Cũng là cây bút mà thôi
Cùng chung nhiệm vụ giúp người chép - ghi
Trẻ thì viết những gì học được
Luyện trí tài tìm hướng đi lên
Bắt đầu chữ LỄ trước tiên
Sau VĂN, KHOA, TOÁN, là miền ĐỊA dư
Môn SỬ dạy kể từ lập quốc
Bao anh hùng vì nước hiến thân
Những ĐINH, LÝ, NGUYỄN, LÊ, TRẦN
Thời nào cũng có hiền nhân giúp đời
Đem xương máu dựng trời Nước Việt
Đem tài năng kiến thiết quốc gia
Học Địa đặng biết nước nhà
Ba miền, bờ cõi sơn hà là đâu
Để yêu mến rừng sâu núi biếc
Giang sơn ta, nước Việt muôn màu ...
Và kỳ quan khắp năm châu
Do tài Thượng Đế nhiệm màu toàn năng
Môn Khoa, Toán vẫn hằng áp dụng
Vào thiên nhiên mà dựng cao đời
Nhà buôn tính vốn tính lời
Nhà bác học tính biển trời, gom, thâu !
Có hưng thịnh, dân giàu nước mạnh
Là nhờ nơi đèn sách mà nên
Môn Văn, ấy chính là nền
Đổi trao tư tưởng đầu tiên của người
Tuỳ giáo dục, tùy nơi nhân cách
Tuỳ tâm tình, đạo hạnh, hiền lương
Hoặc tuỳ điên đảo kỷ cương
Sân si, độc ác, bất lương, gian hùng
Chỉ cần thấy CÁCH DÙNG NGÔN NGỮ
Sẽ biết ngay: VÌ CHỮ LÀ NGƯỜI !
Gốc sâu thì lá không tươi
Vô nhân chẳng nẩy được chồi, được hoa ...
Muốn nhận diện hiền hoà, gian hiểm
Đọc lời văn là biết tỏ tường !
Cảm ơn chữ nghĩa, từ chương
Cảm ơn cây bút dẫn đường, bút ơi !!!
Ngô Minh Hằng
23.10.2008
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét