Thứ Tư, 23 tháng 8, 2023

NĂM THÁNG TRÔI . - Thơ Thu Chi Lệ

 


Ngày xưa ta hồn nhiên biết mấy

Chỉ biết đùa vui với cỏ cây

Đêm nhìn những vì sao lấp lánh

Vầng trăng vằng vặc giữa trời mây..

 

Đã trải qua bao mùa ly loạn

Người đâu còn kiếp sống bình an

Vẫn còn thương nhớ về dĩ vãng

Mong tìm giây phút bớt bâng khuâng

 

Đời đã theo dòng nước cuốn trôi

Hoa kia mới nở sao phai phôi

Mây trắng về đâu khung trời xám

Con thuyền mất hướng giữa chơi vơi

 

Thuở xa nhau nghe lòng quạnh vắng

Một ngày dừng lại bước phiêu du

Gió xa về cho hồn lạnh giá

Trời nơi đây lãng đãng sương thu

 

Ngẫm cuộc đời bao ngày hạnh phúc

Giọt sầu vương vấn những ngày qua

Tiếc xuân đi mãi sao đành đoạn

Ta nhớ gì giấc mộng đêm qua

 

Ngọn gió đêm qua buốt cõi lòng

Hàng cây yên ngủ một mùa đông

Cánh  hoa  run rẩy mùa tuyết giá

Tóc ngày xưa giờ đã pha sương

 

Đâu còn người em của tháng năm

Mắt sầu vời vợi cõi xa xăm

Mây nước đã nghìn thu trắc trở

Kỷ niệm mờ phai năm tháng trôi..

 

      Thu Chi Lệ

 Viễn xứ, Tháng 12. 2022

  (""Những Dòng Thơ Cuối")

Thu Chợt Tới Thơ Trần Quốc Bảo



Thu Chợt Tới   

 

Mùa Thu chợt tới, cây chưa biết…

Gió còn ngủ quên trong lá xanh.

Liễu vẫn nghiêng đầu, hong tóc biếc,

Tường vi hoa đỏ rực trên cành!

 

Mùa Thu chợt đến, em vô tình…

Má núm đồng tiền, cười rất xinh,

Vẫn đem nắng Hạ, cài lên tóc,

Thấy cánh phượng rơi, bỗng giật mình!

 

Thời gian mở cửa cho Thu tới,

Nắng vàng hổ phách, tiết Thu phân.

Trời đất vô thường, song hữu hạn,

Con người hiện hữu, nhưng phù vân.

 

 



Thu đã về, sao Hè chưa đi?

Lửa hồng thiêu đốt Hạ Uy Di!

Bao nhiêu oan thác, nào ai biết…

Lệ Thu ướt khung trời biệt ly!

 

Thu đã về chưa, trên Quê Hương?

Sài gòn nhung nhớ, trời một phương.

Tụ do, Công lý… còn không nữa!

Ta gửi về Thu muôn nhớ thương!

 




 Nhớ xưa, những thành phố sương mù…

Ban-Mê-Thuột, Kontum, Pleiku!

Quanh năm giầy saut mang bụi đỏ!

Buồn-muôn-thuở,... quanh năm mùa Thu!

 

           Trần Quốc Bảo

                Richmond, Virginia

           Địa chỉ điện thư của tác giả:

          quocbao_30@yahoo.com 

Thứ Bảy, 19 tháng 8, 2023

Anh Đi ...Hạ Buồn _ Thơ Ngọc Quyên



Anh Đi... Hạ Buồn 

Mưa rơi ướt cánh phượng tàn
Tả tơi trong gió ngút ngàn người đi
Ve không cất tiếng biệt ly 
Nỉ non như thuở xuân thì biết yêu .

Dưới trời mưa lạnh tiêu điều 
Còn đâu rực rở ráng chiều lung linh 
Người đi để lại dấu tình 
Một đời thổn thức bóng hình đã xa .

Chỉ còn mưa lạnh nhạt nhòa
Lời thương chưa nói mắt đà rưng rưng 
Thôi thì thôi nhé thôi đừng
Nói lời chia cách nghìn trùng nhớ nhau .

Biệt ly gió thoảng qua mau 
Lỡ yêu thì biết làm sao hỡi người ?
Hãy như ông Tạo đổi dời 
Thu vàng lại đến quên rồi hạ xưa .

Chút tiếc nuối , chút mong mưa 
Một chiều em đến gió đưa em về 
Đường mưa ướt lạnh tái tê
Một mình cHân bước cơn mê lụi tàn .


Ngọc Quyên

Thứ Hai, 14 tháng 8, 2023

Thơ Ý Nga: ĐÚNG LÀ ĐÀN ANH, KHÔNG HAM HÀNG MÃ,




THIÊN THU DI HẬN

Minh quân trị nước, thương dân
Có đâu độc ác đảng đoàn dã man,
Có đâu bán cả giang san,
Bắt dân nô lệ lầm than xứ người!

*
Thương dân cất tiếng kêu Trời
Tả tơi đến cả mấy đời lệ rơi!

Ý Nga, 21-2-2013




CHỌN BẠN


Suy một ra ba, giữ để dành
Việt gian, Việt Cộng chạy loanh quanh
Chọn sao: liêm chính, đồng hành, mạnh
Bản lãnh, tâm thành. Kỹ nhé anh!

Ý Nga **20-2-2013




TIỀN TỪ THIỆN VỀ ĐÂU?

Bao lừa phỉnh linh đình no túi đảng
Chớ hy sinh vụng tính những ân tình,
Đừng cho tiền phường khiếp nhược cầu vinh,
Không dung dưỡng phường Việt gian bán nước!

Ý Nga, 16-2-2013


Playlist nhạc đấu tranh phổ thơ Ý Nga




Ý Nga kính giới thiệu quý Văn Thi Hữu và chân thành cám ơn website đã lưu trữ thơ văn, nhạc, của Ý Nga cùng bạn hữu:


TIẾNG THÔNG REO - A.C.La. & -Quốc Gia Hành Chánh



http://tiengthongreo.blogspot.ca/search/label/%C3%9DNga






QUÊN RỒI TỘI ÁC VI XI?

Thiếu tỉnh thức, luôn ngập ngừng, chao đảo
Mơ hão huyền: “Cơm áo được bảnh bao!”
Bao: chặt đầu nhấn nước (của đảng nao)
Bao “trí tuệ đỉnh cao” mơ toàn… máu.

Ý Nga, 2023

*Bao > viết theo 3 nghĩa: cái túi, nhiều và trau chuốt (bảnh bao)


ĐÚNG LÀ ĐÀN ANH, KHÔNG HAM HÀNG MÃ!

Thâm trầm, nội lực vô biên
Sử nhà học hỏi, thường xuyên góp phần
Vinh danh, bảo vệ cờ Vàng
Lòng thành, chí vững, chẳng màng gian nan
Mặc phường chao đảo khoe khoang
Chẳng hề sa ngã, bán thân, lụy, hàng.

*
Bao nhiêu hàng mã xuềnh xoàng
Đốt người như giấy, Việt gian bày trò
Sơn cam, hồng, đỏ: hóa… tro
Vậy mà lắm kẻ cứ cho đầu vào!

Khen anh khí tiết thanh cao
Luôn luôn sáng suốt không lao vào thù
“Mỹ nhân kế?” Họ hỏi hù
Anh cười cười, thổi phù phù ra sân!

Ý Nga, 2023



TUI HỔNG HIỂU

Thương anh ở tính khác người
Giả nai, ai hỏi vẫn lời: -Rất ngu!
Cu li, trình độ mèo mù
Học hoài chưa hiểu: Cộng thù… khôn chi?

Ý Nga, 13.8.2023

Thứ Bảy, 12 tháng 8, 2023

DÒNG THƠ CHƯA CẠN ? - Thu Chi Lệ

Ta viết những vần thơ đầy trang giấy

Trải tâm tình nầy cho đến mai sau

Như cây già cỗi mãi trên non cao

Như giây phút chia tay lần tiễn biệt

 

Dòng máu chảy vào tim như sóng biếc

Hồn lắng nghe ai hát khúc yêu thương

Đêm về trong giấc mộng chẳng bình thường

Lệ bờ mi giấu niềm đau thầm kín

 

Sóng biển vẫn nghìn năm không lặng tiếng

Nghe dạt dào như tiếng hát quê hương

Từ khi ta lạc bước chốn trầm luân

Chút kỷ niệm cho nghìn sau đã mất

 

Mỗi chiều lên nỗi sầu thêm chất ngất

Cho hồn mình phiêu lãng giữa cơn mơ

Bài thơ trên giấy cũ mực phai mờ

Như cuộc tình qua rơi vào hư ảo

 

Ai nghe chăng tiếng tiêu sầu áo não

Đưa hồn ta sương khói phủ mênh mông

Một đời qua lưu lạc cõi vô thường

Tìm đâu thấy bài thơ trăm năm trước

 

Dẫu đường đời những bước chân xuôi ngược

Phút giây nào lòng bỗng thấy bâng khuâng

Biết tìm đâu xanh ngát một mùa xuân

Ta gửi vào những dòng thơ chưa cạn

 

Chốn muôn trùng thương về nơi phố cát

Ghi nhớ ngàn sau  một thuở dấu yêu

Dòng thơ ấy trong veo dòng suối ngọt

Thăm thẳm đường xưa những buổi chiều…

 

      Thu Chi Lệ

   ( Ngày 20.07.2022)

     ("Những dòng thơ cuối")

NHỮNG MÙA THU - Thơ Nguyệt-EmXưa



Tôi đã từng yêu những mùa thu
Dù phương trời cũ đã xa mù
Nơi ấy người xưa không còn nữa
Kể cả vành nôi, tiếng ru hời.

Tôi đã từng yêu con đường làng
Mùa sim tím ngọt gió mênh mang
Gàu khua giếng đá, trăng nằm đợi
Chị gánh nước về bóng xiêu ngang

Thu của nhẹ nhàng muôn lá rơi
Sao lòng nặng trĩu tiếng xưa cười
Mây chiều trắng quá và xanh quá!
Từng cánh chim di ngút lưng trời.

Thu sẽ về thôi mà tôi không
Suối ơi có đợi lá vàng rong
Đêm trường ai đợi người trong mộng
Và có bao giờ thương nhớ mong...

Nguyệt-EmXưa