Đem kỷ niệm ta đan thành chiếc võng
ta ru em trong giấc ngủ tuyệt vời
trọn tình đầu, tình cuối đấy em ơi
thời gian đủ trong tình sâu nghĩa nặng
em hãy ngủ để quên đời cay đắng
giấc bình yên không thao thức suy tư
ta với em không lừa lọc ngôn từ
không là những ngọt ngào trong giả dối
bốn mươi năm theo cuộc đời trôi nổi
chia niềm đau, chia cuộc sống vui buồn
năm tháng dài trong nắng đổ mưa tuôn
vẫn bền vững dìu nhau về phía trước,
hãy ngủ yên, đừng bận lòng thao thức
bởi cuộc đời lắm lúc chẳng bình yên
hãy quên đi những sầu não, ưu phiền
đem kỷ niệm đậm đà tô cuộc sống
với thời gian vẫn giữ lòng tin tưởng
không điều gì chia cắt nổi tình ta
những chim con rồi vỗ cánh bay xa
chỉ còn lại đôi bóng già nương tựa
bốn mươi năm đậm đà cùng hương lửa...
ta ru em, em hãy ngủ yên lành.
Mạc Phương Đình
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét