Ta đã thấy những mầm măng đang lớn
Tắm sương hiền, tuổi mộng sẽ vươn cao
Trong hiên ngang và dũng cảm, tự hào
Của trí tuệ, lương tâm nòi giống Việt
Ta đã thấy gánh non sông, trách nhiệm
Chẳng ngại ngần, tuổi trẻ ghé đôi vai
Đã dấn thân dù gian khổ đường dài
Để đem lại vinh quang cho đất nước
Ta đã thấy trận cuồng phong báo trước
Bởi bão ngầm cuồn cuộn sóng triều dâng
Bởi lòng người trong áp bức, vô nhân
Đã đến lúc nổ tung ngàn núi lửa
Ta đã thấy những hung thần mục rữa
Những lá bùa, câu chú chẳng còn linh
Những dối gian độc ác hiện nguyên hình
Những huyền thoại điêu ngoa phơi nọc độc
Ta đã thấy một bình minh ngà ngọc
Rạng rỡ trời, xua bóng tối, đêm đen
Xuân đã về và những tiếng chim quen
Sẽ ríu rít hát mừng trong nắng mới
Ta đã thấy non sông ta mở hội
Người mẹ quê mắt ướt đón con về
Em bé reo mừng, diều rợp đường đê
Cô thôn nữ má hồng màu yếm lụa
Ta đã thấy ngày tàn cho bạo chúa
Hỡi ai còn đắm đuối giữa sông mê ...
Tỉnh ra đi mà biết nẻo quay về
Với chính nghĩa, với quê hương, dân tộc
Để hàn gắn nỗi đau thương tang tóc
Cho cuộc đời đẹp lại những niềm mơ
Tỉnh đi thôi, tổ quốc vẫn mong chờ !!!
Ngô Minh Hằng