Thứ Tư, 31 tháng 12, 2014

XUÂN QUA XỨ LẠ (tứ thủ liên hoàn) - Thơ Trầm Thi Trang Đông Hải


1- Xuân ơi xa vắng tự lâu rồi,  
Đất khách vương sầu viễn xứ thôi.  
Đông hết bâng khuâng nhìn én lượn,  
Đêm tàn thổn thức ngắm hoa cười.  
Mai đào phố cũ còn khoe sắc,  
Cúc trúc vườn xưa có thắm tươi?  
Thương mãi bến bờ lưu luyến ấy,  
Ngậm ngùi khai bút gửi đôi lời.
  
2- Ngậm ngùi khai bút gửi đôi lời,  
Nắn nót vần thơ cổ lẻ loi.  
Chia nỗi bi thương cùng đất mẹ,  
Cảm niềm hờn tủi với quê tôi.  
Xuân sang cảnh cũ làm xao xuyến,  
Tết đến tình xưa gợi rã rời.  
Nhắn áng mây bay về bến nớ,  
Để hồn lắng lại lúc chơi vơi.
  
3- Để hồn lắng lại lúc chơi vơi,  
Sống cõi phù sinh ngắm cuộc đời.  
Nghe gió miệt mài xua biển động,  
Nhìn trăng thầm lặng tiễn mây trôi.  
Đông đi - xuân đến, hoa đua nở,  
Hè hết - thu về, lá rụng rơi.  
Rón rén Thanh Dương (*) qua xứ lạ,  
Bao giờ nàng mới thật lên ngôi?
  
4- Bao giờ nàng mới thật lên ngôi,  
Tiếng thét nhân sinh vọng một thời.  
Vỡ tổ chim bay đời lạc lõng,  
Mất rừng hổ sống kiếp buông xuôi!  
Trầm trầm lữ thứ đường hiu quạnh,  
Lặng lẽ tha phương bước tả tơi.  
Tống cựu - nghinh tân, còn ước mãi,  
Xuân ơi xa vắng tự lâu rồi!  

(*)Thanh Dương là mùa xuân  
ĐÔNG HẢI Trầm Thy Trang - xuân Mậu Dần 1998  

Tờ Lịch Cuối Năm - Thơ Nguyễn thị Thanh Dương


Tôi vẫn xé mỗi tờ lịch mỗi ngày,
Tờ lịch mỏng tưởng hững hờ vô nghĩa,
Vo tròn tờ lịch tôi vô tình qúa,
Một ngày của tôi đã mất đi rồi..
 
Hôm nay tôi nhìn tờ lịch bồi hồi,
Tờ  lịch cuối của một năm sắp hết,
Như chiếc lá cuối cùng mùa Thu chết,
Tờ lịch là những chiếc lá thời gian..
 
Tờ lịch ghi ngày tháng của âm dương,
Ngày tây ngày ta theo cơn gió thoảng,
Tôi biết tìm đâu những ngày hôm trước?
Tôi biết tìm đâu tuổi đời đã  qua?
 
Bàn tay tôi chạm tờ lịch ngẩn ngơ,
Không nỡ xé sợ lòng mình khô héo,
Không nỡ xé sợ lòng mình tiếc nuối,
Bao nhiêu tờ lịch đã vào hư không?
 
Tờ lịch vui buồn theo tôi cả năm,
Có những ngày đẹp lòng tôi kỷ niệm,
Có những ngày tôi không chờ mong đến,
Tờ lịch ghi từng hơi thở cuộc đời.
 
Đêm nay đêm cuối cùng tháng mười hai,
Tờ lịch mỏng lẻ loi  còn ở lại,
Trên màn hình countdown  chờ năm mới,
Tờ lịch ơi, có khóc lúc giao thừa?
 
Pháo hoa tưng bừng ”Happy New Year”,
Rượu sâm banh tràn trề và khiêu vũ,
Tờ lịch cuối cùng bàn tay tôi xé,
Tờ lịch ơi, tôi khóc lúc giao thừa.
 
Nguyễn Thị Thanh Dương.
     ( Dec. 25, 2014 )

Chiếc Lá Giữa Đại Dương - Thơ Áo Tím Diễm Hương


Vận nước nổi trôi mang theo giông bão
Cuốn hàng triệu người hớt hãi ra đi
Đi đâu? Về đâu? Nào có xá chi!
Chấp nhận hiểm nguy làm mồi biển cả
          
Những chiếc thuyền nan nhỏ như chiếc lá
          Chở cả trăm người trôi dạt đại dương
          Đói khát, máy hư, hải tặc giữa đường
          Kẻ sống, người chết, sống không bằng chết

Vắt hơi thở đến sức cùng lực kiệt
Phó thác phận người cho đấng thiêng liêng
Sóng cả, mưa gào nước mắt oan khiên
Nỉ non những lời khóc than, cầu nguyện
          
Rúng động, bàng hoàng về những câu chuyện
          Thảm cảnh hãi hùng đau xé tâm can
          Ôi nhân loại sao có thể bàng quan
          Cảnh tương tàn được vẽ bằng xương máu

Trang sử chép sự thật không che dấu
Đau đớn thay cho lịch sử Việt nam
Truyền thống oai hùng chống giặc ngoại xâm
Vẫn tự hào bốn nghìn năm văn hiến
          
Lương tâm chôn vùi trong những cuộc chiến
          Bán rẻ quê hương đứt ruột Mẹ đau
          Nhân quyền đâu giữa thời cuộc bể dâu
          Thế giới nào phải làm ngơ không thấy

Những chiếc lá bị đại dương cuốn xoáy
Không có niềm tin, không có tương lai
Giấu trong tim giọt nước mắt u hoài
Nhớ về Mẹ đau lòng con quốc quốc

Áo Tím Diễm Hương

Ta Yêu Đời, Đời Sẽ Yêu Ta - Thơ Thiên Kim


ĐÊM GIÁNG SINH GIỮA LÒNG HÀ NỘI - Thơ Ngô Minh Hằng





Giữa Hà Nội, trong mùa Đông lạnh gía
Lấp lánh hoa đèn đón Giáng Sinh vui
Đời hai mặt như hai bề chiếc lá
Em, buồn thiu, đời rộn rã cuộc đời ...
 *
Em, đêm nay, hiên nhà hay góc chợ
Tiết đông về hẳn lạnh thấu đài tim
Aó rách thế, sao em ngăn được gió
Chẳng cơm chiều, bao tử có nằm im ???
Rồi mai sáng, cùng mặt trời, tất bật
Em mệt nhoài tay bới rác, tìm cơm
Trên bãi rác, người giống như con vật
Con vật người ôi, tuỉ nhục nào hơn ?!
 *
Cạnh bãi rác không xa là thành phố
Có những căn lầu, biệt thự nguy nga
Chủ là đảng viên, sao vàng lố nhố
Trên đỉnh uy quyền, thác loạn, xa hoa ...
 *
Ngày cuối năm đảng tưng bừng yến tiệc
Lấy máu dân làm rượu chúc nhau bền
Quà tân niên những phong bì kỷ niệm
Dày cộm đô la, châu báu, bạc tiền !!!
 *
Con của đảng có dư thừa bánh trái
Và dư thừa quần áo hiệu, đồ chơi
Những thứ đồ chơi văn minh, hiện đại
Những búp bê xinh, mắt chớp, môi cười ...
 *
Em cô độc bước đi trên hè phố
Hè phố cuối năm tấp nập, rộn ràng
Trong tay em, những thứ đời vứt, đổ
Có món đồ chơi cũ kỹ ai quăng
 *
Chợt vọng lại những hồi chuông hối hả
Ô - đêm nay – Đêm Chúa đến cùng người !
Ngước mắt nhìn trời – trời đêm tối qúa
Em nghẹn ngào dòng lệ mặn tuôn rơi.... 

*
Ngô Minh Hằng

DẠT DÀO SƯƠNG KHÓI THIÊN THAI - Thơ Trần Minh Hiền


Có những dòng suối hiền lành 
Chảy qua tâm hồn mẫn cảm
Đêm đêm thắp đèn phước hạnh
Nhủ lòng sám hối lương tâm

Có những dòng sông âm thầm
Tưới xanh những đồng ruộng hạn
Ngày ngày mồ hôi ướt đẫm
Hát vang bài hát cơ hàn

Có những biển xanh lãng mạn
Sóng xô bờ cát hanh vàng
Mùa mùa chắt chiu tình bạn
Ngập tràn hạnh phúc thênh thang

Có những trái tim dịu dàng
Ru ngoan cõi đời khổ ải
Màu sắc, cung đàn, kinh tạng
Dạt dào sương khói thiên thai

trần minh hiền 
orlando ngày 30 tháng 12 năm 2014

Thứ Ba, 30 tháng 12, 2014

NIỀM RIÊNG - Thơ Mặc Khách


Thương nhớ ơ hờ tình ơi thương nhớ
Cây buồn hiu trút lá ngẩn ngơ sầu
 Xót xa nhìn ,phố vắng nhớ thương đau
Đường quanh co, nhạt nhòa buồn hiu quạnh
 
Trở lại đường xưa hồn như chợt lạnh
Lời yêu thương còn đọng buốt thịt da
Phút đam mê đồng lõa ánh trăng ngà
Từ sâu thẳm vọng về đêm sâu lắng           
 
 …Vội vàng chi, hoàng hôn chưa tắt nắng
Em về rồi hoang vắng lạnh lùng hơn
Đêm sẽ buồn thao thức với cô đơn
Và hồn anh nhớ nhung tràn khắp ngã
 
Quê em đó có nắng vàng óng ả
Chiều Tây đô dìu dịu bóng chiều buông
Bến Ninh KIều yểu điệu mái chèo nghiêng
Lơ lửng thuyền trôi nhấp nhô làn nước
 
Chẳng phải bên nhau tan rồi mộng ước
Thương con đò tư lự ánh trăng sao
Tưởng rằng quên lời hẹn của thuở nào
Còn đâu nữa hương thơm làn tóc biếc!
 
MẶC KHÁCH

CẠN LÒNG - Thơ Như Thương


Rượu chưa khui đã cạn lòng
Nến vui chưa thắp, mênh mông đêm về
Đợi ai, đợi một lời thề
Đợi câu thơ lỡ đam mê một đời
Đợi Sâm, Thương giữa sao trời
Đợi đêm thánh hóa tình ơi nhiệm mầu
Đợi ai, một khúc giang đầu
Nghìn năm rồi cũng dãi dầu nhớ thương
Biết đâu trăm mối đoạn trường
Hợp tan, hội ngộ dặm đường tìm nhau
Đợi ai, đâu đợi mưa Ngâu
Lụy cầu Ô Thước trên đầu quạ xưa
Khuya nay rượu cạn âm thừa
Men say còn lại đẩy đưa cuộc tình
Đợi ai, buồn chỉ một mình
Vui ư... ừ nhỉ Bóng Hình với ta
Nghiêng ly vọng lại tiếng khà
Như câu kinh chợt vỡ òa niềm vui
 
Như Thương

(Christmas 2014)