Chủ Nhật, 21 tháng 8, 2016

Con Sóng - Thơ Ngọc Quyên




Biển diu êm , bạt ngàn biển nhớ
Gió ru hời sóng vỗ mênh mang
Sóng nhấp nhô trôi đi , sóng lượn
Cơn mộng đời dìu dặt mơ hoang.

Anh đã đến một lần sóng cuốn
Lênh đênh cùng biển ái mặn nồng
Dòng thương ơi ! chảy xiết khoan dung
Đừng oà vỡ trái tim khờ dại.

Em vượt sóng đôi bờ dấu ái
Xoáy ngực trần tan tác gió mưa
Mây trên cao gió nổi sóng vừa
Ngàn trùng biếc chập chùng biển lạ.

Con sóng mãi vô tình trên đá
Vỗ thì thầm nỗi nhớ thiết tha
Cho đêm đen soi cùng năm tháng
Đất trời dành con sóng riêng ta .



Ngọc Quyên

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét