Thứ Hai, 15 tháng 5, 2023

MÙI HƯƠNG ĐẤT TRỜI - Thơ Kiều Mộng Hà


 

Một bên Mẹ
Một bên Bà
Con nằm ngoan ngủ
Chan hoà tình thương

Mẹ mớm sữa
Bà hầm xương
Con căng bụng thở
mùi hương đất trời

Mẹ thức sớm
Bà ngủ ngồi
Con hồn nhiên mộng
một thời tuổi thơ

Mẹ hát nhạc
Bà ầu ơ
Con nằm mơ...
Một giấc mơ diệu kỳ

Mẹ tập chựng
Bà dạy đi
Hai tay siết chặt
con ghì theo chân

Mẹ dạy nói
Bà đánh vần
Con ê a học
mấy lần đọc ...sai

Rồi con
Tròn tuổi trâm cài
Mắt mơ môi mộng
Khoan thai vào đời

Bà giờ
Gần đất xa trời
Trong lòng nguyên vẹn
khấn lời tri ân

Mai kia
Con mất thăng bằng
Một ngày mẹ khóc...
Bà nằm cười tươi

Kiều Mộng Hà

Thứ Sáu, 12 tháng 5, 2023

Tháng Năm Ngày Hiền Mẫu - Thơ Tế Luân

 


Tiếng ve kêu đánh thức đêm huyền ảo

Cây táo sau hè gió nhẹ thơm hương

Con dế mèn rả rích hát trong đêm

Tháng năm hoa hồng lấm tấm giọt sương.

 

Chạm vào tháng năm lonh lanh lá biếc

Cá vẫy đuôi làm khuấy động nơi đây

Nụ sen chớm nở chờ hương nắng hạ

Thấy Mẹ cười ngày hiền mẫu hôm nay.

 

Con dâng lên bó hoa hồng lễ Mẹ

Trên thiên đàng con linh cảm mẹ vui

Thiên thu âm vang theo hồn dương thế

Mẹ hiện về con nghe cả tiếng cười.

 

Tế Luân

Tháng Năm ngày hiền mẫu

Thứ Năm, 11 tháng 5, 2023

Kanittha "Mint" Pasaeng Kim Cương Trong Đống Rác - Thơ Trần Quốc Bảo

 

                         Thơ Trần Quốc Bảo 
 
 Kanittha "Mint" Pasaeng 
Kim Cương Trong Đống Rác
 

Cuộc thi Hoa-Hậu, ở bên nước Thái

Đoạt Vương-Miện là cô gái rất nghèo

Mười bảy tuổi hoa, nhan sắc mỹ miều,

Mint Pasaeng, chuyên nghề nhặt rác!

Lễ Đăng Quang, giữa tưng bừng hoan lạc

Phỏng vấn em; Em thẳng thắn trả lời:

- “Lượm đồ phế thải, là nghề của tôi,

Tôi giúp mẹ, hàng ngày đi nhặt rác

Hai mẹ con tôi, sống đời đạm bạc

Bán ve chai nhưng lương thiện cuộc đời!”

 


Lại hỏi em: - Nay Vương-Miện đoạt rồi

Liệu Hoa-Hậu, có bỏ nghề nhặt rác?

Em thưa rằng: - “Chưa hề nghĩ gì khác,

Vẫn trở về nghề cũ, giúp mẹ tôi

Nếu kiếm thêm tiền, thì cũng tốt thôi!

Tôi mong ước được vào trường Đại Học

(rồi em cười...) nhặt rác tuy khó nhọc,

Nhưng sống tử tế, có gì xấu đâu!”

Em lại cười rạng rỡ, chẳng ưu sầu

Khiến mọi người yêu em đều cảm động!

 


Mint Pasaeng... gương mặt hoa lồng lộng!

Tâm hồn em... Ôi! đẹp biết bao nhiêu !!!

Lễ Đăng Quang bế mạc, vào buổi chiều

“Nữ Hoàng Sắc Đẹp” trở về khu rác

Bà Mẹ nghèo, nhìn sững con... kinh ngạc!

 Mint Pasaeng sụp xuống, lạy Mẹ Hiền

“ Thân xác này, nhờ ơn  Mẹ mà nên

Tạ ơn Mẹ, Mẹ hiền... Con lạy Mẹ! ”

Hai Mẹ con ôm nhau, mừng rơi lệ (*)

Cả bầu Trời Hạnh Phúc, phủ chung quanh !

 

           Trần Quốc Bảo

                  Richmond, Virginia

            Địa chỉ điện thư của tác giả:

          quocbao_30@yahoo.com

Thứ Tư, 10 tháng 5, 2023

TÌM LẠI HẠ XƯA - Thơ Thu Chi Lệ

 

Đã qua rồi một mùa đông giá

Hoa tàn còn đọng chút hương xuân

Làn mây trắng đưa ta vào hạ

Nhớ lại ngày xưa, nhớ thiết tha


Ta tìm nắng ấm mãi nơi đâu

Hạ đã về đây như chiêm bao

Bàn tay khép lại tà áo lụa

Con đường phượng vĩ một màu hoa

 

Nhớ về trường cũ lòng vương vấn

Lưu bút ngày xanh ta đã trao

Thương nhớ bâng khuâng chiều kỷ niệm

Nắng hạ vàng rơi trên áo em

 

Màu nắng còn đâu nơi gió sương

Mây mờ giăng mắc gió muôn phương

Để tháng tư buồn trong nước mắt

Để lòng vương vấn một mùa xưa

 

Người đi từ lúc hạ chưa tàn

Tiếng ve vẳng lại sầu miên man

Trời hôm nay một trời thương nhớ

Một làn mây trắng trôi lang thang        

 

Vầng trăng đầu núi khuất trong mây

Hạ đã về đâu những tháng ngày

Lòng vẫn nhớ vầng trăng diễm ảo

Với ngàn sao lấp lánh đêm nao

 

Vần thơ ai viết mùa xuân cũ

Giây phút chạnh lòng khi chia tay

Nắng hạ nào lung linh mắt biếc

Như màu phượng vĩ rụng đầy sân

 

Ta mơ gì mùa hạ hôm nay

Lòng còn khao khát nắng hè xưa

Để ta về lại tìm trong lá

Hoa kia  héo hắt tự bao giờ..

 

  Thu Chi Lệ

(Một góc trời Âu, vào Hạ 2023)

Thứ Năm, 4 tháng 5, 2023

NHỮNG VẦN THƠ XƯA - Thơ ĐỖ BÌNH



CHỨNG TÍCH

Buồn xưa về giấc chiêm bao!
Thấy rừng bốc cháy thuở nào đã xanh.
Chiến hào cỏ biếc vây quanh,
Tội cây cầu gẫy, cũng thành hồn oan!


M ÀU ÁO TRẬN

Thoáng đã nhiều năm cách biệt rồi
Rời nhau phút cuối kẻ đôi nơi
Em tan thành mộng bên rừng cũ,
Ta bỏ đời trong kiếp ngục tù!

Em lạc về đâu thác về đâu ?
Tình ta để lại mối u sầu!
Em bay vào lẫn trong tinh đẩu?
Hay rũ hồn đau dưới huyệt sâu!

Nếu chẳng còn duyên vẫn nợ nhau,
Thì xin cố giữ nụ hưong đầu
Ta về ôm giấc thời yêu dấu
Lòng vẫn tơ vương mối tình sâu.

Tháng tư hiu hắt vì sao nhọn,
Lặng lẽ thời gian xóa dốc mòn
Người xưa nay phủ màu hoa dại,
Những nấm mồ hoang đám cỏ gai!


TRĂN TRỞ

Tháng tư gío lạnh phương này
Bỗng dưng ta muốn thật say quên đời
Rượu chưa nhấp, lòng chơi vơi!
Đã nghe tiềm thức vọng thời tóc xanh.
Chiến trường sinh tử mong manh
Mịt mù khói lửa vây quanh lối về!
Bạn bè bỏ lại cõi mê
Hồn phiêu rũ sạch lời thề năm xưa.
Còn ta ngơ ngẩn bốn mùa
Ngồi đây gẫm cuộc được thua tháng ngày

Xót đàn chim hạc chân mây
Bờ quê biển đảo đổi thay chia lìa!
Bãi hoang vùi dấu mộ bia
Đồi xưa cỏ mọc buồn kia lưng trời!
Đời như con sóng ngàn khơi,
Nâng tay ôm mặt khóc cười thế nhân,
Tháng tư buông súng nhục nhằn,
Về đây thao thức... chùm chăn mấy lần
Tha hương nghìn dặm gian truân,
Đời như sóng rẽ cũng phần lanh quanh!

Bao năm thiên hạ tranh giành
Riêng ta làm gã tốt xanh hững hờ…
Mê thơ hồn vẫn ngu ngơ
Ở đây lắm kẻ trở cờ rất nhanh!
Mùa xưa câm nín đã đành
Thời nay lại gặp các con rối đời!
Xuân sang nhảy nhót vui chơi
H ạ về ca hát quên thời xa xăm
Tháng tư đốt nén hương trầm
Trong tim để khóc âm thầm cố hương.


KIẾP TÙ

Môi khô nứt bụng đói cào rời rã
Đời lao tù người gầy đét xương da.
Con mắt mở nửa gần như hóa đá
Nhìn quanh đây toàn những nỗi xót xa.

Mùa lá đổ rừng đêm nghe ai oán
Tiếng côn trùng rỉ rả những lời than
Cơn đói lả hàng kẽm gai móc nhọn
Bát cơm đầy chỉ là giấc mơ ngon!

Trong ngục tối ngày đêm dài thăm thẳm
Thiếu tiếng người ngoài tiếng gió xa xăm!
Đời hiu quạnh hồn chết dần say đắm
Tthương bài thơ cũng mục rã âm thầm!

Ta muốn thét cho đời vơi thê thẳm
Vẫn làm thơ chờ về cõi trăm năm.
Người ngoài đó con đường xưa mây xám
Mất tự do thì nào khác trại giam!

Ôi nghiệt ngã trời quê hương u ám
Gió vi vu âm vọng những tháp Chàm!

Đỗ Bình

ĐÊM TRĂNG TAN - Thơ Nguyệt-EmXưa


Anh ước nguyện gì khi trăng đã tắt
Đêm sâu kia chìm trong tối vô vàn
Nghe tiếng gió lùa vào bên khung cửa
Có bồi hồi thao thức mảnh trăng tan.

Trời ươm thơ và gió lộng mây ngàn
Mà hoa đã theo mưa về suối ngọc
Ai đã hát bên đồi, hay thầm khóc
Và ai kia bỏ lại một bến chờ

Mắt thuyền xưa đắm đuối có bơ vơ
Dù muôn ngã vẫn cô đơn là thật
Đã hoàng châu nhưng lòng sầu chất ngất
Chỉ còn tình mà tình một trang thơ

Thương mùa xuân để cánh én hững hờ
Người đã đi trong một chiều thu cũ
Mai có về đời còn bao ấp ủ
Rón rén cười như thuở mới đôi mươi.

Nguyệt-EmXưa

Thứ Ba, 2 tháng 5, 2023

MÓN NGON ĐÂT SÀI GÒN - Thơ Trần Công/LÃOMÃSƠN


MÓN NGON ĐÂT SÀI GÒN

Mấy mươi năm lưu lạc tha phương
Tôi từng ăn món ngon các nước
Không đâu bằng món của quê hương.
Bạn ngồi xuống đây, nghe tôi kể
Những món ngon của đất Sài Gòn:


ĂN SÁNG.

Người Việt và người Hoa ăn sáng,
Hủ tiếu, Phở là món thông thường.

HỦ TIẾU.


Chợ cũ có Hủ tiếu Thanh Xuân
Chợ Lớn, có quán Bà Năm Sa-Đéc
Hủ tiếu Bà Năm ngon đặc biệt.
Trên mặt rắt bột tôm khô chấy
Thêm cụt xíu quách heo béo ngậy
Tô nước lèo thơm phứt, trong ngần.
Một tô hủ tiếu chưa thấy đủ,
Ăn thêm bánh bao hiệu Cả Cần.

PHỞ.



Sài Gòn rất nhiều nơi bán phở:
-Trong hẻm rạp chiếu bóng Ca Thay
-Ở cổng sau Nhà thương Chợ Rẫy
-Đường Pasteur, Tân Định, Sài Gòn.
-Quán Phở Quyền, Tân Bình (Gia Định)
Khách của quán, phần đông là Lính.
Vì ở gần Bộ Tổng Tham Mưu.
Phở gà Pasteur nổi tiếng rất ngon!
Nước lèo trong veo, thơm nứt mũi
Thịt gà giai, đồ lòng, trứng non.
.

QUÁN NHẬU



Công, tư chức sau giờ tan sở
Không về ngay, ăn cơm với vợ
Rủ nhau đến quán nhậu bình dân:
Bên Khánh Hội, Quận Tư Đô Thành
Trong giữa chợ có quán “Tư Xanh”
Món ruột, ngọc Dương hầm thuốc Bắc.



Lâu lâu đổi món một lần
Đa Kao, Quận nhứt, ở gần Nghĩa Trang
Thịt thỏ nấu với rượu vang
Món ngon quán nhậu "Trường Cang" thịt rừng.
Chợ Lớn, Quận Sáu, Phú Lâm
Có quán "Bảy Lọ"nổi danh một thời
Dân nhậu đến từ khắp nơi
Ăn rùa rang muối, lương um nước dừa
Cua lột, đùi ếch chiên bưa
Chén Cha, chén Chú , nắng mưa bất cần.


BÒ BẢY MÓN

Bò bảy món nổi tiếng Sài Gòn
Có Bar Golac, Duyên Mai, Ánh Hồng
Bò tái ăn với mắm nêm
Nhậu một xị đế , say quên đường về.



*
Sài Gòn nhiều hạng nhà hàng
Trung lưu, lao động, cao lầu hạng sang.
Trước hết, kể quán trung lưu,
Ở bên Gia Định, xóm cầu Băng Ky
Quán Trung Thành, bếp Nam Kỳ
Gà xào xả ớt, canh gà lá vang
Cá chiên, cá hấp, cua rang
Thịt kho, dưa giá, tôm càng kho rim
Khách mến chủ quán, Ba Kiêng
Gần xa đổ đến mỗi đêm hết bàn.



Sài Gòn, đường Tạ Thu Thâu,
Quán ăn Thanh Thế từ lâu nơi nầy
Thanh Thế nổi tiếng món “Suông”
Một lần thưởng thức, nhớ luôn trọn đời.




Chuyên Ký, cơn Tàu bình dân
Thực khách, lao đông, thợ, thầy
Cũng đều có đến quán nầy ăn trưa.
Cá mặn chưng với thịt bằm
Cơm thố, và cơm tay cầm
Thêm canh thuốc Bắc hầm gà ác đen.




Quận Nhì, có quán “Tài Nam”
Quán nầy đông khách Mỹ vào ăn trưa
Pizza là món Mỹ ưa
Gà quay lò điện, đuông dừa chiên bơ.




Sang qua chuyện quán lộ thiên
Thực khách ngồi xỗm ngay trên lề đường
Hồng Thập Tự, thuộc Quận Ba
Cháo lòng, cháo vịt, cơm gà roti.
Khách hàng: tài xế Taxi
Cyclo, lao động, và phu sửa đường.



QUÁN NHẬU XA.

Công Tư Chức Sài Gòn làm việc mệt
Mảng sở, muốn thư giãn tinh thần
Muốn hóng gió vùng ngoại ô xa
Họ lái xe lên tận Biên Hòa
Đến những quán nhâu bên bờ sông
Vừa hóng gió và vừa thưởng thức
Cá hấp beer, với xôi chiên phồng.


Bao Năm lưu lạc nước ngoài,
Món ngon quê Mẹ nhớ hoài, không quên.
Thổ công ăn nhậu đất Sài Thành,

Trần Công/Lão Mã Sơn.