Thứ Hai, 13 tháng 2, 2017

EM RA ĐI - Thơ TRÚC LANG OKC



Nhớ Hương Hồn Em Vương Kim Lan Cầu Chùa – Hội An 1952 TL
Viết riêng tặng Ngũ Lang thi huynh nhớ chị Duyên năm xưa TL
 
Em ra đi để lại bóng Hoàng hôn?
Dấu Kinh Kệ  Ngàn Thu không tiếng khóc !
Nấm mộ đất- Làn môi nâu- Dáng vóc
Kỷ niệm nào ? Không có trái tim đau !
Hương tan nhanh khói Địa Tạng muôn màu,
Ai cởi bỏ dòng thơ Ta buộc tóc ?
 
Em đi giữa Như Lai - Tam Bảo khóc !
Cánh đồng hoang ! Chuông kinh hãi mây mưa ?
Bến bờ sông Bồ Tát  bước chân thưa,
Những con ngựa hoang- Mặt hồ - Đáy nước ,
Những ánh mắt nở hoa Siêu Độ ướt,
 Những vì sao Sa Di Đất Trời vang ?
 
Ta nhìn Em giữa thế giới bàng hoàng
Lửa sấm sét Ba Thu thân bạc mệnh ?
Tiếng kêu thét vọng lên từ Phật Lệnh !
Càn Khôn bay - Hương Tháng Tám - Khuya đi,
Đất nghìn năm  Mây, Khói, Gió vô tri ?
Người vốn khóc ngất ngất như đứa trẻ !
 
Hồn nắng xoáy mưa thâm mòn lặng lẽ,
Tóc người phai từng sợi trắng vai gầy ?
Tiếng Nam Mô khép vội khóa Chân Mây !
Đắp buồng áo quan tài trời gió nổi.
Mắt Ta khóc con đường xưa rẽ lối..
Tiếng kêu nào ? Em khuyết tịch vầng Trăng !
 
Trời Kim Cang oan khuất lạc sao băng ?
Ngói Sơn Tự tường rêu phong mái đổ,
Vách rung hoảng nước mắt Em bão tố !
Tình bế quan tọa thị chợt quay về ?
Cho Ta tìm một chút khói Phu Thê,
Nơi Chánh Điện những bước chân rất khẽ !!!
 
TRÚC LANG OKC
Xuân Đinh Dậu 2017

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét