Thứ Ba, 31 tháng 10, 2023

DẤU HƯƠNG XƯA - Thơ TRANG CHÂU





DẤU HƯƠNG XƯA

Năm xưa em đến, bước chân êm
Lá vàng rụng trải lối đi quen
Mùa thu trong sáng như lòng, mắt
Không gợn mây buồn vương trái tim

Năm nay trời mới chớm thu sang
Sao nắng chưa phai chiều đã tàn?
Sao em hẹn đến rồi không đến?
Để lá đang xanh bỗng úa vàng!

Đâu biết đường đời lạc bước nhau
Em về phương ấy trắng mưa Ngâu
Anh đi, giá buốt chiều sương gió
Tình vỡ hôm nào nghe vẫn đau

Xa người ta hỏi người xa ấy
Kỷ niệm nào theo cuối chân mây?
Kỷ niệm nào trong tim em giữ
Để gió thời gian không thổi bay?

Còn có hôm nào em đến thăm
Trút buồn, trút nhớ, trút băn khoăn
Đôi ta đốt lửa tình yêu lại
Tìm dấu hương xưa, lòng sưởi lòng?

Trang Châu



Thứ Hai, 30 tháng 10, 2023

NHƯ LÀ PHÙ VÂN - Thơ Thu Chi Lệ

                           


Giờ đây ta mới biết đời phù vân

Thu về lá rụng đã bao nhiêu lần

Mắt mờ thêm che khuất màu mây trắng

Đâu thấy sông xưa nước chảy cạn dòng

 

Dường như thấp thoáng một khung trời rộng

Đâu thấy một loài hoa thơm ngát hương

Còn trong ký ức mây trời phiêu lãng

Ta có ngờ đâu đời đã phong sương

 

Cố giữ một niềm đau nào ai biết

Cây sầu đông lá rụng chiều hoang vắng

Tiếng còi tàu thê thiết đêm giã biệt

Một lần đi là vĩnh biệt trăm năm

 

Thôi đành tiễn người đi đêm không trăng

Thôi đành mắt lệ nhạt nhòa trong mưa

Cánh én bay về nơi phương trời thẳm

Sao em còn đứng bên bờ đợi ai?

 

Một đời phù vân bao cảnh đổi thay

Đời đã cho ngọt bùi cùng cay đắng

Một ngày ta sẽ như chiếc lá rơi

Đi vào một cõi trời xa mây bay

 

Một ngày ta nhìn lại khung trời ấy

Vầng trăng tròn khuyết cõi mông lung

Mây vẫn trôi cho hoàng hôn phai sắc

Mùa xuân dường đã xa ta nghìn trùng

 

Có những cơn gió chướng từ muôn ngã

Cho mây trời lãng đãng đã tan mau

 Biết đời phù vân lòng ta buông thả

 Giữ tâm an tịnh về nơi nhiệm mầu..

 

   Thu Chi Lệ

 

Thứ Sáu, 27 tháng 10, 2023

KHÓI THU -Thơ Kiều Mộng Hà và Thơ Họa - Lãng Phong



KHÓI THU

Sáng nay mây bỗng thở sương mù
Lành lạnh se da, má ửng thu
Nhánh rũ chim buồn ngưng tiếng hót
Cành trơ dế khóc rợn âm u
Lá khô xao xác theo chân sóc
Cảnh nhuốm đìu hiu tiếng cuc koo (*)
Vài hạt mưa thưa như lệ nhỏ
Gió ơi thôi gió hãy ngừng ru

Kiều Mộng Hà

Oct19th2023
(*) tiếng chim cu gáy

Thơ Họa:

SƯƠNG THU

Đỉnh núi lồng sương, khói tỏa mù
Khói nhòa giữa lũng quyện sương thu
Cây rừng lẳng lặng trong huyền ảo
Suối nước lờ mờ dưới thẳm u
Vịt lội quanh hồ càm cạp cáp
Chim gù cuối ngõ kúc kù ku
Hàng dương đẫm ướt rơi từng giọt
Lẻ bóng trăng về lạnh gió ru…

Lý Đức Quỳnh
21/10/2023

THU HẬN

(Hoạ 4 vần)

Sương sớm trời nay khá mịt mù,
Sắt se lành lạnh buổi tàn thu.
Sầu lòng thiếu phụ hồng nhan hận,
Sụp đổ tình yêu khổ não ru !
Sang bến đổi thuyền gieo khổ ải,
Sẻ đàn chia nghé tạo trầm u !
Suy tàn gia đạo chàng ơi hỡi…
Sơn hải thề xưa… lệ ướt bâu !

Liêu Xuyên

TÀN THU

Gió nhẹ tinh mơ sương toả mù
Da se lành lạnh buổi tàn thu
Cây rừng thay lá màu vàng đỏ
Huyền ảo cảnh tiên hạ giới u
Vạn vật gieo sầu đông rụng lá
Đìu hiu chim gáy cúc cù cu
Chạnh buồn cánh hạc tìm nơi trốn
Tuyết phủ lạc bầy tiếng mẹ ru …

Yên Hà

23/1012023

THU CẢM

Trời đang giăng mắc đám mây mù
Cái lạnh se người bóng dáng Thu
Cành liễu buồn tênh ngừng rủ lá
Bướm ong ngần ngại trốn thâm u
Vườn khô xơ xác đùa chim ấm
Mái lá mơ hồ chứa cúc cu….
Một trận mưa thưa truyền tiết điệu
Như là tiếng hát, giọng hò ru…

TRỊNH CƠ

THU BỎ ĐI RỒI

Trời bỗng vây quanh bóng dáng mù,
Gió buồn thương nhớ gọi nàng thu.
Lá lìa cành bỏ rơi buông đất,
Dế tiếng sầu vang vọng thét “u”.
Sương lánh kiếm nơi sa tấp bến,
Bạn tìm gom tổ gọi chim cu.
Tuyết xa xa báo mùa đông đến,
Tấp núi vang ồn hét kéo ru.
*
Sao nở đành đi bỏ…..hởi thu!

HỒ NGUYỄN

(24-10-2023)

DU THUYỀN NGẮM MÙA THU
Thuyền đi chầm chậm dưới mây mù
Cảnh tượng trên đường đậm nét thu
Vũ nữ nhịp nhàng ngân điệu múa
Nhạc công nắn nót khúc trầm u
Xứ người đông vẫn rền xa mã
Quê mẹ hè về vọng tiếng koo
Uốn lượn thác ghềnh hoa sắc biết
Bập bềnh sóng nước nhạc tình ru

Hưng Quốc

Texas 10-23-2023

CHỚM THU

Sương trắng chiều nay đã tỏa mù
Biết rằng trời mới chớm vào thu
Rừng phong nhuộm đỏ nơi hoang vắng
Đồi núi pha vàng chốn tịch u
Huyên náo rộn vang lời lũ trẻ
U buồn xa vọng tiếng chim cu
Đường làng thưa thớt người qua lại
Gió lạnh se lòng khúc mẹ ru

Songquang

20231024

THU SẦU CẢNH XA QUÊ.

Trời Thu xế ngã đặc mây mù...
Gió chướng thổi về rụng lá thu.
Căy cò lá cành sương lấp lánh,
Ghềnh trăng mây khuất cảnh âm u...
Ễnh ương tấu nhạc buồn khôn xiết...
Sầu cảnh xa quê tiếng hót cu..."cor.. ro ..roo..."
Chín nhớ ,mười thương lòng thắt thẽo...
Có ai nhớ đến Mẹ hò...ru...

Mỹ Nga.

24/10/2023 ÂL,10/09/Quý Mão.

BUỒN TÀN THU

Lam mờ,bàng bạc, lạnh, tàn Thu
Ngõ vắng, sương che, phủ xám mù.
Mưa tạt hiên sau, rơi thánh thót
Gió lùa mái trước, thổi trầm u.
Buồn nơi đất khách, đời xa xứ
Xót chốn quê hương, bóng ngoại thù.
Rảo bước về nhà trời sụp tối
Chìm vào giấc ngủ, mộng đêm ru...

DUY ANH

10/24/2023

HƯƠNG THU.

Bàng bạc sương mai phủ mịt mù,
Heo may hiu hắt một trời thu.
Cây già chuyển sắc rừng phong vắng,
Lá úa pha màu thảm cỏ u.
Hoa cúc say mê bao mặc khách,
Trái hồng quyến dũ đám chim ku.
Xa quê nhớ mãi mùi hương cốm,
Thác đổ con diều tiếng sáo ru.

Mỹ Ngọc.

Oct. 24/2023.

ĐÀ LẠT MÙ SƯƠNG

Đà Lạt sương rơi khói tỏa mù
Mưa phùn se lạnh má hồng thu
Rừng ngo u ám chim không hót
Nhánh rũ buồn hiu suối vọng u
Bảo Đại dinh cơ lưu đám sóc
Hoàng triều cương thổ lạc bầy cu
Cam Ly thác đổ mơ đàn hát
Thắng cảnh thông reo vọng gió ru

MAI XUÂN THANH

(10/24/2023)

MƯA THU

Ẩn hiện từ xa đám khói mù
Bay vàng lá rụng đượm tình thu
Vầng mây chuyển kín màu đen thẳm
Dãy liễu giăng mờ sắc tối u
Gió thổi nghiêng trời thầm dựng bão
Mưa rơi phủ lối lặng che dù
Liêu xiêu gót bước đường hoang lạnh
Cảm tưởng bên mình tiếng nhạc ru

Minh Thúy Thành Nội

Tháng 10/24/2023


Chủ Nhật, 22 tháng 10, 2023

CHIỀU QUA VÀM CỐNG ( Tặng Khóa 57 Rừng Núi Sình Lầy ) - Thơ Huy Văn

 

Buổi chiều. Mưa đổ trên sông vắng
Công voa dừng lại đợi chuyến phà
Bến Bắc chập chờn trong sương trắng
Một dòng trăn trở đục phù sa.
 
Chiều qua sông thoáng buồn se sắt
Mưa thấm Poncho, lạnh cõi lòng
Lạnh tràn lên mắt, lên thép súng
Lính trẻ xa nhà nhớ viễn vông.
 
Ta qua sông. Thì đang qua sông!
Mây  giăng lối, trắng mênh mông
Mưa đọng hạt mềm trên nón sắt
Từng giọt rơi thầm vào  không.
 
Con đò đẩy ngược để thả xuôi
Chòng chành sóng vỗ, lục bình trôi
Lính cũng phong trần trên vạn lối
Bềnh bồng như đám lục bình thôi!
 
Đường ra mặt trận vùng châu thổ
Mang dấu phù sa, lấm đất màu
Giày saut lết bết, mưa lầy lội
Mỗi bước chân qua, một nỗi sầu.
 
Lính trẻ thở dài  chinh chiến
Chiều qua Vàm Cống thoáng chạnh lòng
Bên bồi, bên lở, sông vẫn đục
Cho đến bao giờ nước lại trong?
 HUY  VĂN
Trên đường vào Chi Lăng, Thất  Sơn
10-1973 )

Chủ Nhật, 15 tháng 10, 2023

TỰ SỰ - Thơ HUY VĂN




Tháng 10! Thu. Sương giăng mờ ngõ tối
Ngồi bâng khuâng thả mộng đón tàn canh
Đêm mù khơi, lạnh tràn lên ánh mắt
Người quạnh hiu, lòng vọng khúc quân hành.

Mỗi ngày trôi là một niềm u ẩn
lan tỏa từ đáy huyệt của thời gian
Trong tuyệt động của thâm u quá khứ
chất chồng thêm bụi ảo thuở tan đàn!

Tháng 10! Đêm. Lòng càng thêm quay quắt
trước ngả ba, ngả bảy của nhân sinh
Xa xăm quá những nụ cười, ánh mắt
đành đối gương tự sự với...riêng mình!

Lòng rất muốn quên nỗi sầu vong quốc
khi sống đời lữ thứ chốn tha phương
Dù chẳng phải lưu đày, nhưng biệt xứ
nên chân đưa theo từng bước đoạn trường!

Tháng 10! Nhớ. Rừng núi xưa thầm lặng
cùng màn đêm canh thức giữa tuyến đầu
Nay rấm rứt giọt buồn trong đêm vắng
Hỏi tình chung: "Đã còn mây nông, sâu?!"

Trôi thấm thoát những tháng năm cô lữ
cảm hoài dâng theo từng bước ly hương
Vẫn là nỗi mong chờ mùa sao rụng
để chân quen về đếm bước phố phường.


HUY VĂN

Thứ Hai, 9 tháng 10, 2023

TRÂN QUÝ - Thơ THU CHI LỆ

 

Còn đâu ngày tháng đẹp như mơ

Áo trắng trường xưa tóc chấm vai

Vô tư những tiếng cười trong vắt

Mơ mộng tình ai thuở đợi chờ

Con đường phía trước hỏi về đâu

Nhìn lại ngày qua đậm nỗi sầu

Lòng ta bao nỗi niềm tiếc nhớ

Con đường ngày ấy vẫn in sâu

 

Biển vẫn rì rào muôn sóng vỗ

Mây trắng về đâu mây vẫn bay

Giấc mộng ngày xưa trong dĩ vãng

Sao còn vương vấn nỗi chia xa

 

Xuân đã qua cho mùa thu đến

Lá vàng rơi ngập cả lối về

Ta cố quên  nhưng lòng lặng lẽ  

Ngậm ngùi thêm những  nỗi đau tê

 

Ngày tháng trôi mà hồn nặng trĩu

Vẫn tươi dù đắng ngắt bờ môi

Dập vùi ta một đời dâu bể

Chết trong lòng giây phút ly bôi

 

 Bên kia còn lại những dòng sông

Nước chảy hai mùa ngày đã cạn

Như đã cạn khô dòng nước mắt

Dĩ vãng mờ phai sương khói tan

 

Mấy mươi năm ấy đã nhạt nhòa

Sao lòng hờ hững lúc bên nhau

Lúc chia tay thấy lòng quyến luyến

Để ngàn sau tiếc nhớ  muộn màng

 

Người cứ vui bên ngàn sắc thắm

Bên này sương trắng lạnh lùng ai

Một ngày hạnh phúc là trân quý

Năm tháng vô tình mộng cũng phai

 

Cuộc đời mấy chốc đã trăm năm

Trân quý riêng ta kỷ niệm buồn

Mùa thu lá rụng đầy sân cỏ

Đông về se lạnh một hồn tôi..

 

 

      Thu Chi Lệ

   Tha hương, Ngày vào đông 2022

        (“Những Dòng Thơ Cuối“) 

Chủ Nhật, 8 tháng 10, 2023

Nhớ Về Phú Yên - Thơ Trần Quốc Bảo


 

   Nhớ Về Phú Yên   

 

Bao năm lưu lạc xa Quê,

Trăm thương ngàn nhớ, gửi về Phú Yên!

Chốn xưa, cảnh đẹp người hiền,

Ruộng đồng trù phú, một miền bao la!

 

Vượt Đèo Cả. ra sông Ba,

Về thăm núi Nhạn, Xuân Hòa, Hiếu Xương.

Tuy An sản xuất mía đường,

Tuy Hòa nước mắm, đậm hương quê nhà.

 

   


 

Muốn thuốc lá, về Sơn Hòa,

Muốn ăn đồ biển, thì ra Sông Cầu.

Đồng Xuân, xoài tượng hàng đầu!

Ô Loan, sò huyết không đâu ngon bằng!

 

Dừa xanh rợp bến Đà Rằng,

Đá Bàn suối mộng, đêm trăng mơ màng...

Phú Yên, bãi biển thênh thang,

Bình minh, ngư phủ rộn ràng thuyền ghe!

 




 

Núi sông ngoạn mục trăm bề!

Ngàn xa, lòng vẫn hướng về Phú Yên.

Một vùng cảnh đẹp người hiền,

Gái quê "Xứ Nẫu", cười duyên mặn mòi!

 

Phú Yên nhớ quá!... Nẫu ơi!

Luyến lưu hình ảnh trong tôi vẫn đầy!

Đèo cao, biển cả, rừng cây,

Bao giờ trở lại chốn này với em!... (?)

 

           Trần Quốc Bảo

                 Richmond, Virginia

            Địa chỉ điện thư của tác giả:

            quocbao_30@yahoo.com