Can Trường Trong Chiến Bại (*)Bài thơ Tưởng NiệmCố Phó Đề Đốc Hồ Văn Kỳ ThoạiThì đành lẽ, Anh là người chiến bại,Nhưng Anh không chấp nhận lệnh đầu hàng,Nhắc đến tên Anh, quân thù sợ hãi,Pháp trường Cần Thơ, Anh đã chết hiên ngang!Thì đành lẽ, các Anh người chiến bại,Nhưng can trường, hùng khí ngất trời cao!Hôn Quốc Kỳ, chào anh em ở lại,Viên Đạn cuối cùng … dâng Tổ Quốc Đồng Bào!Thì đành lẽ, các Anh người chiến bại,Ngậm căm hờn trong tù ngục yêu ma,Lò cải tạo, bày con đường ngang trái,Son sắt hồn Anh, vẫn Việt Nam Cộng Hòa!Thì đành lẽ, các Anh người chiến bại,Nhưng quyết không ở lại với cộng nô,Vượt biển, băng rừng thoát ra hải ngoại,Can trường kinh qua “nỗi chết”, tìm tự do!Thì đành lẽ, các Anh người chiến bại,Thắng thua này, áp đặt bởi ngoại bang!Đoàn chiến hạm đã hải hành quốc ngoại,Đến bờ tự do, mới thực sự tan hàng.Thì đành lẽ, đoàn quân Anh chiến bại,Thế trận này, âu chỉ tạm thời gian,Hồn Tổ Quốc Việt Nam, rồi sống lại!Bóng Cờ Thiêng sẽ vàng rực, khắp Giang san!Trần Quốc BảoRichmond, VirginiaĐịa chỉ điện thư của tác giả:quocbao_30@yahoo.com(*) Cảm nghĩ của Trần Quốc Bảo đọc sách CanTrường Trong Chiến Bại của Cố Phó Đề Đốc Hồ Văn Kỳ Thoại (Đại Tướng Cao Văn Viên đề tựa )–Sách do cố Thiếu Tá Phạm Thành, HạmTrưởng HQ-14 chuyển tặng TQB.
Thứ Tư, 19 tháng 6, 2024
Can Trường Trong Chiến Bại - Thơ Trần Quốc Bảo
Thứ Ba, 18 tháng 6, 2024
TÌNH CHA NHƯ NÚI - Thơ NGÔ ĐỨC DIỄM
Cha cho con đôi tay
Mười ngón dệt mộng đầy
Kết nụ hoa đào thắm
Đời thanh thản vào mây
Cha cho con đôi chân
Sỏi đá mòn tháng năm
Cao thấp đời trăm ngả
Gót hồng nhẹ sao trăng
Cha cho con đôi vai
Đời chĩu nặng thân gầy
Bến hẹn mờ sương khói
Tin yêu mãi ắp đầy
Cha cho con đôi mắt
Chiêm ngắm đời đục trong
Thuyền lướt theo sóng nước
Chèo xuôi mái ung dung
Cha cho con khối óc
Thế sự rối vò tơ
Lần mối chân thiện mỹ
Gót hài nhẹ đường mơ
Cha cho con buồng tim
Trời biển ắp nghĩa tình
Nguồn suối tuôn sữa ngọt
Ấm môi kiếp nhân sinh
Cha cho con cuộc sống
Muôn nẻo đường thênh thang
Tìm lối về đất tổ
Mái nhà xưa địa đàng
Ngô Đức Diễm
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)