Thứ Hai, 31 tháng 8, 2015
Tình Khúc Mưa số 35 - Thơ Ngọc Quyên
Một chiều buồn mưa hắt hiu
Thuyền tình về đâu dấu yêu ?
Mùa thu lãng đãng se buồn
Đường xưa lẻ bóng cô liêu .
Vì cuộc đời ta trót trao
Tình yêu người , ôi xiết bao !
Hạnh phúc chân mây đầu gió
Tan theo sóng biển dạt dào .
Vì mộng vàng êm ái thơ
Nhưng tình sầu phai ước mơ
Em tôi ơi thôi đừng khóc
Rưng rức chiều tàn bơ vơ .
Đừng mong người xa cách xa
Tình trao rồi sao thiết tha
Nhưng chỉ là bóng tối tịch liêu
Người ơi cố quên …
nhưng lòng vẫn nhớ nhung nhiều .
Giờ mộng tàn thôi tiếc chi
Vạn ngày sầu tim khắc ghi
Ân tình chỉ là một thoáng
Mưa bay tan giấc xuân thì .
Ngọc Quyên
Nhớ Em - Thơ Kiều Phong
Nhớ em nhiều
Em có nhớ anh không ?
Đừng để cuộc
đời vụt mất
Tiếc thương
những kỷ niệm một thời thân mật
Hãy trân
quý những giây phút ngọt ngào trìu mến bên nhau
Đừng đánh
mất để khổ đau tìm đến, lao xao
Ngắm nhìn
em mỉm cười tươi tắn dưới nắng ấm hôm nào
Hạnh phúc
lắm, cảm thấy đời ấm cúng
Anh nhớ em
nhiều, thật rất đúng
Em có nhớ
anh hay nhớ mông lung ?
Đừng để cuộc
tình ta lang thang cuối nẻo đường cùng
Rồi nuối
tiếc những phút giây tuyệt vời tàn lụng
Quá mõi mệt
nhưng không tài nào chợp mắt
Đứng bên cạnh
nan đề nhưng đừng đề lúng quá sâu
Cảm động
nhiều nhưng không thốt nên câu
Gào thét
trong nội tâm nhưng bên ngoài yên tĩnh
Rất sợ khi
yêu em và càng sợ mất em, tiền định
Tiếc nuối
quá khứ những gì êm đẹp nhất, tình sầu
Có lúc
chìm sâu trong bóng tối và đêm dài vô tận một mầu
Em cho anh
tất cả đời em, dâng tặng
Hôn em nhiều
vô tận nỗi niềm
Mong cuộc
tình đẹp. êm đềm theo năm tháng
Anh nhớ em
nhiều, em có nhớ anh không ?
KIỀU PHONG
(Toronto)
Phỏng dịch từ bài I WILL REMEMBER YOU Cuả Sarah McLachlan
Chủ Nhật, 30 tháng 8, 2015
Tóc Bay Gọi Với... - Thơ Lê Thị Mỹ Công
Sáng lên đồi
Thấp thoáng ...em áo vàng
Lưng chừng dốc
Tựa gốc hoa dầu
Em ngồi như chiếc lá mùa thu!
Ta lên đồi
Nghe gió vi-vu...ngỡ lời em hát…
Ta lên đồi
Nhặt lá thu rơi, tưởng dáng em ngồi!
Lang thang trên đồi, ngắm hoa dầu rơi
Lượn lờ…chấp chới...
Lang thang trên đồi, thoáng tóc ai bay
Gọi với…ngập ngừng...
Và ta,
Ngốc-nghếch-hoa-dầu
Xoay trong gió cuốn...
Sáng lên đồi quẩn quanh
Kìa tóc bay gọi với…
Có dám tới làm quen
Em-mùa-thu-áo-vàng!?
Lê thị Mỹ-Công
Thứ Bảy, 29 tháng 8, 2015
Thứ Sáu, 28 tháng 8, 2015
Lại Về Tháng Sáu... - Thơ Trầm Vâ n
Lại về tháng Sáu mưa bay
Ứớt không em sợi tóc dài huyền nhung
Cơn mưa biết có ướt lòng
Cho anh lau nhẹ bằng mong nhớ chờ
Cơn mưa qua phố hẹn hò
Ửng hồng cánh phượng thẹn thò gió hôn
Chờ em quán nhỏ bồn chồn
Ly cà phê khuấy mùi hương nồng nàn
Hương làn tóc xõa vai ngoan
Hương tình ngây ngất mơ màng chiều trôi
Phút chờ dài lắm em ơi
Dài bay khói thuốc bồi hồi từng giây
Lại về tháng Sáu cầm tay
Dắt tình đi tiếng ve gầy râm ran
Tiếng ve hát khúc hạ vàng
Hạ về qua lối thiên đàng ngẩn ngơ
Rồi qua tháng Sáu ơ hờ
Phố chiều heo hút câu thơ lạc vần
Tình bay theo cánh phù vân
Chỉ còn nỗi nhớ tần ngần ngóng theo
Ngồi bên Tháng Sáu bên chiều
Thả trôi khói thuốc đăm chiêu về người
Tình em trao bấy nhiêu thôi
Bấy nhiêu cũng đủ vàng trời hạ thương
Trầm Vân
Mơ cõng một cơn mưa - thơ Hàn Tương Thi
Có một cơn mưa em chưa gửi vào hạ
Nên áng mây chiều giờ vẫn rong chơi
Anh níu làm sao vai ngày gió cạn
Ngột bóng mùa ánh ỏi tiếng ve sôi.
Một sớm kia đánh thức anh cùng nắng
Nếp hương mùa sắc vụ cứ nồng oi
Mẹ thắt ngày chạy đồng trên cánh ruộng
Gặt… tiếng gà thưa rụng giữa ban mai
Từng mớ lúa quẩy vội …lúc giao ca
Anh chị cả xếp ngày guồng tất bật
Thương lũ cháu mắt dại chưa no giấc
Ngái cùng vệt nắng thơm…
Lúa chở vàng cộm sân
Bông nắng non lẹm mép ngày …hối hả
Cha ấp oi áo sờn lưng thắt dạ
Mồ hôi lăn – tiếng máy phụt đầm đìa
Đau hạt thóc …thập thềnh đôi chân Mẹ
Rộc dáng mùa – khát lành… vết, niềm chưa!…
Em phố xa có nghe chiêm đầy vụ
Nắng chang mùa – mơ cõng một cơn mưa.
Hàn Tương Thi
Hạnh Phúc Qua Mau - Thơ Hồ Thị Triều Lam
Tay ôm nỗi nhớ muộn màng,
Trời mưa tháng Sáu ngỡ ngàng vì sao?
Cô đơn đếm bước thật mau,
Trong trời giá lạnh tình sầu ngẩn ngơ,
Tìm đâu hình bóng đêm mơ,
Trăng khuya sao khuất trời thơ bên đồi.
Xót xa quên lãng thật rồi,
Năm xưa tháng Sáu ta ngồi bên nhau,
Phải chăng đã hết nợ sao?
Chia tay tình đã nôn nao nguyện cầu,
Mùa mưa mấy vạn lần đau,
Bóng hình kỷ niệm lao xao mộng lành.
Một mình thương tiếc riêng anh,
Thôi rồi tháng Sáu ta đành mất nhau.
Ừ thôi! Hạnh phúc qua mau!
Hồ Thị Triều-Lam
Mỗi Nỗi Buồn Mang Một Tên Riêng - Nguyệt Thảo
Mỗi nỗi buồn mang tên một gã đàn ông
em xếp lại cho ngay vần dễ đếm
những cái tên thường ngày phải kiếm
vẫn hồn nhiên chễm chệ ở đầu hàng
Mỗi nỗi buồn mang tên một tình nhân
em đẹp thêm mỗi sau một phiên chợ
để sướt mướt nhiều hơn vào tráo trở
nên nụ hôn / đôi lúc rất . .tình người
Có nỗi buồn mang tên đức Chúa trời
cây thập giá / ngã ba / lòng thòng ân phước
mười ngón tay mân / mê miền cứu chuộc
môi mép còn rền rĩ / phúc âm / ai ?
Có nỗi buồn mang tên đấng như lai
vườn ngộ tịnh / luân hồi đêm tam bảo
em vô niệm / vô chấp / vô y áo
hoá thân đâu ? mờ mịt khói nhang thiền
Mỗi nỗi buồn mang một cái tên riêng
em thích nhất tên nỗi buồn Tận Thế!
Nguyệt Thảo
Thứ Tư, 26 tháng 8, 2015
DUYÊN-NỢ NGHIỆP-BÁO - Thơ Minh Lương TMS
Sanh ra đời trả nợ
Do duyên nghiệp kiếp nào!
Vì nhân tạo đời trước
Bây giờ trả nợ nhau.
Cha mẹ và con cháu
Phải trả nợ cho nhau
Không phải tự nhiên gặp!
Do nghiệp báo đời nào...
Vợ chồng duyên tiền kiếp
Đời nầy gặp lại nhau
Yêu nhau vì duyên nợ
Không phải trời định đâu!
Sống là phải trả nợ
Xảy ra rất tự nhiên
Luật luân-hồi nhân-quả
Có thể thấy hiện-tiền.
Đời nầy phải đau khổ
Nhân kiếp trước tạo ra
Không oán trách ai cả!
Luật nhân-quả ta-bà.
Cuộc đời tạo nghiệp tốt
Quả lành hưởng mai sau.
Không gì tự nhiên đến!
Có nhân-duyên nhiệm-mầu.
Đời nầy gây nghiệp xấu
Hậu quả trả nợ mau
Bị tai-ương đau khổ
Không phải tình cờ đâu!
Sống không tạo nghiệp mới
Trả nợ xong ra đỉ
Không tham ái vướng mắc!
Chẳng vương-vấn sầu-bi.
Nên tránh gây nghiệp ác!
Quả thảm-sầu mai sau
Không thể nào thoát khỏi!
Luật nhân-quả nhiệm-mầu.
Sống nên tạo thiện nghiệp
Trần gian mãi vô thường
Ra đi mang nghiệp báo
Phúc lành hết đau thương.
Minh Lương
TÌNH GỞI GIÓ MÂY. - Thơ Phạm Thị Minh-Hưng.
Xin gởi chút tình theo gió bayChút hương chất chứa nỗi mơ sayMây ơi nhớ nhé đưa người ấy,Và nhắn rằng mộng vẫn ngất ngâyXin viết vần thơ gởi gió mâyLời yêu còn đó những hao gầyNhững chiều nhạt nắng đi tìm mộngCon đường xưa vắng bước chân ai!Ảo ảnh vơi đầy nỗi nhớ mongNgười xa nơi ấy có thay lòng?Trông ngóng cánh chim đà khuất nẻoChiếc lá bay theo gió lạnh lùngTình ơi sao như gió cuốn bayÁnh trăng chứng tích, nhớ nhung đầyLời hẹn ước xưa buồn tuyết đổ,Trời cao mây xám, khóc tình phai!Phạm Thị Minh-Hưng.
Thứ Ba, 25 tháng 8, 2015
LÁ ĐÃ THAY MÀU! - Thơ Thiên Kim
Lá đang ngả màu trên nhánh câyNon xanh mơn mởn chợt úa gầyVàng phai lối cũ sầu man mácTrời tím thoảng buồn in dáng mâyLặng đếm từng mùa thu lướt quaMùa lá vàng khô trải thềm nhàTừng cơn gió lạnh vương gờn gợnSợi nhớ sợi thương rụng la đàÔm ấp mùa thu dấu trong tayNỗi nhớ thương ươm góc trời nàyTrời mây treo lệch vầng trăng tỏChếnh choáng muộn phiền ai có hay?Xào xạc tiếng lá rơi trước sânThu đi, thu lại mấy mươi lầnTình ơi buồn đã dâng lên mắtCuối đời ru mãi một mùa Xuân
Thiên Kim
Lang Thang Tình Buồn - Thơ Ngọc Quyên
Gió vào góc nhớ đêm nay
Nghe hơi sương lạnh đắng cay thu sầu
Thuở hồng hoang khắc tình sâu
Lệ em nhỏ khúc mưa ngâu giọt buồn .
Thì thầm gió hát mưa tuôn
Khóc đời cô lẻ vô thường kiếp hoa
Khi say đắm lúc mặn mà
Lầu tình dệt mộng ngọc ngà uyên ương .
Ai hay giông tố khôn lường
Mang tình em đến cuối đường phân ly
Hỏi em còn lại những gì
Hỏi anh tình có khắc ghi trong lòng .
Chờ người giá buốt hoài mong
Đếm từng thu chết bên song lạnh lùng
Mưa rơi trên mối tình chung
Mưa rơi trên phím tơ chùng tiếc thương.
Ngọc Quyên
Nắng Hồng - Thơ Mây Tím
Nắng hồng cho thắm nụ bôngHàng thông đứng lặng dòng sông u hoàiBờ vai tóc sợi ngắn dàiSợi buông sợi buộc chia hai mối sầuĐèn màu thắp sáng canh thâuCó hay trăng lặn về đâu mây buồnCánh buồm xuôi gió chờ mongSuối nguồn len lách sông lòng đại dươngVấn vương trên lá giọt sươngChiều rơi bóng ngã mơ hương núi rừngĐồi hoang giấc mộng tưỡng chừngAnh về tia nắng sáng từng mây xanhTrong mơ em gọi tên AnhNắng Hồng ngày mới trăng thanh đêm rằmArna 24/8.15Mây Tím (MM )
Thứ Bảy, 22 tháng 8, 2015
Gươm Phai Ánh Vàng: - Thơ Như Thương.
(Huy hiệu Trường Bộ Binh Thủ Đức bằng đồng, đã hoen rỉ (*))
Em ơi trăm nỗi bể dâu
Còn đâu tóc biếc thuở đầu sắc hương
Đất trời bụi đỏ pha sương
Một ngày anh đã dặm đường nhục vinh
Đất Nam, đất Bắc lặng thinh
Dõi trông vời vợi dáng hình Vọng Phu
Thẳm sâu tiếng núi hận thù
Sông ơi trong đục đường tù thăm nuôi
Ngậm hờn vọng ánh gươm chuôi
Giang sơn quốc biến chôn vùi nước non
Áo tù năm tháng đã mòn
Luồng, tre, đói, lạnh đêm còn lại ai
Thân cò nặng gánh đôi vai
Khóc em một gánh non đoài yêu thương
Cỏ cây chia sẻ dặm trường
Rừng sâu thăm thẳm biết đường về đâu
Bao lần nước mắt mưa Ngâu
Thăm chồng ôm nỗi canh thâu u hoài
Anh người áo trận đời trai
Trôi theo mệnh nước, gươm phai ánh vàng.
Còn đâu tóc biếc thuở đầu sắc hương
Đất trời bụi đỏ pha sương
Một ngày anh đã dặm đường nhục vinh
Đất Nam, đất Bắc lặng thinh
Dõi trông vời vợi dáng hình Vọng Phu
Thẳm sâu tiếng núi hận thù
Sông ơi trong đục đường tù thăm nuôi
Ngậm hờn vọng ánh gươm chuôi
Giang sơn quốc biến chôn vùi nước non
Áo tù năm tháng đã mòn
Luồng, tre, đói, lạnh đêm còn lại ai
Thân cò nặng gánh đôi vai
Khóc em một gánh non đoài yêu thương
Cỏ cây chia sẻ dặm trường
Rừng sâu thăm thẳm biết đường về đâu
Bao lần nước mắt mưa Ngâu
Thăm chồng ôm nỗi canh thâu u hoài
Anh người áo trận đời trai
Trôi theo mệnh nước, gươm phai ánh vàng.
Như Thương
22/08/2015.
22/08/2015.
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)