Vui Buồn Quê Xưa (*)
Quê tôi bát ngát đồng xanh
Chiêm mùa hai vụ, đất lành nuôi dân
Nghề nông, già trẻ chuyên cần
Quanh năm suốt tháng, tay chân lấm bùnTiết Đông, gió lạnh mưa phùn
Trưa Hè, nóng nực như hun! Coi thường
Vẫn ra canh tác ruộng nương
Kiên trì, một nắng hai sương dãi dầu
Trên đồng cạn, dưới đồng sâu
Chồng cầy vợ cấy, con trâu đi bừa (**)
Tuy lam lũ, vẫn vui đùa
Nửa ngày tạm nghỉ, ăn trưa lót lòngTrai Đoài, ghẹo gái xóm Đông
“Hỡi cô cấy lúa… có chồng hay chưa?”
Gái Đông đáp lại, chẳng vừa
“Chưa chồng!...Nhưng chị chẳng ưa xóm Đoài!”
Ỡm ờ… lại tiếng bên trai
“Chê anh… thì ế chồng hoài!... em ơi!”
Bên gái bèn hát đáp lời
“Có gan ở rể, thì… mời sang đây!
Mười năm ở rể đi cầy
Tám năm cuốc đất, tối ngày đào mương”…
Hò qua, đáp lại dễ thương
Để quên vất vả ngoài nương, trên đồi
Bát cơm đổi bát mồ hôi (*)
Cần cù lao động, một đời nông dân
Có năm, hồng phúc Thiên ân
Được mùa, lúa chín đầy sân gánh vềCó năm thất bại ê chề
Lụt lội, hạn hán… trăm bề khó khăn!
Ai ơi… bưng bát cơm ăn (**)
Chớ quên những nỗi nhọc nhằn dân quê
Trần Quốc Bảo
Richmond, Virginia
(*) Bài Thơ tả cảnh Quê Xưa (trước 1975) Quê nay khác xa rồi!
Quê nay “Nông nghiệp quốc doanh”Toàn dân mất ruộng, biến thành“Dân oan”
(**) Ca dao
*****
2- Thơ : THÔN NỮQUÊ TÔI (Trần Quốc Bảo)
Những nàng thôn nữ quê tôi,
Không son phấn, vẫn xinh tươi mặn mà.
Xuân thì óng ả thướt tha,
Hương đồng cỏ nội, thật thà dễ thương!
Nghề nông, một nắng hai sương!
Quanh năm chăm việc, ruộng nương hoa màu.
Trên đồng cạn, dưới đồng sâu,
Thời nào việc nấy, ngõ hầu chẳng sai.Bao giờ cho đến tháng hai,
Con gái tát nước, con trai be bờ!
Be bờ giữ nước cho vừa,
Để ngâm ải đất, cày bừa khoan thai.
Ruộng cao, em tát gầu giai,
Ruộng thấp, em tát khoan thai gầu sòng.
Chờ cho lúa có đòng đòng,
Cày sâu cuốc bẫm, em không quản gì!
Vẫn yểu điệu, vẫn nhu mì,
Nhưng lao động giỏi, khác chi lực điền!
Tháng ba cấy lúa đồng chiêm,
Từng hàng giẻ mạ, tay tiên cắm đều.Bón phân giữ nước cho nhiều,
Lúa mùa con gái mĩ miểu đơm bông!
Nắng lên ửng cặp má hồng
Tiếng cười thôn nữ vui đồng quê tôi!
Ruộng đồng ơi!… Thôn nữ ơi!
Hình xưa bóng cũ, một trời nhớ thương!
Than ôi!... xương máu quê hương!
Sao nay thành những… Công trường Đặc khu? (!)
Trần Quốc Bảo
Richmond, Virginia
Địa chỉ điện thư của tác giả:
quocbao_30@yahoo.com
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét