Dân ta, dân nước Việt Nam
Cao minh nhiều vị, kinh bang lắm người
Ðông Tây kim cổ trên đời
Am tường hay dở mọi thời, phục thay
Công nghệ đã khéo lại hay
Học hành thành đạt, hên may lắm nhà
Thương trường nổi tiếng gần xa
Vang danh triệu phú đếm mà hết đâu
Nhưng trong vui ấy có sầu
Nồi canh mà lẫn con sâu cũng phiền!
Nếu đừng có kẻ đảo điên
Thì ta đâu phải vượt biên xứ người
Nên dù to lớn cơ ngơi
Vẻ vang vẫn nhục kiếp Hời, trú cư!
Vì rằng quốc hận Tháng Tư
Ba miền sông núi đau nhừ còn đây
Nhìn dân sống đọa thác đầy
Người thì mất ruộng, kẻ nay mất nhà
Quê hương đảng cắt nát ra
Rồi đem trả nợ Trung Hoa, cộng Tàu
Xót quê, ai nói một câu
Trói tay, buộc tội, cùm đầu, cộng giam!
Dân còn khốn khổ đa đoan
Riêng ta áo gấm về làng, có vui?
Hãy xin chia chút ngậm ngùi
Bài trừ gian tặc, cò mồi, ngụy chiêu
Ðã không vá mảnh nhiễu điều
Giá gương để mặc sớm chiều bụi giăng
Thì đừng xé nát Công Bằng
Ðập tan Hạnh Phúc, xéo quằn Tự Do
Rồi cầm bánh vẽ thật to
Nối dài tay cộng tặng cho đồng bào
Cũng đừng múa gậy, cầm dao
Ðâm lưng chiến sĩ, đạp nhào đồng hương!
Hỡi ai còn tấm thiện lương
Thì xin gióng những hồi chuông cho đời
Ván cờ tàn cuộc đến nơi
Dân ta, nước Việt đang đòi công minh...
Bia thơm, tạo dựng công trình
Hay là điếm nhục do mình, chọn đi!
Ngô Minh Hằng
15/5/2012
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét