Mưa thu từng giọt sầu nhung nhớ
Lòng còn vương vấn chuyện ngày xưa
Hoa nào tươi thắm mùa xuân cũ
Ngày tháng dần trôi những ước mơ
Thương cành hoa nhỏ còn mơ ngủ
Cánh bướm về nghe thoảng chút hương
Trong đêm lặng lẽ cơn mơ ảo
Chợt thấy đời qua giấc mộng thường
Ai có về qua nơi phố nhỏ
Ngày buồn giọt nắng đã phôi phai
Chim lẻ bạn trên cành xơ xác
Thu về mờ ảo trong sương bay
Sương thu lạnh cho lòng se sắt
Người đi lưu lại mối duyên thơ
Chiếc lá vàng rơi trên cỏ úa
Rồi sẽ tan theo khói bụi mờ
Thu đi mang cả hồn xưa đó
Như lá vàng rơi những buổi chiều
Ta nghe trong gió hồn non nước
Thương nhớ nghìn thu thêm hắt hiu
Dẫu hè xưa đã chia đôi ngã
Xin em đừng dỗi hờn như thu
Đừng ngóng người đi muôn dặm ruổi
Như người biệt tích đã muôn thu
“Mùa thu đã chết, anh nhớ cho..“ (*)
Ta khóc mùa thu ngập lá vàng
Tiếng ca tha thiết chiều nhung nhớ
Thu đã tàn phai, bóng nguyệt mờ..
(*) Bài hát “Mùa Thu Chết“ (Phạm Duy)
Thu Chi Lệ
(Cảm tác ngày cuối thu,2022- “Những Dòng Thơ Cuối“)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét