Thứ Tư, 16 tháng 12, 2015

Thơ Phạm Duy Xuyên


Tám mươi tuổi tôi còn lang thang trên hè phố
Thất thểu tìm em trên những áng thơ tình
Thường ngồi say sưa bên men rượu đắng
Thả tâm tư theo từng tiếng nhạc buồn
 
Tám mươi tôi vẫn tràn đầy mơ mộng
Mơ mái tóc dài và tà áo nữ sinh
Mơ cùng ai trao chén rượu ân tình
Dù bao kiếp anh vẫn ngồi đây đợi
 
Ai bảo tám mươi tuổi là già
Không! không! tôi vẫn còn là người tình si
Thích ngắm hoa nhìn bướm lượn bay vòng
Nghe tiếng em hát mà thấy lòng thênh thang

Thường ngồi ngắm ánh trăng tan
Nhìn tóc em rũ bên hàng trúc xanh
Trái tim dập dồn nghe hồn rộn rã
Cảm thấy lòng vội vã khi nghe bước chân em
 
 Hồn tưởng tượng theo cánh gió mềm
Thả đi hoang như hạ trắng rong rêu
Em hững hờ tiếng oanh vàng thỏ thẻ
 
Sách vở nào cũng phải vứt bỏ đi
Những mơ ước theo hồn ai hối hả
Đứng giảng bài ngày tháng thật bơ vơ
Nhớ sân truờng thơ mộng buổi ban sơ

Đợi giờ học sao em chưa  vội đến
Buổi học nào em vẫn cứ lặng thinh
Mái tóc dài em vào đời vội vã
Nghe xôn xao tim vỡ tự hồi nào

Thương em lắm!
Áo trắng thơm cuả tuổi học trò
Mắt em buồn như ẩn hiện áng mây trôi
Sao thiên sứ chờ gì mà chưa nói

Cô học trò bé nhỏ bây giờ ở nơi đâu đó
Có mơ về tình lỡ thật lênh đênh
Nhốt kỷ niệm vào tim nghe hồn lạc
Thật hay hư, sao thấy thật hững hờ

Niềm mơ ước nghe chừng như chẳng có
Máu lệ trào lớp học vắng bóng em.
Tuổi đã tám mươi vẩn còn đây hy vọng
Mong một ngày được sống thật với ước mơ..."

Phạm Duy Xuyên

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét