Thứ Tư, 10 tháng 5, 2017

DÒNG NHỚ MỘT CHIỀU - Thơ Đông Hương



Anh nhìn đi anh, con sông lần cuối
mai mình xa rồi, kỷ niệm không phai
Anh nhìn đi anh, chiều lên vời vợi
mai em xa người, dòng buồn...buồn trôi
*
Dòng xuôi về đâu_ có về biển cũ
trên mặt lững lờ_dưới đáy cuộn đau
úp mặt trong tay, xin tim được trọ
mãi trong tim người_ dù mai xa nhau
*
Núi tím in sâu vào thiên tình sử
của một buổi chiều kinh đổ chùa thiêng
có thoáng hương em lẫn trong sương lạnh
cái lạnh hoàng triều thấm tận hồng tâm
*
Mai em đi rồi, nhớ dành một góc
cho cuộc tình đầy xa xót bến xưa
nước lũ thời gian_ nụ hôn sắp khóc
Anh đứng một mình, nhớ mắt em mưa

đông hương


   

CHỈ LÀ DÒNG SÔNG BUỒN VUI



Đêm của tôi, ngày của người
Thời gian lại cứ buồn vui vô chừng
theo nhau đuổi bắt thinh không
vòng quanh biển_ núi, dòng sông ngang cầu
*
Nửa khuya tìm lúc cạnh nhau
mơn man tiếng nhịp tim_ hầu giấc ngon
dù mai mắt trở hoàng hôn
trong sâu đồng tử mình gần hay xa
*
Nằm nghe nước mắt giang hồ
du ca năm tháng dọc bờ nhớ xưa
gảy từng nốt nhạc chẻ mưa
chia vần thơ cũ thặng _ dư ngữ từ
*
Mỏng manh hạnh phúc trong mơ
tuyệt trần đỉnh nhớ vô bờ dòng âm
lướt theo đàn chim uyên ương
cho con mê thức vô thường ru đêm
*
Hạnh phúc xa _ hạnh phúc gần
mấy ai hiểu nổi nhớ nhung tôi _ người
chỉ là dòng sông buồn _ vui
mỗi ngày lên xuống triều đời vào _ ra

đông hương

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét