tranh nguyen trung
Hãy là gió đi anh !
Tóc em đang chờ đợi
Ngoài hiên có lá vàng đang rơi
Em ngỡ tuổi mình đang tới
Ngày cuối cùng của dòng đời nầy.
Nghe em nói đi
Hãy là tên lãng du
Phiêu bồng trong hồn em
Tưởng chừng con suối reo mùa hạ
Hãy nhìn ánh mắt em
Có câu thơ tình sót lại
Nhạt nhoà trong nước mắt khổ đau
Và hãy nghe con tim em
Đang thổn thức vượt rào
Đến bên giàn hoa tigôn đỏ thắm
Hương hoàng Lan còn ở đôi môi em
Để dâng đời trong gió thoảng
Và hãy để bờ vai anh!
Cho em tựa một chút thôi
Rồi tất cả tan biến vào hư vô.
Nguyễn thị Ánh Nguyệt
(Tác giả gởi)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét