Hoa ươm màu nắng trên cành
Vàng qua kẽ lá cho long lanh trời
Gió vờn trên cánh nhung tươi
gọi tình yêu đến bên đời thanh tân
Thu về trên phố...bâng khuâng!
Bước nhàn du bỗng trầm ngâm, thẫn thờ!
Mimosa đẹp như mơ
tỏa hương, khoe sắc cho ngơ ngẩn hồn
Nhớ xưa dốc nhỏ chiều buông
có tà áo trắng khơi nguồn mơ hoang
Trông Em mảnh khảnh, dịu dàng
như hoa e ấp bên làn gió qua
Mimosa giữa chiều tà
thoảng hương nắng lụa, mượt mà sương tơ
Mimosa! Ơi nguồn thơ!
Nửa đời biệt xứ chưa mờ dáng xưa
Nhớ Em buồn nói sao vừa
Chia tay từ dạo nắng, mưa gội đời
Chân trời, góc biển...Người ơi!
Thu cao nguyên đã một trời cách xa
Mimosa! Mimosa!
Hoa muôn thuở tạo dáng Đà Lạt mơ!
HUY VĂN
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét