Thứ Bảy, 18 tháng 4, 2015

NGƯỜI HÁI LÒNG TA - Thơ Đông Hương TN


sao hái lòng ta rồi quay mặt
sao về rồi lại bỏ ra đi
nguyên nhân nào bắt mây trên mắt
người có nguồn vui khác chứ gì!
 *
buồn, lên rừng hát, mưa tầm tảtrăng đã quên về, mây ở xaông sao mắc cở, tay giấu mặt
ta nhớ người thương, mắt ướp sa
*
chợt nhìn đôi mắt rừng hiu quạnh
ta lá mùa Thu, chiếc cuối cùng
lửa nắng ngây ngô bừng cháy mạnh
đồng tử hằn lên vẻ lạnh Đông
 *
người hái hồn ta un thành khói
đốt cả niềm tin, lụn tàn tro
thổi gió cho bay như phấn bụi
rụng xuống làm mưa ướt lối chờ
 *
người vẽ thời gian Thu huyền thoại
ngỡ tình xanh tóc ướp huyễn hương
sau khung cửa hẹp, đời quay mãi
xoay cánh môi chờ hôn vấn vương  
 *
thân thể nguyên chiều, ta bắt chợt
thấy mình tan rã giữa mông mênh
từng mảnh thịt da rơi xuống đất
nằm ngủ cùng sương, gối bóng đêm
*
Người nhé có về, xin chậm bước
vui với tình ta một tuyệt vời
xin chút ân cần như thuở trước
những ngày thơ mộng, những đêm say
 
đông hương tônnữ

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét