Thứ Bảy, 24 tháng 8, 2024

MỘT TRĂM NGÀY KHÔNG THẤY NHAU - Thơ Kiều Mộng Hà

 

Tôi hỏi: Trăng ơi có nhớ người?
Trăng cười lấp lánh chiếc răng cời
Còn tôi nhớ mãi lời người nói
Trong trái tim này em ngự thôi

Tôi hỏi: Nắng ơi vắng một người
Có còn trải ấm thắm bờ môi?
Nắng im như thể… không buồn đáp
Cho gió đong đưa lúc đứng ngồi

Tôi hỏi: Hoa ơi lệ có sa?
Còn ai sáng sớm đến chiều tà
Nâng niu từng cánh hồng hé nhuỵ
Rồi nhặt hoa tàn trong xót xa

Tôi hỏi: Gió ơi sắp cuối hè
Nhớ người! gió lặng lẽ…im re
Còn ai nhìn lá vàng khiêu vũ!
Gió cũng ngừng lay… cả tiếng ve

Tôi hỏi: Tôi ơi! Chút ngập ngừng
Những ngày điên dại… khóc/cười rưng
Hoá thân cái hạc rơi đôi cánh
Xác nhẹ hồn Không bóng bập bùng

Tôi hỏi: Tâm ơi anh ở đâu?
Có nhìn có thấy em ôm sầu?
Một trăm ngày mất nhau rồi đó
Nhớ quá những ngày hạnh Phúc… đau

Kiều Mộng Hà
Aug.11.2024

Chủ Nhật, 18 tháng 8, 2024

Tình đợi - Thơ Trần Yên Hoà


tranh nguyễn trung

Tình đợi


Ta tháng năm yêu em trong vắt
Lòng gương ý lược như trăng rằm
Như em mười sáu trăng tròn khuyết
Là cả tơ vàng xanh thủy tinh

Ta yêu em biển rộng sông dài
Sông dài sâu ta cùng lướt sóng
Em và ta là chim là bướm
Ta cùng em tạc đá vàng thau

Ơi em tôi mắt đợi mắt chờ
Em sẽ về trong đời sống cũ
Cánh chim nào bay cao bay mãi
Dừng lại non cao núi cả bến mơ

Đợi em mười, hai, ba mươi năm
Bao nhiêu năm còn ta đợi mãi
Mưa vẫn bay trong lòng tê tái
Nước mắt ngược dòng xuống trăm năm

Trăm năm ta chờ nhau trên biển
Rải tro tàn xuống giếng thủy chung
Ta lại chờ nhau bên giòng suối mát
Có trăng vàng rụng xuống mười phương

Trần Yên Hòa

Thứ Tư, 14 tháng 8, 2024

ĐÊM MƠ - (Cho mình) - Thơ Nguyễn Vĩnh Giao




Đêm mơ một giắc mơ hồng
Thấy thằng bé giữa cánh đồng tịch liêu
Chạy tung tăng dưới nắng chiều
Nương theo cánh gió, con diều vút bay

Đêm mơ một giắc nồng say
Thấy tà áo trắng ai bay cuối đường
Nghe lòng ngây ngất vấn vương
Học trò con đã biết tương tư rồi

Đêm mơ một giấc bồi hồi
Thấy người từ thưở xa xôi bước vào
Nắm tay, mỉm miệng cười chào
Dắt dìu vào cõi ngọt ngào đắm mê

Đêm mơ một giấc nảo nề
Thấy vùng đất khổ, bốn bề lửa binh
Đời vùi tận đáy điêu linh
Chờ ngày viên đạn vô tình xoá đi

Đêm mơ thấy cảnh biệt ly
Nhà tan nước mất còn gì mang theo
Cắn môi từ biệt quê nghèo
Lạc loài làm một cánh bèo trôi xa

Đêm mơ một giấc mù sa
Thấy có ông lão tuyết pha mái đầu
Tuổi già quên trước quên sau
Nhưng chuyện xưa vẫn đậm màu nhớ nhung

Đêm mơ thấy buổi tương phùng
Sáng ra, thấy kẻ dở khùng dở điên!!!

Nguyễn Vĩnh Giao
(Houston 06/2024)

Thứ Ba, 13 tháng 8, 2024

GỞI VÀO ANH ĐI! - Thơ Nguyệt-EmXưa


 

Gởi đi em vào chút nắng vàng
Chút heo mây lạnh, gió bay sang
Lòng anh mở cửa em về nhé!
Đọng lại hơi thu chút dịu dàng.

Gởi đi em! vào tận trong anh
chút thương thương nhớ lúc tàn canh
Ru em bằng những dòng tâm sự
Rót mật vào anh, khói xây thành.

Anh ở đây với một mùa thu
Vàng lá bay, sương xuống ngập mù
Thương đời lữ thứ muôn phương lạ
Còn nhớ dêm trăng thơm cẩm cù

Và anh ở đây, em ở mô?
Tâm tư tràn ngập với cỏ khô
Thương con dế khóc, mơ trời sáng
Chui hết thân gầy, nấm mộ thô

Em gởi về anh, chút đời vương
Nghe dòng suối chảy suốt đêm trường
Nhạc lòng đâu phải luôn mùi mẩn
Mà cả tâm hồn lẫn vết thương.

Nguyệt-EmXưa

Thứ Bảy, 10 tháng 8, 2024

PHAN RANG VỌNG TIẾNG U HOÀI - Thơ Châu Phước Kim (VietVanMoi)

 

Ta về đây đồi hoang gió hú
Tháp cổ u buồn chờ ai giữa mênh mông
Ôi nghìn năm đất trời thương nhớ
Vọng tiếng u hoài ơi gió cát ngóng trông

Thương người em Chiêm nữ giữa chiều dông
Gùi nước trên vai nặng tình cố xứ
Bờ dốc hoang vu mãnh đời xa thẳm
Ngóng trông mưa chờ mãi núi đồi mưa .

Mưa ơi mưa, mưa vỗ về hoa lá
Mưa ngút ngàn mưa xanh mát hồn em
Cầu xin mưa cho cây đời tươi thắm
Chim bay về miền thương nhớ lênh đênh

Chim bay về ôi hoang sơ miền nhớ
Gió lưng đèo xa heo hút đời chim
Phan rang Phan rang ơi muôn trùng nắng gió
Vọng tiếng u hoài nghe tha thiết mãnh đời trôi .

Phan rang ngày tháng cũ


Thứ Sáu, 9 tháng 8, 2024

THƠ TÌNH CÒN SÓT LẠI. - Thơ Nguyễn Thị Ánh Nguyệt


tranh nguyen trung

Hãy là gió đi anh !
Tóc em đang chờ đợi
Ngoài hiên có lá vàng đang rơi
Em ngỡ tuổi mình đang tới
Ngày cuối cùng của dòng đời nầy.
Nghe em nói đi
Hãy là tên lãng du
Phiêu bồng trong hồn em
Tưởng chừng con suối reo mùa hạ
Hãy nhìn ánh mắt em
Có câu thơ tình sót lại
Nhạt nhoà trong nước mắt khổ đau
Và hãy nghe con tim em
Đang thổn thức vượt rào
Đến bên giàn hoa tigôn đỏ thắm
Hương hoàng Lan còn ở đôi môi em
Để dâng đời trong gió thoảng
Và hãy để bờ vai anh!
Cho em tựa một chút thôi
Rồi tất cả tan biến vào hư vô.

Nguyễn thị Ánh Nguyệt
(Tác giả gởi)