Thứ Sáu, 9 tháng 1, 2015

Cùng tạm lãng quên đời - Thơ Như Nguyệt


Bay cùng em lên đến mặt trăng
Ta cùng nghịch với muôn nghìn tinh tú
Hai chúng mình cùng cười vang thích thú
Hahaha… mình dạo chốn cung hằng
 
Cho em thấy mùa Xuân trời ấm áp
Dẫu ngoài trời đang tuyết giá anh ơi
Nắm tay em, hãy nhìn em đắm đuối
Ở bên nhau mình tạm lãng quên đời
 
Anh yêu à, hãy hôn em, hôn mãi
Mình cho nhau, mình tạo dựng thiên đàng
Lấp tim em bằng những bản nhạc vàng
Hai đứa mình cùng vào chốn thiên thai
 
Quên hết nhé, mình quên đời bão nỗi
Thế gian này quá quắt chuyện lôi thôi
Anh nào biết em yêu anh, yêu lắm!
“Sóng ngầm” mà… em không nói ra thôi!
 
Như Nguyệt
Jan. 9th, 2015

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét