Tháng 10! Thu. Sương giăng mờ ngõ tối
Ngồi bâng khuâng thả mộng đón tàn canh
Đêm mù khơi, lạnh tràn lên ánh mắt
Người quạnh hiu, lòng vọng khúc quân hành.
Mỗi ngày trôi là một niềm u ẩn
lan tỏa từ đáy huyệt của thời gian
Trong tuyệt động của thâm u quá khứ
chất chồng thêm bụi ảo thuở tan đàn!
Tháng 10! Đêm. Lòng càng thêm quay quắt
trước ngả ba, ngả bảy của nhân sinh
Xa xăm quá những nụ cười, ánh mắt
đành đối gương tự sự với...riêng mình!
Lòng rất muốn quên nỗi sầu vong quốc
khi sống đời lữ thứ chốn tha phương
Dù chẳng phải lưu đày, nhưng biệt xứ
nên chân đưa theo từng bước đoạn trường!
Tháng 10! Nhớ. Rừng núi xưa thầm lặng
cùng màn đêm canh thức giữa tuyến đầu
Nay rấm rứt giọt buồn trong đêm vắng
Hỏi tình chung: "Đã còn mây nông, sâu?!"
Trôi thấm thoát những tháng năm cô lữ
cảm hoài dâng theo từng bước ly hương
Vẫn là nỗi mong chờ mùa sao rụng
để chân quen về đếm bước phố phường.
HUY VĂN
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét