh

Tôi ngồi đối diện bâng khuâng
hỏi mình có thấy hoang mang cuộc đời
bốn mùa, bốn bận sầu rơi
phủ cao che lấp khung trời mị xưa

Thương cho mười ngón dư thừa
gõ trên phím nhớ những thô thiển lời
quay về rừng mộng thiên nhai
mời trăng đối ẩm cạn vài chén tương

Một mình với nắng tha hương
tôi theo ngã khói đang vươn xa trần
mặc, con bà nó...sơ_thân
cứ đồng tử khép...quên dần...mai sau

đông hương

Thứ Hai, 25 tháng 10, 2021

QUỲNH THÁNG MƯỜI. - Thơ Nguyễn Thị Thanh Dương


Anh ngắm những đóa Quỳnh cuối mùa
Đóa hoa trắng cánh mỏng nên thơ
Ngày mai hoa sẽ không còn nữa
Có người yêu Quỳnh sẽ bơ vơ..

Quỳnh đến với anh từ lúc nào
Anh và Quỳnh cận kề bên nhau
Mưa ướt Quỳnh và anh ướt áo
Chẳng biết Quỳnh đau hay anh đau.

Nàng thơ áo trắng mộng thần tiên
Quỳnh đến cho cuộc đời đẹp thêm
Thao thức chén trà khuya một bóng
Anh đợi Quỳnh hoa nở về đêm.

Quỳnh của anh đây một góc vườn
Em bước vào đời tỏa mùi hương
Chén trà anh vẫn chưa nếm hết
Hương trà hương Quỳnh anh đều thương

Mùa nào mới là mùa của Quỳnh
Là mùa trăng mật của riêng anh
Cuộc tình ngắn ngủi mà lộng lẫy
Quỳnh đến và đi vội. Sao đành!

Chào em hoa Quỳnh cuối tháng Mười
Tiếc Quỳnh anh bỗng thấy ngậm ngùi
Mùa Thu có bao nhiêu lá úa
Có đóa Quỳnh vừa mới tàn phai.

Nguyễn Thị Thanh Dương

( Oct. 17, 2021)


BÀI THƠ HI VỌNG.

Cuộc sống có buồn có đáng yêu
Em than mây khóc gió đã nhiều
Em sẽ viết bài thơ hi vọng
Em sẽ không nhìn đời một chiều.

Mây gió chắc gì đã biết đau
Thơ em làm cho mây gió sầu
Xin lỗi nhé chỉ là bất chợt
Những khi cao hứng chẳng vì đâu.

Em sẽ viết khi trời đổ mưa
Mà ước lòng mình đã tạnh khô
Lòng em có trời xanh mây trắng
Với nắng vàng hôm gió chuyển mùa..

Em không trách than đời vô thường
Em sẽ đi tìm điều dễ thương
Mỗi phút giây sống đều đáng sống
Thơ em ngọt ngào ly chanh đường.

Bài thơ này chị có vui không ?
Chốc nữa ra ngoài chợ phố đông
Góp thêm một chút đời nhan sắc
Đừng kém màu son nhạt má hồng.

Bài thơ này anh có mơ theo ?
Dù nắng mưa hay gió nghịch chiều
Chiều nay ra phố bình yên nhé
Phố sẽ vui và anh sẽ vui.

Nguyễn Thị Thanh Dương

( Oct.10, 2021)

Thứ Sáu, 22 tháng 10, 2021

Nỗi Nhớ Mong Manh - Thơ Như Nguyệt - nhạc Mai Đằng - Tiếng hát Tâm Thư


Ngày nào không có thư anh

Ngày đó buơi là bun!

Ni nh du có mong manh

Cũng là ni nh trong em rành rành

 

Anh ơi, biết rng anh vn đi làm
Trăm công, nghìn vic không nhàn như em

Nhưng em vn thích, vn thèm
Mong thư anh lm, mong ngày mong đêm

Thc dy không thy thư tình
Ngn ngơ em nh, thn thơ em bun

 

Bun bun em li làm thơ

Thơ em thơ nh, thơ yêu, thơ tình

Đp lm mi tình ca mình

Tình ta trong trng, tình mình thanh tao

Yêu nhau mà chng lao đao

Yêu nhau ch đ làm thơ mi ngày

 

Ai bo tình yêu kh đau?

Yêu anh em thy vui ghê, chng su

Có người  đ du yêu hoài

Còn không có, lòng thành khô khan

 

Yêu anh, yêu rt bt ng

Yêu không điu kin, ch cn làm thơ

Như Nguyt 

Lãng Mạn Thu - Thơ Trần Yên Hòa

 Photo - Mùa thu sang, sắc lá vàng và đỏ bao phủ ở nhiều nơi trên thế giới

 

 Cho NTM

 

Em, mùa thu, mùa vàng rưng hoa cúc.

ngẩn ngơ anh tìm kiếm suốt đời riêng

trong lòng anh mưa vẫn nhòa ký ức

về một người làm ấm giấc mơ em

 

Anh đốt đuốc huơ cho đời tỏ rạng

mùa thu, xa, tận mãi xứ trầm hương

xa ngái lòng ơi riêng mình với bóng

một cành hoa ngâu nở vội bên đường

 

Anh một mình ngẩn ngơ soi bóng lẻ

cành sầu đâu rụng hết lá về đêm

có cơn gió heo may, ngày quê cũ

chợt biết thu về mang dáng áo len

 

Guốc cao gót em nhẩn nha từng bước

mang chút thu quen chớm lạnh sang mùa

mưa cũng lạ lùng như là hơi thở

của em, ta, xưa, trở dậy cùng mơ

 

Mở toang cửa chào mùa thu đến

ghé môi hôn thắm thiết ân cần

trong nhịp đập trái tim, sự sống

một mùa thu, òa vỡ bâng khuâng

 

Mở toang cửa cho lòng hối hả

ôm thu về cùng gió heo may

ta chợt nhớ một mùa thu cũ

của sài gòn, hà nội, xưa sau

 

Thu, em, Cali, một ngày rất vội

cái lạnh se da làm buốt lòng người

đốt chút lửa cho lòng ấm lại

hong cuộc tình, vầy chuyện trăm năm.

 

Trần Yên Hòa

Thứ Tư, 20 tháng 10, 2021

Chợ Nổi Miền Tây - Thơ Trần Quốc Bảo

 


Sáng nay, lang thang chợ trời,
Chạnh lòng tôi nhớ, “Chợ” nơi Quê nhà.

Ở Huế, có chợ Đông Ba,
Hà Nội chợ lớn, gọi là Đồng Xuân,
Giữa Sài Gòn, chợ Bến Thành,
Cả ba chợ ấy, nổi danh xưa rầy!

Còn trên kinh rạch miền Tây,
Thương hồ mua bán tụ bày rất đông,
Đó là “Chợ Nổi” trên sông,
Họp nơi giao điểm, lưu thông ghe thuyền.

Cần Thơ, có chợ Phong Điền,
Cái Răng, chợ nổi, thuộc miền Sóc Trăng,
Chợ Phụng Hiệp, miệt Hậu Giang,
Vĩnh Long, chợ nổi Tiền Giang Cái Bè.

Miền Tây, sông rạch tứ bề,
Rất nhiều chợ nổi, chẳng hề có tên.
Cứ chờ con nước dềnh lên,
Ghe xuồng tụ lại, thành phiên chợ rồi!

Ghe này, hoa quả rau tươi,
Sầu riêng, quít mận, ổi xoài, cam lê…
Thuyền kia, nông phẩm tràn trề,
Đậu khoai, nếp gạo, bắp kê, sắn vừng.

Có bè, thực phẩm thơm lừng!
Có xuồng, đặc sản thịt rừng hươu nai…
Món gì “phố chợ” trưng bày,
Thì trên “chợ nổi” có ngay mặt hàng.

Bán mua, quen giữ lệ làng,
Trái cây, một chục rõ ràng mười hai!
Gặp năm, trúng đậm mùa xoài,
Tính “chục mười tám”, đếm hoài mỏi tay!

Đó là Văn hóa Miền Tây,
Môi trường sinh thái nơi đây đặc thù!
Tình người, chơn chất hiền nhu,
Khinh tài trọng nghĩa, mặc dù chân quê.

Cầu non nước thoát cơn mê,
Cùng em ta sẽ trở về Miền Tây,
Mướn ghe tam bản chèo tay,
Tấp vô Chợ Nổi, nhậu say với tình!

Trần Quốc Bảo