Thứ Tư, 5 tháng 8, 2015

Mượn - Trôi - Thơ Tiểu Muội


Mượn đến bao giờ mới trả
Những từ sáo rỗng trống không
Nghìn nghin mảnh đời nhỏ bé
Oằn lưng trả nợ áo cơm
Mượn cả đền đài ảo vọng
Miệng vờ vĩnh lời lương tri
Xoè đôi bàn tay phốp pháp
Xum xoe vỗ về uy nghi
Mượn cả xác thân quá khứ
Vay nợ trần gian cơ hàn
Sơn son đài xây với cát
Vung đổ vào đời tan hoang
Nợ bao nhiêu rồi chối bỏ
Quay lưng ngoảnh mặt phủ phàng
Vẫn trông Phượng hoàng qua biển
Tay khư khư túi mười gang.


Trôi

Ngập sông suối , ngập phố phường
Ngập đồng xanh, ngập cả đường quê xa
Cạn trơ, trơ đáy gian tà
Cạn nhân tâm, cạn xót xa, cạn lòng
Trôi , tang thương , trôi , bão bùng
Trôi đời rách nát , trôi cùng cực, trôi
Vỡ tan những giấc mơ đời
Vỡ tan những vách ngăn tồi , mong manh


San Jose August 05, 2015


Tiểu Muội

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét