Thứ Sáu, 16 tháng 2, 2024

Gối Mộng! - Thơ Kim Oanh



Trên cánh gió gửi mùa mong với đợi
Vượt thời gian diêu vợi đến người mơ
Hạnh phúc hòa khi tim cùng nhịp thở
Tình trăm năm thôi trăn trở sầu thơ

Đêm bơ vơ ánh nguyệt nhờ gối mộng
Hương yêu nồng trăng bóng tựa kề nhau
San sẻ nỗi đau trao những ngọt ngào
Tình như đã ngàn sau không mờ xóa.

Mười Bốn Tháng Hai vườn xuân mở ngõ
Nắng vàng thơm ngan ngát đóa hoa hồng
Xuyến xao lòng khát khao hồn lắng đọng
Valentine thì thầm… yêu lắm biết không!

Kim Oanh
14.2.2024

Chủ Nhật, 11 tháng 2, 2024

Mấy vần thơ mùa Xuân - Thơ ĐỖ BÌNH

 

XUÂN TRÔI

Xuân về qua phố nhỏ
Nắng ươm màu vương tơ.
Pháo nổ dòn vang ngõ
Rộn ràng trái tim mơ.
Ngày tết hồn phơi phới
Màu hạt dưa hồng môi
Mai vàng khoe sắc mới
Đào thắm thêm tuổi đời.
Thời gian như bóng câu
Chớp mắt thoáng bạc đầu
Kỷ niệm xưa nhạt dấu
Theo sóng nước về đâu ?

Nhớ quê buồn không nói
Chiều phai phai nắng rơi.
Biết còn ai chờ đợi ?
Nơi đây tình mù khơi!


XUÂN QUÊ

Bao năm vẫn đợi em đời quá mỏi, 
Mịt mờ nẻo về leo lét trăng soi.
Con suối biếc chảy ngoằn ngoèo trơ đáy
Mùa bão xưa còn rờn rợn đêm say!
Tưởng rũ  sạch mạch sầu trong gối mộng,
Tìm lại nhau, tỉnh giấc vẫn hư không!
Nhúm tóc bạc cũng rụng dần lặng lẽ,
Hồn bay xa theo năm tháng hoang mê!
Ô!có phải xuân về bên khung cửa ?
Tuyết bay bay trắng xóa cánh rừng thưa.
Chút nắng úa hạt vỡ nhòa trên lối,
Những mùa đi chỉ còn giấc đơn côi!
Thôi, cứ để hồn ta xanh phố cũ,
Ôm dòng sông tìm lại bóng trăng thu,
Đời viễn xứ mỗi ngày thêm buốt gía,
Người xưa đây tình vỗ cánh mù xa!

TIẾNG  LÒNG

Lên đỉnh non ngàn vọng cố hương,

Mắt buồn chĩu nặng mấy làn sương.

Nhìn quanh chẳng thấy trời quê mẹ,

Chỉ có tuyết rơi...dốc đoạn trường!

Thấp thoáng trời xa ngày tháng cũ
Chập chùng mây khói bóng phù du  
Nắng hiều xanh biếc màu sương tím,
Buồn thấm chân mây dốc mịt mù!

Đêm mơ thức giấc ngỡ xuân sang,

Tuyết trắng đầy sân nỗi bẽ bàng.
Trong mộng cánh mai vàng rực rỡ
Bên ngoài tuyết đổ mối sầu mang!
Gió đông nhịp phách, đời trăn trở
Cười gượng cho qua một giấc mơ.
Những vết chân sâu trên sóng tuyết
Mịt mờ quê cũ lẫn vào thơ!


HỮNG HỜ 

Kìa dáng xuân về trong nắng úa,
Sao ta vẫn buồn  như hôm xưa!
Có phải vấn vương màu hoa cũ,
Hay ta hờ hững phút giao mùa?
Đó…đây, xuân cũng vầng mây lụa,
Vẫn nụ mai đào muôn sắc đua,
Vẫn tím hạ xanh trời kỷ niệm,
Làm sao thấy được nét xuân xưa!
Hình như ngày tháng không có thật,
Nên ta quên mất phút giao thừa!
Tuyết phất phơ bay ngoài song cửa,
Sương rừng loang sắc bóng chiều đưa.
Tháng giêng trời đất màu mây tuyết,
Xuân đến hồn ta  lộng gió mưa.
Nếu thật hồn quê không còn nữa,
Xuân về cũng chỉ nụ hương thừa.
Dù mai có rộ vàng lối ngõ,
Thì vẫn đâu là hoa năm xưa! 


Đỗ Bình

Lời Tử Sĩ - Thơ Trần Quốc Bảo - Nhạc Trần Chương Lương - Ca sĩ Quốc Cường

 

Lời Tử Sĩ

 

Tạ ơn em, đến thăm anh,

Nằm ngoan, ôm nấm cỏ xanh trên mồ!

Mùi hương lan tỏa mơ hồ,

Thấm vào lòng huyệt, thơm tho nồng nàn.

 

Thôi em! Xin chớ khóc than,

Để hồn anh được bình an miên trường!

Tình mình, chẳng trọn yêu thương,

Biệt ly nhau, giữa đoạn đường thanh xuân.

 

 

Anh xin chịu lỗi muôn phần,

Làm em đứt ruột bao lần xót thương!

Anh nằm xuống giữa chiến trường!

Dâng lên Tổ Quốc, máu xương hình hài.
Inline image

Tình nhà, tình Nước: hai vai,

Đáp đền chỉ một, trong hai mối tình!

Trận tiền, thập tử nhất sinh,

Bỏ em đành đoạn, một mình lẻ loi!

 

 


Bơ vơ góa bụa nửa đời,

Khăn tang ủ rũ, bời bời tóc xanh!

Tạ ơn em, đến thăm anh,

Hai dòng nước mắt, tưới xanh cỏ vàng!

 

Trần Quốc Bảo

Richmond, Virginia

Địa chỉ điện thư của tác giả:

quocbao_30@yahoo.com

Xuân Tha Hương - Thơ Hồng Hà

 

Xuân tha hương luôn nhớ về quê mẹ
Dẫu ngày Xuân cũng đủ bánh, rượu, hoa
Bao năm qua, đón Xuân trong quạnh quẽ
Pháo nơi đây, sao chẳng giống quê nhà
 
Tết xa xứ đủ rượu Tây, bánh tổ
Thịt cá nhiều, rim mứt, bánh chưng xanh
Cây trái đủ màu, thêm cành mai đỏ
Vẫn nhớ thịt đông kèm với dưa hành
 
Xuân tha hương, mẹ ơi con buồn lắm
Nhớ chợ hoa, nhớ đường phố người đông
Nhớ (cô)thảy bài chòi, lô tô má thắm(**)
Ôi! Tết quê hương ấm áp tình nồng...
 
Tết bao lần, khi quê mình khốn khó
Nhớ Mẹ già thức nấu bánh đêm đông
Mẹ còn gói cặp bánh chưng nho nhỏ
Như ngày nào cho hai đứa con không?
 
Thêm lần nữa con không về ăn tết
Xuân tha hương, lạnh lẽo rất cô đơn
Mong một ngày, sum vầy đông đủ hết
Con sẽ về bên mẹ - Tết vui hơn!


                                      01/18/09
                         (Tối 23 đưa Ông Táo)
                                      Hồng Hà

Thứ Tư, 7 tháng 2, 2024

Giao Thừa Độc Ẩm Thơ Trần Quốc Bảo

 

 Giao Thừa Độc Ẩm       

 Năm cùng tháng tận,

Lận đận quê người.
Em ơi!... Xuân lại về rồi!
Đón Xuân viễn xứ, nửa đời tha phương. 
Nhớ Sài gòn,
Nhớ Quê Hương.
Nhớ ơi là nhớ…đoạn đường hành quân!

 


 Nhớ xưa vào ngày đầu Xuân,

Chúng tôi, lính trận Sư Đoàn 22BB     
Đang di hành trên quốc lộ 19
Hướng An Khê-Pleiku
Trời âm u, 
Sương khói mịt mù giá lạnh

Đỉnh đèo Mang Yang dừng chân

Gió Lào heo hút đem Xuân vào rừng

Chợt một trực thăng hạ cánh
Chở theo quà bánh mừng Xuân,

Bánh tét bánh chưng
Và vô số tặng phẩm
Từ hậu phương gửi ra tiền tuyến
Làm ấm lòng người lính chiến tiền phương

 

Tôi cảm động mở gói quà

Khăn len quàng cổ, Mẹ già đan tay

Và Thư Chúc Tết

Của Em gái hậu phương

Gửi ra chiến trường
Chúc anh mau chiến thắng
Để Xuân về Tết đến, Quê Hương vui mừng

Hôm nay tháng tận năm cùng

Cuối trời độc ẩm, não nùng nhớ Quê

Men say, nửa tỉnh nửa mê

Chập chùng ký ức hiện về xót xa

                     
          Trần Quốc Bảo
              Richmond, Virginia    
         Địa chỉ điện thư của tác giả