Thứ Ba, 25 tháng 2, 2025

GIÁNG NGỌC - TÌNH KHÚC CHO ANH (ViệtVănMới)

(nhớ những mùa VALENTINE đã xa)

1.

Em ước ao làm loài hoa Hướng Dương
Hoa hướng về mặt trời
Còn em hướng về anh trong niềm thủy chung tuyệt đối
Xin cho em đừng một lần gian dối
Để cuộc đời không trắng nghĩa yêu thương
Xin cho em vòng tay mê đắm dị thường
Với bờ môi mềm thoảng vương khói thuốc
Với mắt nhìn êm đềm như suối nước
Với lời ngọt ngào ru em ngủ thật bình an
Đừng hỏi: -“Từ bao giờ em biết yêu anh?”
Em lắc đầu, cười thôi mà chẳng nói
Chuyện thương yêu ví như mây như khói
Chuyện thương yêu ví như núi như sông
Chuyện thương yêu mãi nối tiếp trùng trùng
Thì bao giờ có ai mà kể hết?
Em có thể yêu anh từ tiền kiếp
Từ một thuở nào xa lắc xa lơ
Như chuyện thần tiên: Ngày xửa ngày xưa…
Em có thể yêu anh khi là nữ tì của Tây Vương Mẫu
Nghe tiếng tiêu dặt dìu lúc vào vườn hái táo
Mà quên đường về, bị thiên đình đọa xuống trần gian…
Em có thể yêu anh ngày hình thể chưa thành
Như lời Ca Dao đậm đà tình ý:
“Sao Tua chín cái nằm kề
Thương anh từ thuở mẹ về với cha”…

2

Em ước ao làm loài hoa Mắc Cỡ
Để khép nép, ngại ngùng
Để thẹn thùng, bỡ ngỡ
Khi mắt anh nhìn
Khi môi anh hôn
Khi lời anh nhẹ như tiếng thở:
“Anh đi rồi, em có nhớ lắm không?”
Em ngước nhìn anh và trả lời thầm:
-“Vừa cách biệt đã nghe thương nhiều lắm!”
Thành phố ngập sắc màu tím-đỏ-vàng-xanh của áo dài - váy ngắn
Cả một biển người đi ngược về xuôi
Cả một rừng người nói nói cười cười
Sao trong em như sa mạc hoang vu vô tận?
Tai chỉ nghe gió rì rào trên rặng thùy dương xanh ngắt
(Mà ngỡ như lời chinh phụ ôm con:
-“Ôi chinh phu, em ngóng đợi mỏi mòn
Tóc đã bạc mà lòng son chưa bạc
Còn tưởng nhớ khi tim còn nhịp đập
Còn chờ mong khi chưa rũ liệt hình hài…”)
Mắt ngóng về tít tắp chân mây
Đường bao la chim trời bay cánh mỏi
Em khe khẽ thở dài
Tay vuốt làn tóc rối
Xin đừng ai thắc mắc hỏi vì sao
Thiên hạ chung quanh náo nhiệt, ồn ào
Chỉ riêng em cô đơn, lạc bước…

3.

Em ước ao làm loài chim Ô Thước
Bắc nhịp cầu cho các cặp vợ chồng đang sống chia xa
Để cũng như chúng ta
Không bao giờ cách chia nhau nữa
Anh có em để kể lể vơi đầy niềm thương nỗi nhớ
Em có anh để yêu dấu, giận hờn
Chúng mình xây dựng tương lai
Bằng thủy chung
Bằng chân thành
Bằng tin yêu suốt đời không dời đổi
“Chim lạc bầy thương cây nhớ cội
Người xa người, tội lắm…”
Phải không?

Thứ Năm, 13 tháng 2, 2025

Mùa xuân chín một tuổi hồng - Thơ Lê Thanh Hùng



Chậm thôi em, bước đi chầm chậm
Kẽo trời giông lộ nét xuân thì
Gã trai khờ cố tình lén ngắm
Đăm đắm chiều trong nỗi cuồng si

Xuân chín nõn trên cành lộc biếc
Phập phồng rơi cánh bướm tơ non
Em để ngỏ, tuổi hồng cách biệt
Trãi đường quen, không chút hao mòn

Kìa tóc rối xòa ngang vầng trán
Vội vàng gì mà lại so đo
Ngước đôi mắt ngây thơ đơn giản
Giấu đằng sau một lời dặn dò

Cơn gió tết, bung ngày thốc xối
Lướng vướng chiều trong suốt tầm xa
Chợt quay ngoắt tóc dài, giận dỗi
Sáng bừng lên, óng biếc mượt mà
*
Xuân đến, mới hay em đã lớn
Một tuổi hồng lóng lánh trong tay
Bên lối cỏ tơ non xanh mởn
Nắng xuân đang tỉ mẩn giãi bày

Lê Thanh Hùng

tranyenhoa.blog

Thứ Ba, 11 tháng 2, 2025

LỤC BÁT ĐẦU NĂM - Thơ KIỀU MỘNG HÀ


Ra vườn
Hoa tặng hương xuân
Tặng sương lóng lánh
Ánh trăng đón chào
Tần ngần đứng dưới cội đào
Nhớ người năm cũ…nghe đau đáu buồn

Ra vườn
Cỏ úa leo tường
Ghế còn giữ ấm
dư hương chỗ ngồi?
Hiên đời soi bóng đơn côi
Tiếng từ quy gọi… bồi hồi vọng âm

Ra vườn
Lá dỗi sấp nằm
Thoáng như giấc mộng
thăng trầm nghìn thu
Ngày xưa vô ngã vô ưu
Giờ sao nghe tận tâm tư muộn phiền

Ra vườn
Ngồi tựa mái hiên
Nhớ ai ngâm khúc
Đạm Tiên gặp Kiều
Buồn hiu nhìn bóng mây chiều
Vô thường trong sát na… điều Phật răn




Đêm đêm
Sám hối nghiệp căn
Nến lung linh sáng
tâm thân nhẹ nhàng
Mỗi ngày quét dọn sân am
Lau chùi bụi bám khói nhang chỗ thờ

Đi/về
Mờ mịt bến bờ!!!
Bản lai điện mục…
lờ mờ hiện ra

Kiều Mộng Hà
Feb.07.2025